Chương 36: Mộ Dung tổng phủ bị diệt Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Đường Chi Sơn nghe xong, kinh ngạc mà nhìn Diệp Vô Trần, tiểu tử này, nói muốn bẻ đầu hắn xuống?
Hắn có chút tức giận.
Gia hỏa ở góc núi Thanh Dương thành này, một trời sinh tuyệt mạch, ngay cả Khí Luân đều là tử luân, vậy mà nói muốn vặn gãy đầu hắn?
"Hải thúc." Diệp Vô Trần nói với Trần Hải.
Trần Hải đã đột phá Thần Thông bí cảnh, vừa vặn có thể dùng tên Đường Chi Sơn này luyện tay một chút, để tăng kinh nghiệm chiến đấu.
Trần Hải hiểu ý, bước ra một bước, thân như du long, trong nháy mắt đã tới trước mặt Đường Chi Sơn, xuất ra Du Long Chưởng, tốc độ nhanh chóng, chưởng lực hùng hậu, làm cho Đường Chi Sơn kinh hãi.
Đường Chi Sơn hốt hoảng, một quyền đánh tới Trần Hải.
Một tiếng ầm lớn vang vọng, hai người Đường Chi Sơn và Trần Hải đồng thời lui lại, sóng khí cuồn cuộn, các cao thủ Mộ Dung thế gia xung quanh đều bị thổi bay.
"Ngươi, Thần Thông bí cảnh!" Đường Chi Sơn kinh hãi mà nhìn Trần Hải.
Người trung niên này, vậy mà cũng giống như hắn là một vị Thần Thông bí cảnh nhất trọng.
Trước đó Mộ Dung Bác không phải nói bên người Diệp Phong chỉ có một vị Linh Thể thập trọng đỉnh phong thôi sao?
"Cái gì, Thần Thông bí cảnh!" Bọn người Mộ Dung Bác nghe xong, càng chấn kinh, Trần Hải vậy mà đột phá! Hơn hai mươi ngày trước, Trần Hải vẫn bị trọng thương, kinh mạch đứt từng khúc, Khí Luân đã vỡ, ngay cả Linh Thể ngũ trọng cũng không bằng, hiện tại, vậy mà đột phá vào Thần Thông bí cảnh rồi?
Mộ Dung Bác không thể tin được, càng khó có thể tiếp nhận.
Hắn kẹt ở Linh Thể thập trọng đỉnh phong đã hơn hai mươi năm, nuốt không biết bao nhiêu đan dược, thậm chí không tiếc trọng kim mua sắm linh đan, từ đầu đến cuối không cách nào đột phá được. Hiện tại, Trần Hải đã không khác gì phế vật, đột nhiên lại đột phá? !
Trần Hải không để ý đến ánh mắt Đường Chi Sơn và bọn người Mộ Dung Bác, lần nữa bước ra, đi đến trước mặt Đường Chi Sơn, lại xuất ra một chưởng.
Một chưởng này, quang mang lập loè, một màu xanh biếc, tất cả quang mang bốn phía dường như đều ngưng tụ vào trong một chưởng này.
Bọn người Mộ Dung Bác, đều bị ánh sáng xanh đâm vào mắt khó mà mở mắt ra được, ngay cả Đường Chi Sơn, hai mắt cũng tê rần, trong lúc kinh hoảng liên tiếp trốn tránh lui về phía sau, hắn vừa né tránh, đã thấy chưởng lực của Trần Hải đập vào mặt đất lúc trước hắn đứng, chỉ thấy mặt đất kia trong nháy mắt sụp ra, một đại chưởng lực lạc ấn trên mặt đất, sâu đến vài thước!
Đường Chi Sơn giật mình, sắc mặt đại biến nhìn Trần Hải thốt lên: "Đây là loại chưởng pháp gì thế?"
Vừa rồi Trần Hải thi triển, cũng không phải là Du Long Chưởng, mà là một môn khác chưởng pháp khác hai ngày trước Diệp Vô Trần đã truyền cho hắn, gọi Thương Mộc Chưởng, một trong những loại Mộc hệ vô thượng thần thông.
Hơn nữa trong vô thượng thần thông, thì đây là loại cực kỳ mạnh.
Cùng với Thanh Đế Thần Công mà Trần Hải đã tu luyện, thì tương ích đến rõ ràng.
Trần Hải đã đột phá Thần Thông bí cảnh, tu luyện thêmThương Mộc Chưởng này, vừa vặn phù hợp.
Ngay cả Đoàn Vĩnh nhìn thấy uy lực Thương Mộc Chưởng mà Trần Hải thi triển ra, cũng bị giật mình.
Đường Chi Sơn còn đang sợ hãi, Trần Hải tiếp tục công kích Đường Chi Sơn.
Diệp Vô Trần quay đầu lại, ánh mắt dừng lại trên người Mộ Dung Bác: "Ngươi có di ngôn gì không?"
Mộ Dung Bác sầm mặt lại: "Diệp Phong, làm người nên lưu lại một đường, nói thế nào, thì hiện tại tỷ ngươi cũng đã là người Mộ Dung thế gia chúng ta, sản nghiệp trước đó của Diệp gia các ngươi, ta có thể bồi thường toàn bộ lại cho ngươi, hơn nữa ta có thể xuất ra một triệu kim tệ bồi thường thêm, như thế nào?"
Một triệu kim tệ!
Đây đã là số lượng nhiều nhất mà bây giờ Mộ Dung thế gia có thể xuất ra được.
Đừng nhìn Mộ Dung thế gia hiện tại là đệ nhất gia tộc ở Thanh Dương thành, nhưng là gia nghiệp lớn nên mỗi một ngày chi tiêu và tiêu hao cũng rất lớn.
Lúc đầu, hắn vẫn không tin Diệp Vô Trần được nguyên lão Kim gia nhìn trúng, thu làm đệ tử, nhưng bây giờ hắn thấy biến hóa của Diệp Vô Trần và Trần Hải, không khỏi dao động.
Diệp Vô Trần cười nhạt một tiếng: "Ta nghĩ ngươi đã tính sai một việc, ta không biết Diệp Minh Ngọc kia là ai, Diệp Minh Ngọc có phải là người Mộ Dung thế gia các ngươi, không có quan hệ gì với ta."
"Hôm nay, ta sẽ diệt sạch tổng phủ Mộ Dung thế gia!"
Diệp Vô Trần nói đến đây, nói với A Lực: "Xuất thủ!"
A Lực được xác nhận, đột nhiên đánh một quyền về phía Mộ Dung Bác.
Đông!
Dưới một quyền này, dòng chảy không gian xoay tròn, lực quyền vậy mà ngưng tụ thành một đầu hổ to lớn.
Bạch Hổ Công Sát Thuật!
Cũng là hai ngày trước Diệp Vô Trần truyền thụ cho hắn.
Diệp Vô Trần truyền thụ công pháp, võ kỹ thần thông cho Trần Hải, A Lực, Đoàn Vĩnh đều là dựa vào từng người mà truyền thụ Bạch Hổ Công Sát Thuật, chủ công kích, chỉ người có thể chất đặc thù mới có thể phát huy được uy lực chân chính công pháp, A Lực có Vạn Thú Bá Thể rất phù hợp.
Mộ Dung Bác nhìn đầu hổ to lớn đang rít gào đánh tới, trong sự kinh hãi, cũng xuất ra một quyền oanh kích lại.
Ầm ầm! Chỉ thấy lực quyền cự hổ của A Lực trong nháy mắt đã oanh phá lực quyền của Mộ Dung Bác, thẳng tiến không lùi, uy thế kinh người.
Mộ Dung Bác bị đánh bay ra, đập vào trên sư tử đá ở nơi xa, sau đó sư tử đá bị đụng bay.
Mộ Dung Bác mặc dù là cao thủ Linh Thể thập trọng đỉnh phong, nhưng vẫn khó có thể ngăn cản được Vạn Thú Bá Thể cùng với Bạch Hổ Công Sát Thuật chi uy của A Lực.
Những ngày này, A Lực tu luyện Thương Hùng Thần Công, uy lực Vạn Thú Bá Thể đã dần dần hiển lộ ra, một quyền vừa rồi, đã vượt qua 10. 000 cân.
Mà Mộ Dung Bác, cũng giống như rất nhiều Linh Thể thập trọng đỉnh phong khác, lực quyền cũng chỉ hơn chín ngàn cân mà thôi.
"Gia chủ đại nhân!" Các cao thủ Mộ Dung thế gia thấy Mộ Dung Bác bị đánh bay thổ huyết, kinh hô.
A Lực cất bước, vọt vào trong đám người Mộ Dung thế gia, gặp một người chính là một quyền, ngay cả Mộ Dung Bác Linh Thể thập trọng đỉnh phong cũng không địch nổi một quyền của A Lực huống chi những cao thủ Mộ Dung thế gia này?
Rất nhanh, toàn bộ cao thủ Mộ Dung thế gia đã bị A Lực đánh bay, bất tỉnh nhân sự nằm bốn phía trên mặt đất.
"Diệp Phong, ta và ngươi đồng quy vu tận!" Mộ Dung Bác đang bị thương đột nhiên vọt tới, giống như một tên điên, trong tay chẳng biết lúc nào nhiều hơn một thanh đao, chém về phía Diệp Vô Trần cắt vào yết hầu Diệp Vô Trần.
Nếu Diệp Vô Trần muốn diệt Mộ Dung tổng phủ, vậy hắn cùng Diệp Vô Trần chết trước là được!
Bất quá, Mộ Dung Bác vừa tới trước mặt Diệp Vô Trần, đột nhiên, một đạo kiếm quang, nhanh như chớp chợt lóe lên, Mộ Dung Bác ngừng lại, thanh đao trong tay rơi xuống, chỉ thấy một đạo vết kiếm, từ trên mi tâm kéo dài đến dưới thân thể đối phương, máu, không ngừng từ trong vết kiếm tràn ra.
Mộ Dung Bác nhìn về phía Đoàn Vĩnh, ánh mắt dần dần vô thần.
"Thần Thông bí cảnh!"
Người trung niên bên người Diệp Vô Trần này, vậy mà cũng là Thần Thông bí cảnh!
Hắn thẳng tắp ngã xuống.
Rất nhanh, máu đã nhuộm đỏ bốn phía.
Nơi xa, Mộ Dung Hoành nhìn Mộ Dung Bác ngã trong vũng máu, bị dọa đến tê liệt.
Đường Chi Sơn đang giao thủ với Trần Hải, cũng kinh hãi, hắn nhìn ra được thực lực của Đoàn Vĩnh, trên hắn rất xa, vốn là bị Trần Hải đánh cho rơi vào thế hạ phong, hắn không còn dám ham chiến nữa, hoảng sợ muốn bỏ chạy, nhưng bất quá, hắn vừa mới quay người, một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống, trực tiếp từ đánh vào óc hắn.
Toàn thân Đường Chi Sơn cứng ngắc, chỉ cảm thấy toàn thân đã mất đi tri giác, cuối cùng ý thức mơ hồ, cuối cùng là tiêu tán, lúc té xuống đất, hắn hai mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, hắn là đệ tử của môn chủ Đao Hoàng môn vừa đột phá Thần Thông bí cảnh, tiền đồ xán lạn, vậy mà lại chết ở Thanh Dương thành nơi hẻo lánh này!
Thấy Mộ Dung Bác, Đường Chi Sơn đã bị giết, đệ tử Mộ Dung thế gia còn sống, dọa đến mặt tái nhợt như người chết, hoảng sợ mà chạy, cuối cùng, ngoại trừ những người hôn mê, chỉ còn lại Mộ Dung Hoành bị gãy hai chân.
Diệp Vô Trần đi tới chỗ Mộ Dung Hoành.
Khi Diệp Vô Trần đi tới trước mặt Mộ Dung Hoành, phát hiện quần cộc Mộ Dung Hoành đã ướt mẹp.