Lúc tàn tiệc, Đinh Hổ và Trần Phong sóng vai đi về phía ký túc xá.
Đinh Hổ tiếc nuối nói: “Đúng rồi, cậu lại được đổi phòng ký túc xá lên tầng trên. Sau này hai chúng ta cũng không thể tiếp tục làm hàng xóm nữa.”
Trần Phong hỏi: “Tôi có thể không đổi không?”
“Không thể.”
“Ý tôi là ngay cả quyền được chọn chỗ ở cũng không được sao?”
Đinh Hổ suy nghĩ một chút, “Không thể nói như vậy. Cậu đã thể hiện năng lực và tiềm lực của mình, do đó cậu xứng đáng nhận được đãi ngộ tốt hơn. Hoàn cảnh sinh hoạt càng ưu việt thì cậu càng có cơ hội tập trung vào huấn luyện hơn, khai quật thêm tiềm năng của chính mình.”
Trần Phong nhếch miệng, “Để biến thành một chiến binh tốt hơn, ra chiến trường có thể giết được nhiều địch nhân hơn sao?”
“Đúng vậy.”
“Quả là một chính sách tâm lý!”
“Dĩ nhiên rồi.”
Trần Phong đột nhiên hỏi: “Địch nhân mà chúng ta cần chiến đấu cuối cùng là dạng gì, anh Hổ có thể nói qua chút không?”
Đinh Hổ sững sờ, “Theo quy định, bây giờ cậu còn chưa thực sự được nhận Thanh Long Giáp, không thể nói. Nhưng tôi chỉ có thể nói với cậu là, thời gian còn lại của chúng ta không nhiều. Đó cũng chính là lý do chúng ta cần cố gắng huấn luyện, chỉ cần chịu đựng qua một kiếp này, nhân loại sẽ có thể giống như những gì viết bên trong “Dục Hỏa”, sẽ được tái sinh một lần nữa, thật sự trở nên tự do bên trong vũ trụ.”
“Ừ, lý tưởng rất vĩ đại.”
Trần Phong cười một tiếng rồi trở về phòng.
Hắn cũng không biết là nên cảm khái tình cảm vĩ đại của anh Hổ hai nên bi ai cho tinh thần hi sinh không có chút ý nghĩ nào của anh nữa.
Không có hy vọng đâu anh Hổ à.
Căn bản là không thấy được địch nhân chân chính, tất cả nhân loại chỉ là một giỏ trứng.
Thanh Long Giáp cũng chỉ là một cây pháo hoa đốt chơi.
Ngày hôm sau, Trần Phong được đưa tới bộ phận trang bị của căn cứ Đại Tuyết Sơn, Thanh Long Giáp của hắn đã được chuẩn bị xong.
“Hôm qua, khi trận thi đấu của cậu kết thúc, bộ phận lắp ráp cũng đã dựa vào số liệu thân thể cậu để làm ra bộ Thanh Long Giáp này, vừa được đưa tới hồi 7h sáng, hy vọng cậu đủ thích nó.” Giáo sư Âu Dương giới thiệu với Trần Phong cùng một vẻ mặt kiêu ngạo.
Nói xong, hắn kéo “xoẹt” màn vải một cái, để lộ ra bên trong một vật thể kim loại ưu mỹ, cao chừng 2m8.
Trần Phong nghi ngờ hỏi: “Chẳng phải là kết cấu bên trong có thể tự động thích ứng căn cứ vào cơ thể người dùng sao?”
Giáo sư Âu Dương kiêu ngạo nói: “Đó là loại sản xuất hàng loạt thông thường, nhưng sản xuất hàng loạt sao có thể tốt bằng loại chế tác riêng được. Ngựa tốt phối yên tốt, Thanh Long Giáp phù hợp hoàn mỹ với cơ thể cậu mới có thể phát huy tối đa năng lực của cậu. Trên chiến trường, dù chỉ là một sai lầm nhỏ xíu cũng có thể đòi mạng cậu rồi.”
Trần Phong đảo mắt nhìn một vòng, đánh giá loại mặt hàng “quái thú” này, tỏ vẻ rất hài lòng.
“Xem ra, chiến thắng tại cuộc tranh tài toàn quân quả là không hoài công phí sức.”
“Đúng vậy, đãi ngộ trang giáp đặc chế hạng nhất. Haiz, đáng tiếc là bộ phận hỗ trợ của bộ giáp này chỉ có thể giúp nó đạt gia tốc tối đa là 20G.”
Trần Phong cau mày hỏi: “Tại sao? Không thể giải trừ hạn chế sao?”
“Cậu có thể chịu đựng tốc độ gia tốc lớn hơn nhưng vật liệu của chiếc máy này lại không cho phép. Dựa vào đánh giá giới hạn căn bản, nếu cưỡng ép năng lực gia tốc cao hơn dù chỉ một chút, nó sẽ tạo ra áp lực cực lớn lên cấu trúc ứng lực của vật liệu, làm tăng tỷ lệ thất bại lên rất nhiều, hẳn cậu sẽ không hy vọng mình “chết máy” trong không gian chứ?”
Trần Phong không hỏi tại sao lại không cường hóa bổ khuyết cho loại vật liệu này.
Đến thời điểm hiện tại, nếu không cường hóa được vật liệu thì chỉ có một nguyên nhân duy nhất, đó chính là không có cách nào để làm, đây có lẽ là kết tinh mạnh mẽ nhất của trình độ khoa học kỹ thuật rồi.
Hơn nữa, kết cấu cơ giới thay đổi sẽ liên lụy đến toàn bộ cơ thể, nếu muốn đẩy giới hạn tối đa lên dù chỉ một chút, thì cải tiến cũng sẽ liên quan đến toàn bộ khía cạnh của bộ giáp.
Giáo sư Âu Dương đưa tới một cái hộp, “Cầm lấy, đây là huyết thanh của cậu. Mỗi lần nhận một hộp, mỗi hộp dùng 10 lần. Chỉ tiêu của mỗi thao tác viên Thanh Long Giáp là một tháng một hộp, riêng cậu là ba hộp. Nhưng cậu cũng chẳng dùng hết đâu, trước tiên cứ giữ kỹ đó.”
Trần Phong mở hộp ra, bên trong là 10 ống tiêm chứa chất lỏng vàng nhạt được xếp ngay ngắn.
Thể tích khá lớn, mỗi ống là 50ml huyết thanh.
Từ xa truyền đến từng tiếng ‘rầm… rầm… rầm’, hóa ra là Đinh Hổ mặc Thanh Long Giáp của anh ta, đang đạp bụi mù chạy đến.
Đinh Hổ nói: “Trần Phong, trước tiên cậu mặc giáp vào, tôi không tái diễn nền tảng cơ bản cho cậu nữa mà sẽ giảng giải về cấu hình vũ khí trên máy thật.”
Trần Phong gật đầu, “Được.”
Cấu hình vũ khí trên Thanh Long Giáp cũng không mấy phức tạp, Trần Phong học rất nhanh, không chừng chưa tới 20 phút hắn đã học xong.
Vũ khí được trang bị bao gồm: khiên, kiếm, súng cùng một ít lựu đạn loại mạnh.
Khiên là khiên hợp kim, cùng chất liệu chế tạo Thanh Long Giáp nhưng dày hơn và kết cấu tốt hơn.
Kiếm là loại kiếm năng lượng dao động điện từ, lợi dụng tần số điện từ cao để cắt, chém, nó có thể cắt hợp kim dày hơn 1m như cắt đậu hũ, ngay cả tự thân Thanh Long Giáp cũng không cách nào ngăn được.
Khi chế tạo loại vũ khí này, người ta chưa từng cân nhắc đến chuyện phát sinh giao tranh giữa các Thanh Long Giáp.
Vì địch nhân mà Thanh Long Giáp phải đối phó chưa bao giờ là nhân loại, đương nhiên là càng mạnh càng tốt.
Súng là loại súng năng lượng tia i-on nén cao áp.
Súng i-on giống như súng bắn tia laser trong phim khoa học viễn tưởng, khi kích hoạt thì đều sẽ thấy bắn ra một tia sáng mạnh nhưng thật ra lại bất đồng về mặt nguyên lý.
Súng i-on không có đạn, thứ được bắn ra ngoài là năng lượng i-on với mức năng lượng được nén cực cao, sau khi va chạm với chất rắn hoặc chất lỏng, một vụ nổ lớn sẽ xảy ra do một loạt các vụ va chạm nhỏ kết hợp lại.
Sức mạnh của một lần súng i-on khai hỏa, tương đương với 30kg TNT.
Vận tốc của tia i-on xấp xỉ với vận tốc ánh sáng nhưng không bằng.
Độ giật của súng i-on cũng không nhỏ, cho dù là chiến sĩ tinh anh ưu tú nhất cũng phải mặc Thanh Long Giáp mới có thể chịu được, nếu không, một phát súng bắn đi, không chỉ người bay mà bả vai cũng phế.
Về phần lựu đạn loại mạnh, thì đây là thứ mà dù có xem sách hướng dẫn thì Trần Phong cũng hoàn toàn không hiểu gì, nguyên lý hoạt động như thế nào cũng hoàn toàn không biết. Hắn chỉ biết, trạng thái năng lượng nổ quy mô nhỏ của nó thậm chí còn lớn hơn phản ứng nhiệt hạch tổng hợp.
May mà hắn không cần học cách chế tạo mấy thứ này, chỉ cần học cách sử dụng.
Uy lực của lựu đạn loại mạnh vô cùng kinh người, mỗi một mảnh lựu đạn chỉ to bằng cái móng tay, nhưng nổ một phát có thể san bằng một chiến hạm thành bình địa.
Đây chính là kỹ thuật thuốc nổ đáng sợ nhất mà loài người nắm giữ, chỉ cần làm ra một quả hơi to, thì cho nổ vụn toàn bộ Trái Đất cũng hoàn toàn có thể.
Uy lực của vũ khí thông thường được trang bị trên Thanh Long Giáp đều rất lớn, hết sức kinh người.
“Được rồi, bây giờ cậu hãy ghi nhớ vị trí của chúng đi. Kiếm trên lưng, súng nằm dưới lớp giáp bên phải, lựu đạn nằm trong khoang nhỏ ở mặt trong đùi.”
Đinh Hổ phân phó.
Trần Phong đặt câu hỏi, “Anh Hổ, chuyện là… lựu đạn được đặt ở vị trí này chẳng phải là khiến người ta có chút hoảng hốt sao? Tôi có thể chuyển sang chỗ khác không?”
“Không thể, căn cứ vào thống kê kỹ thuật, đây là vị trí con người có ý thức bảo vệ mãnh liệt nhất, không dễ bị ngoại lực tác động, nên nó chính là chỗ an toàn nhất.”
Giải thích ưu điểm của Đinh Hổ đúng là khiến người ta không còn gì để phản bác.
“Tất nhiên là cậu cũng không nên lo lắng quá nhiều. Chỉ cần không mở chốt an toàn thì hệ số an toàn của lựu đạn loại mạnh vô cùng cao, dù cậu có dùng tay phá vỡ nó cũng không có vấn đề gì.”
“Được, đã hiểu.”
“Tiếp theo, tôi sẽ nói về điểm quan trọng nhất khi sử dụng Thanh Long Giáp.”