“Vị đại nhân này không biết muốn ở phòng riêng ở tầng mấy?”
Một thiếu nữ tướng mạo tuấn tú mỉm cười đón tiếp Diệp Trần, nàng chính là người chuyên môn phụ trách việc tiếp dẫn những đại nhân vật muốn vào ở phòng riêng, người thanh niên cường tráng trước mắt này cũng có nhu cầu thuê phòng riêng cho bản thân mình.
“Ở lầu ba đi!”
Diệp Trần hơi trầm ngâm rồi lên tiếng trả lời, việc thuê phòng riêng cũng không phải là do hắn ham mộ hư vinh hay gì cả, chỉ đơn thuần là hắn không muốn người khác dò xét mình và giảm đi nhiều phiền phức không cần thiết mà thôi.
Những thứ mà bản thân tính mua tuy nói quý thì không quý nhưng cũng không tới mức rẻ.
Thực lực của Diệp Trần hiện tại quả thật là quá nhỏ yếu, nếu như không biểu hiện bản thân thần bí một chút thì rất dễ bị người chặn đường cướp của.
Mặc dù loại tình huống này sẽ rất ít khi xảy ra nhưng Diệp Trần vẫn phòng ngừa cho chắc.
Hắn rất cẩn thận, vô số kinh nghiệm xương máu từ kiếp trước đã tạo nên tính cách cẩn thận như hiện nay của hắn.
Tuy bảo đảm thần bí nhưng bản thân cũng không thể trở nên quá mức dễ thấy được, chỉ cần hắn vừa thuê một phòng ở tầng tám chín gì đó thì vô số phiền phức sẽ ngay lập tức chờ đợi.
“Được, xin mời ngài đi theo ta.”
Thiếu nữ nghe lầu ba thì cũng cười nhẹ một cách ngọt ngào, những người chọn cách ở phòng riêng như thế này thì đều là người có gia sản trong người, đương nhiên nàng phải đối đãi nhiệt tình rồi.
…
“Tự nhiên công tử tới Đấu Giá Hội này làm gì?”
Khuôn mặt của Sở U Cơ hiện lên vẻ nghi ngờ vô cùng nồng đậm, nàng biết rõ rằng giá trị thân phận của Tần Cửu Ca lớn tới mức nào, nếu chỉ xét riêng thân phận thì nàng tin rằng dù cho tất cả bảo vật của Thanh Vân Giới này xếp hàng dài trước mặt của công tử thì công tử cũng sẽ không quá động lòng.
“Chắc hẳn nơi này có một ít đồ tốt đó, cứ chờ đi!”
Tần Cửu Ca chỉ cười cười sau đó đáp lại Sở U Cơ một cách thần bí, Khí Vận Chi Tử - Diệp Trần sáng sớm đã dịch dung để chạy tới đây thì chắc chắn nơi này sẽ có đồ tốt mà thôi.
Có lẽ trong mắt hắn đồ tốt này không phải thứ gì quá đáng tiền nhưng để lại cho thủ hạ cũng được.
Đột nhiên một nam tử tuấn tú vừa bước vào Tiên Đài Đấu Giá Hội liền phất tay chào hỏi Tần Cửu Ca, trên mặt vui mừng cực kỳ.
“Là Tiên Nguyệt.”
Sở U Cơ che miệng cười khẽ, không biết vì sao cô gái nhỏ này lại luôn thích mặc y phục của nam nhân làm gì, nàng nghĩ rằng người khác nhìn không ra thân phận nữ nhi của mình sao?
“Công tử, sao ngươi lại ở đây?”
Cơ Tiên Nguyệt vừa liếc mặt đã nhận ra Tần Cửu Ca, cũng không thể trách nàng được, dung mạo của Tần Cửu Ca cùng Sở U Cơ quả thật là quá dễ thấy.
Cơ Tiên Nguyệt vừa chạy tới vừa cười tươi vô cùng, hai mắt nàng cong lại như hai mặt trăng nhỏ.
“Ta tới chỗ này để xem xem có thể nhặt một chút đồ tốt hay không!”
Tần Cửu Ca cũng cười cười đáp lại Cơ Tiên Nguyệt, hắn cũng không phải người ngu nên hắn cũng cảm nhận được sự biến hóa trong thần thái khi Cơ Tiên Nguyệt đối mặt với hắn.
Chỉ có điều hắn vẫn chưa biết rõ Cơ Tiên Nguyệt rốt cuộc trầm luân trước bản thân từ lúc nào, dù sao cả hai bọn hắn cũng chỉ biết nhau được một khoảng thời gian không dài.
Vậy mà nàng đã ái mộ bản thân rồi sao?
“Công tử cũng muốn đi vào để đấu giá sao?”
Nhịp tim của Cơ Tiên Nguyệt hiện tại đập rất nhanh, nàng không biết vì sao khi nói chuyện với công tử thì nhịp tim của mình lại gia tốc lên nhanh như thế.
“Vậy chúng ta có thể vào chung không công tử?”
Cơ Tiên Nguyệt nhìn Tần Cửu Ca với dáng vẻ cực kỳ cao hứng, Đại Chu Hoàng Tộc của nàng là quý tộc cao cấp nhất Đại Chu Hoàng Triều này, thế nên ở Tiên Đài Đấu Giá Hội bọn hắn có một gian phòng riêng cao cấp nhất.
Phòng riêng số một tại lầu chín là phòng được chuẩn bị riêng cho Đại Chu Hoàng Thất, không ai tại Đại Chu có quyền vào ở phòng này ngoài Đại Chu Hoàng Tộc, ngươi có nhiều tiền cũng vô dụng, đây là vấn đề liên quan tới thể diện của Đại Chu Hoàng Thất, dù có thể nào cũng không được sai phạm.
“Được.”
Tần Cửu Ca vẫn mỉm cười đối mặt với Cơ Tiên Nguyệt, hắn không phản đối ý tốt của nàng, bản thân cũng cần một chỗ bí ẩn để quan sát tên Khí Vận Chi Tử kia muốn làm gì mà, ở đâu đối với hắn cũng không quan trọng lắm.
Nghe được Tần Cửu Ca đồng ý thì Cơ Tiên Nguyệt vui sướng tới mức đỏ hết cả mang tai, không giấu được sự vui sướng của bản thân.
“Công tử, đi bên này này.”
Cơ Tiên Nguyệt lấy ra chứng minh Đại Chu Hoàng Thất của mình sau đó được thị nữ tiếp dẫn lên phòng riêng tại tầng chín.
“Cũng không quá tệ.”
Tần Cửu Ca đứng tại cửa sổ của gian phòng này rồi lên tiếng, ở nơi này hắn có thể thu hết tất cả mọi động tĩnh trong lần đấu giá hội này vào trong mắt, có thể nói là tầm mắt bao quát hết non sông.