Bởi vì đêm qua đa số người đều phải chịu gió lạnh, di chuyển không tiện cho nên sáng sớm họ cũng không vội lên đường ngay lập tức mà là nằm nghỉ tại chỗ cả buổi sáng, thẳng cho đến giữa trưa khi mặt trời chói chang treo trên cao, lúc này mới khởi hành chạy về phía nơi định cư.
Khi lên đường vào buổi trưa là lúc dương khí ở vào mức cao nhất, thứ nhất là sẽ không có độc trùng thú dữ, thứ hai cũng sẽ không gặp phải Tà Linh.
Và đây chính xác là ý tứ của Dương Phóng.
Từ buổi tối ngày hôm qua cho tới giữa trưa, tối thiểu phải mười mấy tiếng, trong mười mấy tiếng này hắn đã hoàn toàn tiêu hóa sạch sẽ bình Dưỡng Khí đan kia.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/38 tuổi.
Tu vi: Nhị phẩm (1/90).
Tâm pháp: Dương Viêm quyết đăng đường nhập thất (6/540)
Võ kỹ: Tật Phong Thập Tam kiếm tinh thông (30/300), Vô Ảnh kiếm tinh thông (491/500).
Tư chất: Người bình thường (10/15).
. . .
"Tu vi cuối cùng cũng đã tới Nhị phẩm, tuổi thọ tăng lên 4 năm, tư chất cũng tăng lên 5 điểm!"
Ánh mắt Dương Phóng chớp động, mắt vào bảng thông tin trước mặt hắn ta.
Tư chất tăng lên mang ý nghĩa sau này lúc hắn tu luyện tâm pháp, điểm kinh nghiệm sinh ra cũng sẽ càng nhiều hơn.
Tuy nhiên khi nhìn thấy đằng sau cảnh giới của Dương Viêm quyết, hắn lập tức cười khổ trong lòng.
Lần nâng cấp tiếp theo của Dương Viêm quyết là cần tới 540 điểm kinh nghiệm.
Đây thực sự là một con số rất lớn đối với hắn bây giờ.
"Không có Dưỡng Khí đan thì ít nhất cũng phải mất một tháng sau."
Dương Phóng thầm nghĩ.
Tuy nhiên cũng may mắn thay, Vô Ảnh kiếm của hắn cũng đã sắp đột phá rồi.
Một khi Vô Ảnh kiếm đột phá thì tư chất của hắn chắc chắn sẽ lại được tăng lên thêm mấy điểm, tới lúc đó điểm kinh nghiệm sinh ra của Dương Viêm quyết chắc chắn sẽ càng nhiều hơn.
Một đám đàn ông bên cạnh đi hướng về phía nơi định cư với tinh thần phấn chấn.
Mỗi người đều kiếm được ít nhất là một lượng bạc, ai cũng phấn khởi không thôi.
Ngay vào thời điểm khi bọn họ vừa mới đi được một nửa chặng đường thì đột nhiên xuất hiện dị biến.
Vút! Vút! Vút...
Từng cây mũi tên màu đen vô cùng đột ngột phóng tới từ trong rừng, lập tức bắn xuyên qua thân thể của ba tên cu li (thợ thuyền), mang theo thân thể của bọn họ hung hăng bay rớt sang một bên.
Dương Phóng phản ứng nhanh nhất, nghe được tiếng gió rít đầu tiên, sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng trốn tránh ra sau một cây đại thụ ở ngay bên cạnh.
Đông đảo cu li cũng được một phen hỗn loạn, hoảng sợ không thôi, vội vàng bỏ chạy nhanh chóng.
Mũi tên còn đang âm thầm phóng tới một cách nhanh chóng.
Chỉ có điều nơi đây có rất nhiều cây cối, những mũi tên còn lại thế nhưng là cũng không có bắn trúng được bao nhiêu người.
Người lén lút trong bóng tối cũng không còn tiếp tục bắn tên nữa mà là thân thể nhảy lên, từ một nơi trong rừng rậm nhanh chóng nhảy ra, ánh mắt lãnh đạm, trên người mặc một bộ quần áo đen, rút ra một thanh trường kiếm từ bên hông, lập tức điên cuồng lao về phía đám cu li (thợ thuyền).
Ngoài hắn ra thì còn có hai người đàn ông mặc áo đen khác nữa, cũng đều là như thế.
Dường như bọn họ đã đặc biệt chờ đợi ở đây, sớm đã đoán trước rằng mọi người sẽ đi qua nơi này.
Hơn nữa thủ đoạn của bọn họ rất tàn khốc, không nói một lời nào, chỉ cầu tiêu diệt mọi người với tốc độ nhanh nhất.
Phốc phốc phốc phốc!
A a a a!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Từng tên cu li hốt hoảng chạy trốn bị giết chết một cách nhanh chóng, máu tươi bắn tung tóe lên, thi thể bay tứ tung.
"Các ngươi là ai, chúng ta là Tam Hà bang ..."
Phốc phốc!
Vương Hải còn chưa nói hết lời thì đã bị một thanh trường kiếm đâu vào tim từ phía sau, đâm xuyên qua trước ngực, bị giết chết ngay tại chỗ.
Dương Phóng giật mình trong lòng, nhanh chóng chạy trốn.
Tam Hà bang?
Đây chẳng lẽ là người của Tam Hà bang đang ra tay?
Này chắc chắn không phải là những tên cướp bóc bình thường, những tên cướp bình thường xem như cầu tài cũng sẽ không giết người như vậy.
Hơn nữa có kẻ cướp nào lại đi cướp bóc bọn họ những tên cu li này? Trên người cu li thì có được bao nhiêu tiền chứ?
Ba người mặc áo đen là biết trên người nhóm người mình có tiền, đây là đang cố ý chặn đường, cố ý đồ sát.
Keng!
Đột nhiên, một tiếng kiếm reo phát ra thanh thúy, một người áo đen nhảy lên vọt tới, trong tay cầm thanh kiếm sắc bén.
Nhanh chóng đánh về phía Dương Phóng, ánh mắt lạnh lùng, một kiếm đâm mạnh vào phía sau trái tim của Dương Phóng.
Dương Phóng vội vàng quay người lại, kiếm như vô ảnh, nhanh tới cực điểm.
Phốc phốc!
Trường kiếm của người áo đen kia vừa đâm ra thì đã bị một kiếm nhanh như thiểm điện của Dương Phóng đâm vào cổ họng.
Người áo đen kia trợn mắt lên, gần như không thể nào tin được, tay thả kiếm che cổ họng, thân thể ở chỗ giữa không trung rơi xuống, lập tức chết thảm.
"Nhất phẩm?"
Trong lòng Dương Phóng trở nên giận giữ, trong nháy mắt biết được thực lực của đối phương.
Lúc này mới chỉ có tu vi Nhất phẩm vậy mà đã dám ra đây để cướp bóc?
Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía hai người áo đen còn lại.
Hai người áo đen kia cũng phát hiện Dương Phóng giết chết một người đồng bạn của bọn hắn.
"Muốn chết!"
Một người áo đen trong đó nhanh chóng lao về phía Dương Phóng.
Một người áo đen khác vẫn còn đang tiếp tục đồ sát đám cu li.
Dương Phóng biết hôm nay nhất định khó trốn thoát, cắn răng một cái, cầm chắc trường kiếm trong tay, nhanh chóng xông về phía người áo đen đang lao nhanh tới kia.
Keng keng keng keng!
Trường kiếm của hai người va chạm vào nhau, tia lửa bắn tung tóe, tất cả đều vô cùng nhanh.