Chương 37: Ô Thú Mã Shared by: epubtruyendich.com === oOo === Diệp Vô Trần thấy thế, lắc đầu, cũng không hứng thú ngược đãi đối phương, trực tiếp xuất ra một chưởng, chụp chết Mộ Dung Hoành.
Sau đó, Diệp Vô Trần để A Lực thanh lý hiện trường, cùng Trần Hải, Đoàn Vĩnh tiến vào Mộ Dung tổng phủ.
Mộ Dung tổng phủ, khắp nơi là núi giả, hồ nước, thạch đình, hoa thơm cỏ lạ chim hót véo von, so với trang viên đầy lá rụng, đầy cỏ dại kia của Diệp Vô Trần, quả thực là hai loại phong cách khác biệt.
"Tên Mộ Dung Bác này cũng rất biết hưởng thụ." Diệp Vô Trần nói.
Trần Hải nói: "Sau khi Mộ Dung Bác chiếm cứ tổng phủ Diệp gia chúng ta, lại bỏ ra rất nhiều tiền xây dựng lại một phen, nghe nói những núi giả này, đều là một số Kim Loại Thạch khó gặp, là hắn sai người từ nơi khác chở tới đây."
"Còn có hắn đã mời người đào thông lòng đất, dẫn nước dưới lòng đất, làm những hồ nước này."
"Những đồ dùng trong nhà kia, đều là Kim Nam Mộc."
Diệp Vô Trần gật đầu, mặc dù Mộ Dung tổng phủ chế tạo rất độc đáo, nhưng là đây đều là phàm vật, hắn cũng không để trong lòng, hắn đi thẳng đến bảo khố.
Không bao lâu, ba người đã đi đến bảo khố Mộ Dung tổng phủ.
Chỉ là, lúc mở ra bảo khố ra, Diệp Vô Trần có chút thất vọng, bên trong ngoại trừ vài cọng hạ phẩm linh dược, chỉ có gần trăm vạn kim tệ, mấy chục khối linh thạch hạ phẩm, cùng một ít kim loại, binh khí, những binh khí này, ngay cả Linh khí cũng không phải chỉ là tiếp cận Linh khí thôi.
Diệp Vô Trần thu sạch linh dược, kim tệ, linh thạch vào Đại Địa Đỉnh, về phần những binh khí không phải cấp bậc Linh khí kia, tiếp tục ném lại trong bảo khố.
Mấy người mới từ bảo khố đi ra, đã nghe được một tiếng tiếng tê minh.
Trần Hải nghe xong, trên mặt vui mừng, cười nói: "Là Ô Thú Mã của gia chủ đại nhân!"
Đây tọa kỵ trước kia của Diệp Thần phụ thân Diệp Phong, sau khi Diệp Thần chết, Mộ Dung Bác liền chiếm Ô Thú Mã thành của mình, giam cầm trong Mộ Dung tổng phủ.
Mấy người lần theo thanh âm đi tới, rất nhanh, đã thấy Ô Thú Mã cao lớn hơn ngựa bình thường rất nhiều.
Ô Thú Mã chính là loài lai giữa Thiên Lý Mã và Ô Thú, thân hình rất cao lớn, giống như Ô Thú, nhưng tốc độ chạy lại cực nhanh, so với Thiên Lý Mã ngày đi nghìn dặm còn nhanh hơn.
Ô Thú Mã nhìn thấy Trần Hải, Diệp Vô Trần đến, hí lên không ngừng, nghe ra được âm thanh vui mừng, xem ra, nó nhận ra Diệp Vô Trần và Trần Hải.
"Ngược lại là có linh tính." Diệp Vô Trần khen, tiến lên vỗ vỗ vào cổ nó.
Trần Hải cười nói: " Ô Thú Mã của Gia chủ đại nhân đương nhiên là có linh tính rồi, mặc dù Mộ Dung Bác chiếm được nó, nhưng nó vẫn luôn không chịu để cho Mộ Dung Bác cưỡi, mấy năm này, Mộ Dung Bác dùng hết phương pháp cũng vô pháp thuần phục được nó."
Diệp Vô Trần cười nói: "Đã như vậy, sau này ngươi đi theo ta đi." Sau đó đánh gãy liên quyển giam cầm nó.
Ô Thú Mã đi đến bên người Diệp Vô Trần, dùng đầu hung hăng cọ vào người Diệp Vô Trần, rất là thân mật.
Diệp Vô Trần cười ha ha, chuyến này hắn đi tới Lôi Cực tông, đường xá xa xôi, cưỡi Ô Thú Mã đi cũng rất phù hợp.
Sau đó, Diệp Vô Trần và mấy người Đoàn Vĩnh, Trần Hải, A Lực lại đi một chuyến đến Lý gia tổng phủ.
Không đến bao lâu, Lý gia tổng phủ bị hủy diệt.
Giống như Mộ Dung tổng phủ, Diệp Vô Trần cũng thu sạch linh dược, kim tệ, linh thạch, trong bảo khố Lý gia vào trong Đại Địa Đỉnh.
"Ngươi truyền tin trở về, phái một số đệ tử Tứ Quý Kiếm Tông đến đây, giúp ta xử lý một số sản nghiệp của Mộ Dung thế gia và Lý gia, toàn bộ cửa hàng và các loại sản nghiệp của bọn hắn toàn bộ bán sạch, đổi thành kim tệ cho ta." Diệp Vô Trần nói với Đoàn Vĩnh.
"Bán sạch toàn bộ?" Trần Hải giật mình: "Thiếu gia, những sản nghiệp này có lợi nhuận rất cao, chúng ta có thể tự mình kinh doanh mà." Diệp Vô Trần lắc đầu: "Không nhất thiết phải thế."
Những sản nghiệp này mặc dù lợi nhuận, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian và tinh lực đi kinh doanh những sản nghiệp này, hơn nữa, tiền đến quá chậm, cái nào có thể bì được với trang viên linh quả của hắn.
Muốn kiếm tiền, hắn còn có một bó lớn thủ đoạn.
Sau đó, Diệp Vô Trần để cho Trần Hải và Đoàn Vĩnh đi nghe ngóng tung tích của Diệp Minh Ngọc và Mộ Dung Lợi.
Mộ Dung Bác, Mộ Dung Hoành đã chết trong tay hắn, nhưng lúc diệt Mộ Dung tổng phủ, không tìm thấy Diệp Minh Ngọc và Mộ Dung Lợi con cả của Mộ Dung Bác.
Nửa ngày sau, Trần Hải và Đoàn Vĩnh nghe ngóng đã trở về.
"Hả, Diệp Minh Ngọc và Mộ Dung Lợi đi đến Đao Hoàng môn?" Diệp Vô Trần ngoài ý muốn.
"Vâng, nghe nói là Đường Chi Sơn an bài, Đường Chi Sơn thấy Diệp Minh Ngọc và Mộ Dung Lợi thiên phú cũng không tệ, để cho hai người đi tham gia khảo hạch chiêu đồ Đao Hoàng môn, muốn hai người bái nhập vào Đao Hoàng môn, vi hắn hiệu mệnh." Đoàn Vĩnh nói.
Diệp Vô Trần gật đầu, đã như vậy, vậy cứ để cho Diệp Minh Ngọc và Mộ Dung Lợi sống lâu thêm một chút đi.
Sau đó, Diệp Vô Trần để ba người chuẩn bị một chút, minh Thiên Khải trình tiến về Lôi Cực sơn mạch.
Đêm đó, thời điểm mấy người Diệp Vô Trần ăn linh nhục Bạch Giao, cũng cho Ô Thú Mã một khối nhỏ, sau khi Ô Thú Mã ăn xong linh nhục Bạch Giao, bài tiết ra một đống tiết vật đen nhánh, hiển nhiên là dưới tác dụng của linh nhục Bạch Giao tạp chất trong cơ thể nó bài tiết ra.
Sau khi bài xuất tạp chất trong cơ thể, Ô Thú Mã nguyên bản toàn thân đã đen nhánh giờ lại càng thêm đen nhánh hơn, giống như được phủ qua một lớp dầu đen, hai mắt đen nhánh trở nên linh động, hấp tấp đi tới trước mặt Diệp Vô Trần, vẻ mặt lấy lòng nhìn Diệp Vô Trần.
Mấy người thấy thế, đều cười to.
"Gia hỏa này, xem ra còn muốn ăn." Trần Hải cười nói.
Diệp Vô Trần lại ném cho Ô Thú Mã một khối linh nhục Bạch Giao to bằng nắm tay.
Đoàn Vĩnh thấy thế, trong lòng cảm khái, đây chính là linh nhục Bạch Giao cấp bậc Nguyên thú đó, cho dù là vương tử, công chúa Đông Hoàng quốc cũng ít có cơ hội ăn được một ngụm, Diệp Vô Trần ngượ c lại thì tốt, ném cho một con ngựa ăn.
Thiếu gia chính là thiếu gia!
Một đêm trôi qua.
Sắc trời hửng sáng.
Diệp Vô Trần bắt đầu khởi hành.
Cân nhắc để cho thuận tiện, Diệp Vô Trần cho người trong đêm chế tạo một buồng xe lớn xoa hoa, lúc đi đường, bọn hắn có thể ngồi trong xe, còn có thể tu luyện.
Buồng xe rất lớn, đủ cho mười người ngồi, nên đủ cho bốn người Diệp Vô Trần ở bên trong tu luyện.
Mà A Lực, Trần Hải, Đoàn Vĩnh ba người thì thay phiên ở bên ngoài trông coi xe ngựa.
Tốc độ của Ô Thú Mã rất nhanh, hơn nữa lúc chạy, xe ngựa bình ổn, không hề xóc nảy, cho nên, mấy người Diệp Vô Trần tu luyện trong xe giống như ngồi trên đất bằng.
Trong xe, Diệp Vô Trần nuốt viên đan dược trung phẩm Luyện Hồn Đan lấy được trong mật thất Tần Phụng.
Dược hiệu của Luyện Hồn Đan rất lớn, trước đó ở trong Thiên Thú sơn mạch, Diệp Vô Trần vẫn có thời gian nuốt vào.
Luyện Hồn Đan vừa vào đến miệng, đã biến thành dược lực, mênh mông cuồn cuộn tràn vào trong đan điền Diệp Vô Trần.
Diệp Vô Trần vận chuyển Thủy Long Quyết, dược lực như sông lớn từ trong đan điền chảy vào sáu kinh mạch biến dị đã được đả thông, lưu chuyển xong một vòng, lúc này Diệp Vô Trần mới bắt đầu trùng kích vào bích chướng Nhâm mạch. Dược lực của Luyện Hồn Đan đan có tác dụng rất lớn trong việc khội phục thương tích linh hồn, rất nhanh, Diệp Vô Trần đã có thể cảm giác được một đoàn năng lượng ấm áp như nước bao vây lấy linh hồn bị thương của mình.
Vừa tu luyện, đã một ngày một đêm, một ngày một đêm Diệp Vô Trần đã triệt để luyện hóa xong viên Luyện Hồn Đan này.
Diệp Vô Trần tu luyện Thủy Long Quyết, tốc độ luyện hóa rất nhanh, so với công pháp bình thường gấp cả trăm lần, nếu cao thủ Linh Thể thất trọng bình thường nuốt một viên Luyện Hồn Đan, chỉ sợ phải tốn cả tháng mới có thể luyện hóa xong.
Diệp Vô Trần cũng không ngừng tu luyện, tiếp tục nuốt Luyện Hồn Đan.
Bình Luyện Hồn Đan kia, tổng cộng có 12 viên, chờ đuổi tới Lôi Cực sơn mạch, hắn vừa vặn có thể luyện hóa toàn bộ.
Về phần ba người Đoàn Vĩnh, Trần Hải, A Lực, Diệp Vô Trần cũng không hề bạc đãi ba người, từ trên người lấy ra ba bình hạ phẩm linh đan phân biệt đưa ba người Trần Ý, Âu Dương Tín nuốt vào tu luyện.
Một viên hạ phẩm linh đan, giá trị mấy vạn kim tệ, bình thường cho dù là trưởng lão thậm chí gia chủ một vài gia tộc lớn Đông Hoàng quốc không nỡ nuốt tu luyện, dưới dược lực hạ phẩm linh đan, thực lực ba người đều tăng lên không nhỏ, đặc biệt là A Lực, rất nhanh đã đạt đến Linh Thể cửu trọng đỉnh phong.