Dương Phóng đi ra cửa phòng, trơ mắt nhìn Triệu Hổ oai phong lẫm liệt đi ở đằng xa.
Hắn như có điều suy nghĩ lại quay trở lại nhà một lần nữa.
Mà đúng vào lúc này, người đàn ông xấu xa trước đó lại tìm tới Triệu Hổ một lần nữa, vội vàng mở miệng nói, "Hổ ca, có biến, vào giữa trưa, ta tận mắt nhìn thấy Dương Phóng kia đi ra ngoài mua sắm vật tư, ngươi đoán xem hắn mua cái gì? Hắn mua tới ba mươi cân gạo, hắn lấy ở đâu ra mà nhiều tiền như vậy?"
"Ba mươi cân gạo?"
Triệu Hổ vừa về tới trong nha thì sầm mặt lại, nói: "Ngươi có ý tứ gì?"
"Dương Phóng kia chắc chắn là có vấn đề."
Người đàn ông xấu xí kia nói văng cả nước miếng, tiếp tục nói, "Một ngày hắn chỉ có thể kiếm được 10 văn tiền, xem như có gom góp tích lũy như thế nào đi nữa thì cũng không mua nổi ba mươi cân gạo, hơn nữa vào lúc giữa trưa, hắn còn đội theo một cái mũ rộng vành, làm trở nên cực kỳ thần bí, hắn cho rằng người khác sẽ không nhận ra hắn, nhưng ta vẫn là từ bóng lưng của hắn mà nhận ra, hắn chắc chắn có vấn đề!"
"Thật sao?"
Sắc mặt Triệu Hổ trở nên âm trầm, lạnh lùng nói, "Đi, gọi mấy huynh đệ vừa rồi tới, trong đêm nay đi tới nhà của hắn!"
"Được, vậy ta đi gọi người!"
Tên đàn ông xấu xí kia lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
Chẳng mấy chốc hắn đã gọi được ba người khác ở xung quanh, tất cả đều mang theo vũ khí, tập trung tại nơi ở của Triệu Hổ.
Vào lúc này, sắc trời đã hoàn toàn biến thành màu đen, ánh sao tản mạn.
Triệu Hổ vung tay lên mang theo bốn người lập tức tiến về phía nơi ở của Dương Phóng một lần nữa.
. . .
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng mở hai mắt ra, ánh mắt sáng ngời.
Hắn lại từ trên giường ngồi dậy, cẩn thận di chuyển thân thể, cảm giác thân thể không còn giống như trước nữa, một cỗ lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân vào giờ phút này, không chỉ có như thế, trong cơ thể hắn càng là xuất hiện một cỗ khí cảm như là tia nước nhỏ.
Hắn lại nhìn về phía bảng điều khiển lần nữa.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/33 tuổi.
Tu vi: Nhất phẩm (10/60).
Tâm pháp: Dương Viêm quyết tinh thông (11/300).
Võ kỹ: Tật Phong Thập Tam kiếm tinh thông (17/300).
Tư chất: Tư chất người bình thường (0/15).
. . .
"Không uổng công ta tu luyện cả một ngày, sau khi ăn hết cả bảy viên Dưỡng Khí đan, cảnh giới Dương Viêm quyết cuối cùng cũng đã đột phá."
Đôi mắt Dương Phóng chớp động.
Sau khi Dương Viêm quyết từ nhập môn tiến vào tinh thông, không chỉ có thể đẻ cho hắn xuất hiện khí cảm mà lực lượng của thân thể hắn càng là đột nhiên tăng một đoạn.
Tu vi từ "Chưa vào phẩm", hoàn toàn tiến vào "Nhất phẩm", ngay cả tuổi thọ cũng được tăng lên một năm.
Đây mới là biểu hiện nên có của nội công.
Thậm chí ngay cả tư chất của hắn cũng đã thay đổi.
Từ trước đó là "Hỏng bét cực độ" thì bây giờ trở thành "Tư chất người bình thường".
"Hiện tại xem ra tư chất chắc hẳn đúng là được phát triển theo hướng tốt hơn."
Tuy rằng như thế trông có hơi là lạ, nhưng đúng là như thế.
Dương Phóng chẳng mấy chốc đã không còn để ý nhiều nữa, rút thanh kiếm sắt rỉ sét ra, lại tiếp tục tập luyện Tật Phong Thập Tam kiếm ở trong phòng.
Thế kiếm bây giờ càng chặt chẽ, lực lượng cũng càng mạnh hơn.
Phỏng đoán một cách thận trọng thì bản thân mình của hiện tại chắc chắn có thể giết chết hai bản thân mình trước đó.
"Không biết tên Triệu Hổ kia đã nhập phẩm hay chưa?"
Dương Phóng lẩm bẩm.
Dương Phóng đang luyện kiếm ở trong phòng đột nhiên nghe thấy một số tiếng bước chân nhỏ truyền tới từ bên ngoài, đang nhanh chóng chạy theo cái phương hướng về phía chính mình.
Trong lòng hắn giật mình, lập tức ngừng việc luyện tập lại, vội vàng ẩn núp vào bên trong góc nhà.
Lại có người?
"Phá tan cho ta!"
Ngoài cửa truyền tới giọng nói lạnh như băng của Triệu Hổ.
Trong lòng Dương Phóng tức giận.
Hắn vậy còn dám tới?
Muốn chết!
Ầm! Ầm! Ầm!
Cái cửa gỗ vừa mới được sửa lại phát ra từng đợt trầm đục, chẳng mấy chốc đã bị người đá bay một lần nữa.
Gần như ở lúc cửa phòng vừa mới được đá văng ra, thân thể Dương Phóng đột nhiên nhào ra, kiếm như một tia sáng lạnh mang theo một cỗ lực lượng cường đại lập tức đâm vào hai người đàn ông to lớn xông vào trước.
Đáng thương cho hai tên đàn ông to lớn đó, tất cả đều là người chưa vào phẩm, chỉ có lực lượng cơ sở của thân thể, gần như vừa mới lao vào thì đã bị trường kiếm của Dương Phóng đâm trúng, phốc phốc hai tiếng, máu tươi bắn ra, chết thảm bỏ mạng.
Triệu Hổ biến sắc, gào thét một tiếng, "Thật can đảm!"
Keng!
Trường đao trong tay của hắn lập tức ra khỏi vỏ, trực tiếp điên cuồng bổ nhào về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng trong lòng lạnh lẽo, hắn có nội khí gia trì, lực lượng và tốc độ không thể nghi ngờ tất cả đều vượt xa Triệu Hổ, Triệu Hổ cho dù có mạnh hơn thế nhưng cũng là người còn chưa nhập phẩm, chỉ cần chưa nhập phẩm thì ở trong mắt cao thủ có phẩm cấp chẳng tính là cái gì cả.
Keng keng keng keng!
Một loạt tia lửa bắn ra, âm thanh liên tiếp vang lên, trên khuôn mặt Triệu Hổ lập tức lộ vẻ giật mình, trường đao trong tay bị đánh bay tại chỗ, vội vàng kêu lên: "Chuyện gì cũng có thể từ từ ..."
Phốc phốc!
Hắn bị một kiếm của Dương Phóng đâm trúng vào cổ họng, thân thể lung lay lập tức chết thảm.
Còn lại là người đàn ông xấu xí và một người đàn ông khác, tất cả đều vô cùng hoảng sợ, kêu một tiếng, vội vàng bỏ chạy về nơi xa.
Ánh mắt Dương Phóng lạnh lùng, nhấc trường kiếm lên, nhanh chóng đuổi về phía trước, mấy bước thôi đã đuổi kịp được người đàn ông kia, một kiếm đâm chết hắn, ngay sau đó lại nhanh chóng đuổi theo người đàn ông xấu xí kia.