Ếch Độc là quái cấp 15, tốc độ hành động không nhanh, tấn công không cao, nhưng độc tố hơi phiền phức, có điều nghề nghiệp của các cô gái có đủ cả Chiến sĩ, Pháp sư và Mục sư, đánh Ếch Độc cũng không đến nỗi quá vất vả.
Vừa lúc đó, các cô gái chợt nhìn thấy một đám người đi về phía mình.
Đoàn người có khoảng hai mươi người, người đi đầu tiên Lý Tuyết đã từng gặp, tên là Huyết Sắc Tu La, là Chiến sĩ cao cấp của Liên Minh Huyết Sắc, thực lực rất mạnh. Những người khác thì không có ai quen mặt, nhưng trước ngực họ đều đeo huy hiệu của Huyết Sắc, xem ra đều là người của Liên Minh Huyết Sắc cả.
Nhìn thấy bốn người Lý Tuyết, Huyết Sắc Tu La không bất ngờ chút nào, mà còn tiến lên nghênh đón nói: "Tuyết Nhung Hoa, đã lâu không gặp..."
Mã Lỵ bên cạnh chán ghét nói: "Ai muốn gặp phải ngươi chứ!"
Vì chuyện lần trước, bốn cô gái cũng coi như thấy rõ gương mặt thật của Liên Minh Huyết Sắc, cho nên Lý Tuyết không cho họ chút mặt mũi nào, hoàn toàn cắt đứt với Liên Minh Huyết Sắc.
Lần này nhìn bộ dạng của Huyết Sắc Tu La, hẳn là có chuẩn bị rồi mới đến, cố tình đến kiếm chuyện.
Vì cái gọi là oan gia ngõ hẹp, mấy cô gái làm sao có thể có vẻ mặt hòa nhã với hắn ta được.
"Hừ!" Huyết Sắc Tu La lạnh lùng nhìn Mã Lỵ một cái, nói với Lý Tuyết: "Nghe nói các ngươi không còn chỗ nương thân rồi hả? Hì hì, Thiết Ngưu kia trâu bò như vậy, cuối cùng cũng không phải hại các ngươi mất việc hay sao."
Lý Tuyết thờ ơ nói: "Đừng vội châm ngòi quan hệ giữa chúng ta và Vương huynh, game lớn như vậy, cũng còn nhiều công hội, cũng không phải chỉ có một nhà Liên Minh Huyết Sắc các ngươi."
Huyết Sắc Tu La kiêu ngạo cười nói: "Ha ha, thú vị đấy, ta ngược lại muốn xem, người rời khỏi Liên Minh Huyết Sắc chúng ta, còn có công hội nào dám không có mắt dám chứa chấp các ngươi!"
Vừa nghe thấy Huyết Sắc Tu La nói như thế, sắc mặt các cô gái nhất thời tối sầm xuống.
Huyết Sắc Tu La nói không sai, chuyện lần trước ồn ào huyên náo như vậy, tuy phần lớn người trên diễn đàn không biết nguyên nhân chuyện này, nhưng người trong những công hội đều đã biết cả rồi.
Cho nên từ sau lần đó, bốn người Lý Tuyết vẫn luôn gặp phải khó khăn, phỏng vấn mấy công hội, cho dù là bàn bạc thỏa đáng hết rồi, một khi nhìn thấy tên tài khoản của bốn người các cô, bọn họ đều lập tức tỏ vẻ công hội mình đã đủ người.
Đừng thấy một mình Vương Vũ đánh phục cả Liên Minh Huyết Sắc, game "Trọng Sinh" hot như vậy, có rất nhiều người chơi mới tham gia, không đến mấy ngày loại chuyện này đã từ nghe đồn biến thành truyền thuyết, lại từ truyền thuyết biến thành chuyện cổ tích rồi.
Game mà, chính là như thế, một người có trâu bò hơn nữa thật sự là có thể cứng rắn hơn một trong các bang hội lớn sao? Trong tiềm thức, tất cả mọi người cho rằng sự kiện lần trước là do Liên Minh Huyết Sắc lười tính toán với Vương Vũ thôi.
Dù sao Liên Minh Huyết Sắc chính là công hội lớn nhất hàng thật giá thật của thành Dư Huy, ngay cả Huyết Sắc Tường Vi dưới cờ bọn họ cũng xếp tên đứng đầu cả nước, chỉ đơn giản từ số lượng người mà xem, thì chắc chắc là tên kia dựa vào thủ đoạn vô lại, chỉ vẻn vẹn mấy người Toàn Chân Giáo là có thể sánh được.
Vì nguyên nhân như vậy, cả thành Dư Huy không có công hội nào sẽ vì mấy thành viên cày tiền không có bản lĩnh mà làm mất lòng Liên Minh Huyết Sắc.
Lý Tuyết mặt đen lại, bực bội nói: "Có được thu nhận hay không cũng không liên quan đến ngươi, có rảnh rỗi xin nhường đường một chút, đừng quấy rầy chúng ta luyện cấp!"
"Ha ha, xem ra ngươi vẫn không hiểu!" Huyết Sắc Tu La đột nhiên nhếch miệng rộng cười nói: "Ngươi cho rằng chúng ta thật sự đến chấm dứt quan hệ sao?"
"Vậy ngươi muốn thế nào?" Mấy cô gái sắc mặt căng thẳng, lập tức đề phòng.
Huyết Sắc Tu La ra hiệu với phía sau, nói: "Tiểu Hắc, để cho bọn họ hiểu được đúng sai đi!"
Huyết Sắc Tu La vừa dứt lời, một Đạo tặc nhỏ gầy đi ra từ trong đám người.
Dường như cố tình khoe khoang kỹ năng, kẻ tên gọi Tiểu Hắc này còn không thèm sử dụng đến Tiềm Hành, lập tức thi triển Tật Hành xông tới, một đao đâm lên người Manh Manh.
Manh Manh là Pháp sư, lượng máu bèo bọt đến đáng thương, một đao hạ xuống khiến cô bị mất gần 60% máu, ba người kia thấy thế, vội vàng đánh trả.
Nếu là game online sử dụng bàn phím, có lẽ các cô gái còn có sức lực đánh một trận, tiếc rằng đây là game thực tế ảo mô phỏng toàn diện, bốn cô gái không phải ai cũng là loại hình chiến đấu, thao tác vốn không bằng cả người chơi bình thường, lại đối mặt với cao thủ tinh nhuệ của Liên Minh Huyết Sắc, bị một chọi bốn đánh cho liên tục lui về phía sau.
Lý Tuyết luống cuống tay chân buff máu cho các cô gái, bốn người mới không bị Đạo tặc tên là Tiểu Hắc kia giết sạch.
Nhìn dáng vẻ thành thạo của Đạo tặc, hẳn là đang muốn đùa giỡn bốn người, vì sau lưng bốn người là hồ Lạc Dương, còn lui về sau nữa các cô gái sẽ rơi xuống hồ rồi.
Nước trong hồ không quá sâu, nhưng cũng không cạn, mặc dù không đến nỗi làm người chết đuối, nhưng bị người ta ép đến mức phải nhảy xuống hồ cũng vẫn là vô cùng nhục nhã, nhất là trang bị của người chơi nữ trong game đều hơi hướm hở hang, quần áo dính nước gì đó chính là được đám dê già yêu thích nhất, không chừng tên Huyết Sắc Tu La đê tiện này cũng có tâm lý như thế.
Mã Lỵ vốn có tính cách nóng nảy, lực chiến đấu lúc này lại cao nhất trong bốn người, mắt thấy mấy người bên mình sắp bị đẩy xuống nước, lúc này lập tức tung ra một Va Chạm, Tiểu Hắc không kịp đề phòng, bị đụng thẳng, Mã Lỵ xoay người, đang định Trọng Kích tiến lên.
"Vụt vụt…"
Mấy mũi tên phóng đến, cũng không biết có phải vì cố ý hay không, tất cả mũi tên đều bắn vào mông Mã Lỵ, mặt cô gái vụt cái đỏ bừng lên.
"Ha ha ha ha!" Cả lũ đàn ông kia không kiêng nể gì cười phá lên.
Trong game, quái nữ rất thưa thớt, đùa giỡn trêu chọc nữ NPC sẽ bị xóa nick, hiếm có cơ hội đùa giỡn con gái một lần.
"Huyết Sắc Tu La, ngươi là đồ cầm thú!" Các cô gái đều nhao nhao mắng to.
Ngôn ngữ không hề có lực sát thương như thế chỉ có thể khiến đám người không lương tâm này ra tay càng ác hơn.
"Ha ha, lần này bắn vào mông, đợt lát nữa ngươi đoán xem chúng ta sẽ bắn vào đâu nhé... Ha ha ha!"
"Bà đây liều mạng với các ngươi!"
Tuy Mã Lỵ tính tình hướng ngoại nhưng bình thường cũng là một cô gái đàng hoàng, làm sao chịu nổi sự sỉ nhục như vậy, dưới cơn thịnh nộ, cô xách kiếm lên vọt về phía đám người Huyết Sắc Tu La.
"Để ta, để ta!"
Nhìn thấy Mã Lỵ lao đến, mọi người nóng lòng muốn thử, sôi nổi xung phong tỏ vẻ muốn dạy dỗ cô gái này một trận.
Huyết Sắc Tu La trơ tráo nói: "Cô ta rõ ràng là nhìn trúng ta rồi, để ta lên cho!"
Vừa nói, Huyết Sắc Tu La cúi người, xông lên.
Tuy Huyết Sắc Tu La có nhân phẩm cặn bã, nhưng dù sao hắn ta cũng vẫn là thành viên nòng cốt của Liên Minh Huyết Sắc, đây chính là tinh anh trong tinh anh, chút bản lĩnh kia của Mã Lỵ làm sao có thể là đối thủ của hắn ta, chỉ một hiệp mà Mã Lỵ đã bị Huyết Sắc Tu La dùng Va Chạm đánh trúng ngực, hất văng đi.
"Ha ha ha! Cô gái, không biết tự lượng sức mình!" Huyết Sắc Tu La kiêu ngạo điên cuồng cười một tiếng, tiến lên một bước đuổi kịp, giơ kiếm từ trên xuống định chặt xuống đầu Mã Lỵ.
"Keng..."
Một thanh kiếm đột nhiên phóng đến, chặn kiếm của Huyết Sắc Tu La lại.
Nhìn thấy thanh kiếm kia, Huyết Sắc Tu La chợt cảm thấy vô cùng quen mắt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một kẻ đang nhìn mình chằm chằm với ánh mắt tàn nhẫn.
"Bao, Bao Tam..." Huyết Sắc Tu La sợ hãi kêu lên.
Là cao thủ, Huyết Sắc Tu La đương nhiên nhận ra từng thành viên của Toàn Chân Giáo.
Lại ngẩng đầu nhìn về phía mấy cô gái còn lại, Tiểu Hắc đã bị Vương Vũ nắm trong tay dùng hết sức quẳng xuống hồ Lạc Dương... Tiểu Hắc giãy giụa trong nước vừa định ngoi đầu lên thì đã bị Vương Vũ lấy một cây gậy ra đánh cho chìm lại.
"Cặn bã!" Bao Tam một Trọng Kích chém sang, đẩy lùi Huyết Sắc Tu La.