Chương 10: Tại sao sự chênh lệch giữa người với người lại lớn tới như vậy chứ
Kết quả là sau khi tìm kiếm, vô số thông tin lại xuất hiện, vẫn như trước đó lấy phần lớn các loại tiểu thuyết xuyên không làm chủ.
Hắn lăn con lăn trên chuột kéo xuống bên dưới, tìm kiếm một số thông tin có khả năng tồn tại thứ hắn muốn tìm hiểu.
Đột nhiên, hai mắt hắn sáng lên, hắn để ý tới một hàng chữ.
"Nhóm trao đổi xuyên không qua thế giới khác."
Trong lòng hắn xuất hiện nghi vấn nhưng vẫn là nhấp chuột vào đó.
Chỉ thấy rằng đây là một cái diễn đàn rất quỷ dị, có rất nhiều bài đăng trong đó, hầu hết đều nói về phong tục bản địa, những điều kỳ lạ mà bản thân đã trải qua và một số những bài đăng trong "Nhóm trao đổi xuyên không qua thế giới khác" vừa mới được đăng vào một tuần trước đó.
"Xin chào mọi người, không biết các bạn nghĩ sao về việc xuyên không qua thế giới khác nhỉ?"
"Ta tên là Giang Nam Khách, ta có kinh nghiệm thực tế trong việc xuyên không, không chỉ có mình ta đâu, ta còn gặp được rất nhiều người của Lam tinh ở đó, bọn họ đến từ nhiều khu vực khác nhau trên Lam tinh, để thuận tiện cho việc liên lạc giữa chúng ta, ta cố ý gây dựng cái nhóm trao đổi này, hoan nghênh những người có cùng trải nghiệm xuyên không tới trao đổi và giao lưu."
"Chuyện của ta là bắt đầu từ nửa năm về trước, ở vào thời điểm nửa năm về trước đó, trong một lần ta đi về quê của mình để làm lễ tế tổ thì đột nhiên bị mắc bệnh phong hàn (cảm lạnh), ban đầu ta cho rằng qua mấy ngày thì lần mắc phong hàn này sẽ đỡ, nhưng lại không nghĩ tới vào hai ngày sau đó, ở trên cánh tay của ta đột nhiên xuất hiện một dãy số bí ẩn."
"0 ngày 0 giờ 9 phút 58 giây ... Dãy số này thay đổi liên tục không chịu ngừng, nó đang tiến hành đếm ngược."
"Là một người được hưởng nền giáo dục hiện đại và đầy đủ, sự việc này đã kích thích ta vô cùng to lớn, lúc đó ta quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, nhưng sự thật lại chính là như vậy, ta đã đặc biệt gọi cha và chú của ta tới, nhưng đáng tiếc rằng không có một người nào có thể nhìn thấy những con số đó trên cánh tay của ta ..."
Từng dòng bình luận bắt đầu được đăng lên bên dưới bài đăng.
Không có nhiều người tham gia vào trong bài viết.
Thỉnh thoảng một hoặc hai câu bình luận trả lời.
"Cốt truyện kể cũng hay, đáng tiếc hơi nhạt không hấp dẫn lắm, mong lâu chủ tiếp tục cố gắng không ngừng. "
"Không có ai ở đây sao?"
"Hỏa Kiếm Lưu Minh, nhanh thêm chương!"
. . .
Dương Phóng xem mà quả tim đập thình thịch lên, nhanh chóng kéo xuống bên dưới.
Quả nhiên còn có những người khác cũng xuyên không qua rồi?
Hắn kết luận với độ chắc chắn tới 80% rằng tên gia hỏa tự xưng là Giang Nam Khách kia chắc hẳn cũng là người xuyên không.
Bởi vì đặc điểm dãy số trên cánh tay của hắn ta gần như hoàn toàn giống với những gì Giang Nam Khách kia gặp phải.
Dương Phóng tiếp tục kéo xuống bên dưới, chẳng mấy chốc đã tìm được càng nhiều tin tức hơn, biết được nơi mà Giang Nam Khách xuyên không qua kia thế mà lại giống như nơi hắn xuyên không qua, đều là ở chỗ khu dân cư Hắc Thiết tụ (Khu Hắc Thiết).
Hơn nữa sau khi đối phương xuyên không qua còn có thân phận không hề thấp.
Hóa ra là thiếu đông gia của Vạn Phúc thương hội bên trong khu dân cư, xuyên qua một cái chính là thiếu gia ăn cơm ngon mặc áo đẹp.
"Tại sao sự chênh lệch giữa người với người lại lớn tới như vậy chứ ..."
Sắc mặt Dương Phóng trở nên ảm đạm.
Hắn xuyên không qua đó trở thành một người dân nghèo, một ngày làm việc mệt gần chết mới kiếm được có mười văn tiền, hơn nữa nhập không đủ xuất.
Nhưng đối phương xuyên qua đó thế mà lập tức trở thành con của thương hội ...
Nếu ngay từ đầu hắn ta còn có chút không chắc chắn đối phương có phải thật là người xuyên không hay không, thì như vậy nơi ở là Hắc Thiết tụ như trong lời nói của đối phương cùng với Vạn Phúc thương hội thì đã hoàn toàn xóa bỏ đi sự nghi ngờ của hắn.
Hắn lăn chuột tới cuối cùng, tìm được một dãy số.
XXXXXX.
Dương Phóng do dự một lúc, đăng nhập vào QQ và tìm kiếm ngay lập tức.
Quả nhiên, một cái nhóm tên là "Nhóm giao lưu tại khu dân cư Hắc Thiết tụ" được hắn tìm kiếm ra.
Số lượng người ở bên trong đó thế mà đã đạt tới con số 63 người.
Dương Phóng thầm giật mình.
63 người này đều là người xuyên không sao?
Dương Phóng ngay lập tức nhấp vào để tham gia nhóm.
Ngay khi vừa nhấp vào thì có một dòng câu hỏi xác minh xuất hiện.
"Bang phái nào lớn nhất ở khu dân cư Hắc Thiết tụ?"
Dương Phóng ngay lập tức loại bỏ mọi nghi ngờ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, 63 người ở trong này đều là những người xuyên không.
Bởi vì những người không xuyên không là không thể nào biết được bang phái nào lớn nhất ở bên trong khu dân cư Hắc Thiết tụ.
"Tam Hà bang!"
Hắn lập tức nhập vào, chờ đợi xác minh.
Chưa đầy một phút, hệ thống đã thông báo cho hắn rằng hắn đã xác minh thành công.
Một giao diện nhóm giao lưu ngay lập tức được mở ra trước mặt hắn ta.
"Lại có người mới vào nhóm!"
"Xin chào, hoan nghênh người mới tới!"
"Mới vào nhóm thì xin phát 88, sau khi phát 88 xong thì mời phát 388!"
. . .
Từng dòng chữ hiện ra trước mắt hắn.
Dương Phóng không vội nói gì cả, yên lặng lặn thầm, nhìn chằm chằm vào thông tin của mọi người, rồi nhìn cột danh sách thành viên nhóm ở một bên.
Một nửa số thành viên trong nhóm đều là xám xịt.
Không biết là đang lặn thầm hay là nói người này đã gặp nạn ở thế giới khác.
Nhưng điều này lại mang tới cho hắn loại cảm giác giống như đang chơi một trò chơi, không thể nào tin được.
"Được rồi, đừng có trêu chọc người mới nữa."
Đột nhiên, chủ nhóm "Giang Nam Khách" lên tiếng, toàn bộ mọi người trong nhóm lập tức yên tĩnh xuống.