Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 96: Trận Đấu Giữa Phái Lưu Vong Và Khốn Nhân

Chương 96: Trận Đấu Giữa Phái Lưu Vong Và Khốn Nhân

“500 năm trước, cậu có biết tại sao các nước trên thế giới lại đột nhiên buông bỏ tranh chấp, thành lập Chính phủ Trái Đất không?”

Trần Phong hỏi ngược lại: “Là vì sớm biết địch nhân sắp tới sao?”

Đinh Hổ thật sự không muốn tiếp tục nói nữa, kể chuyện với loại người như hắn hoàn toàn không có cảm giác thành tựu.

“Đúng, hơn nữa, thời điểm diệt vong chính xác là 1 năm sau.”

“A… Sao có thể tính chính xác đến vậy?”

“Nguyên nhân cụ thể, tôi cũng không có tư cách để biết, nhưng chuyện này không còn nghi ngờ gì, bằng chứng chính là ở đó.”

Đinh Hổ chỉ tay lên không trung. Trần Phong ngước đầu nhìn xuyên qua cửa giáp hình tròn, vào không trung xa xa, “Trên trời không có gì cả, chỉ có trời xanh mây trắng.”

“Không, còn xa hơn.”

“Ngoài không gian?”

“Đúng vậy! Bắt đầu từ 500 năm trước, toàn bộ thái dương hệ của chúng ta đã bị một nền văn minh dị chủng, dùng thứ khoa học kỹ thuật mà chúng ta không thể hiểu được, có lẽ là ma pháp, tạo ra một rào chắn, phong tỏa cả thái dương hệ rồi.”

Lần này, Trần Phong thật sự thất kinh.

Theo tính toán của lực hấp dẫn của mặt trời thì bán kính của thái dương hệ là 2 năm ánh sáng.

Điều này có nghĩa là, cái thứ văn minh không tên kia đã chế tạo một cái rào chắn có bán kính 2 năm ánh sáng, phong tỏa toàn bộ thái dương hệ!

Chẳng trách, tại sao phần lớn những ngôi sao trên bầu trời 1000 năm sau lại có vầng sáng màu lam.

Lúc đầu hắn cho là không khí của trái đất ngàn năm sau đã được cải thiện, nên ánh sao nhìn được cũng có sự khác biệt.

Bây giờ nghĩ lại thì lý do là vì cả thái dương hệ đang ở trong một cái lồng chụp!

Ánh sáng từ những tinh hà xa xôi bị nhiễu xạ khi xuyên qua rào chắn và biến thành ánh sáng màu lam nhạt.

Hán đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng.

Một cái lồng có bán kính 2 năm ánh sáng, đúng là dell tin nổi!

Các người có hào phóng quá không hả?

Rốt cuộc thì trình độ khoa học kỹ thuật như thế nào mới có thể làm được?

Rốt cuộc thì nhân loại phải đối mặt với địch nhân đẳng cấp nào?

Tâm trạng của Trần Phong đều nát bét.

Trong 500 năm qua, những kẻ biết chuyện đã phải sống dưới tâm tình tuyệt vọng như thế nào, làm thể nào họ có thể không chịu buông tha, vẫn quyết tuyệt, cố gắng đến vậy?

Trần Phong ươc chương mất đến 3 phút để khiến bản thân tỉnh táo, sau đó lần nữa khôi phục năng lực tính toán, “8 đại hành tinh trong thái dương hệ cùng phần lớn tinh tú đều nằm trên một mặt phẳng, vậy rào cản phong tỏa chúng ta có hình bát trạng sao?”

Đinh Hổ lắc đầu, “Không, là một hình cầu, một hình cầu hoàn mỹ. Đó là một vòng tròn tròn hơn bất cứ thứ gì do con người tạo ra cho đến nay, một vòng tròn thực sự, tròn hơn một giọt nước, trôi nổi trong không gian."

“Như vậy là vi phạm nguyên tắc trọng lực.”

Đinh Hổ thở dài một tiếng "Đúng vậy, điều này hoàn toàn vi phạm cơ sở lý thuyết mà nhân loại đang nắm giữ, vi phạm cơ sở vật lý học của chúng ta. Vì vậy, các nhà khoa học của chúng ta đã nghĩ đủ mọi cách để lật đổ chính họ, nhưng vẫn không thể làm gì được cái vòng tròn này. Phái lưu vong cho rằng chính phủ đã không làm bất cứ điều gì, nhưng họ nào biết, trong 500 năm qua, có bao nhiêu tàu vũ trụ không người lái hoặc có người lái mà chúng ta gửi ra ngoài đã phân hủy thành hư vô tại thời điểm vượt qua rào chắn.

Nếu để phái lưu vong tự mình bay ra ngoài, bọn họ sẽ chỉ chết không minh bạch, không có chút giá trị nào.”

Trần Phong chán nản ngồi trên ghế, biểu tình mờ mịt.

“Tiểu tử thối, sao đấy? Nghe xong, bị đả kích rồi hả?” Đinh Hổ toét miệng cười một tiếng.

“Đúng vậy, không thấy được hy vọng chứ sao.”

Thật ra thì liên quan đến kết cục, Trần Phong biết còn nhiều hơn.

Nhưng dù có là rào chắn hình cầu bao phủ toàn bộ thái dương hệ, hay là hạm đội khổng lồ liên hoàn nổ mạnh trong nháy mắt tại thời điểm mạt thế, đều hoàn toàn vượt qua giới hạn trí tưởng tượng của hắn.

Nên tình huống mà hắn cảm nhận, chính là tuyệt vọng và vô cùng tăm tối.

Bởi hắn đã sớm thể nghiệm qua điểm cuối của nền văn minh này 3 lần rồi, hắn còn tuyệt vọng hơn so với tất thảy mọi người.

“Đúng vậy, mỗi người biết chuyện này đều không thấy được hy vọng. Nhưng ngay cả khi chúng ta từ bỏ, cũng không thể thay đổi bất cứ điều gì. Đối phương chính là kẻ đưa ra ngày phán xét cuối cùng, ngay cả khả năng cầu xin đối phương “tâm từ thủ nhuyễn” chúng ta cũng không có. Vì vậy, dù thế nào cũng phải chết, tại sao phải quỳ xuống và chết trong tuyệt vọng mà không phải chết đứng trong tư thế chiến đấu?”

“Vũ trụ sẽ ghi nhớ, vũ trụ sẽ luôn nhớ đến khoảnh khắc cuối cùng mà nhân loại chúng ta đã một mực phấn đấu, chưa từng chùn bước đi tới, dù tất cả chỉ là hoài công!”

Giờ phút này, Đinh Hổ cũng đã nói ra lời mà mình muốn nói nhất với Trần Phong rồi.

Trần Phong chết lặng, suy nghĩ hồi lâu, “Anh Hổ, văn vẻ tốt ghê.”

“Khụ… khụ, bản gốc này không phải của tôi đâu.”

“Bản gốc của ai?”

“Chính là vị nhạc sĩ ngàn năm trước, trùng họ trùng trên với cậu, Trần Phong. Trước khi chết, ông ấy còn muốn đột phá viết ra bài hát mới, nhưng đương nhiên là không thành công. Người khác không hiểu được tại sao đến chết mà ông ấy vẫn còn cố gắng đến vậy, nên đã hỏi ông ấy lý do. Ông ấy đã trả lời như vậy. Đây cũng là di ngôn của ông ấy.”

Trần Phong trợn mắt.

Hắn cười khổ.

“Thật sao? Tôi lợi hại như vậy mà chính tôi cũng không nghĩ ra.”

Vậy, trong tuyến thời gian nói trên, ngay cả khi bây giờ hắn không biết những thứ này, nhưng dựa theo tính cách của hắn hình thành vào thời điểm đó, hắn vẫn sẽ phấn đấu đến cùng như một nhạc sĩ sao?

Ngay cả khi bộ não của hắn chỉ nghĩ đến việc sao chép các bài hát, nhưng thời điểm cận kề cái chết, hắn vẫn không cam lòng sao?

Một tòa nhà 30 tầng có diện tích khoảng 1km vuông và cao chừng 150 mét đứng lặng giữa trung tâm khu dân cư Hô Luân.

Tòa nhà này là một đơn vị trực thuộc Viện nghiên cứu Thanh Long, một viện nghiên cứu chuyên về phi thuyền và năng lượng thái không hạm.

Bộ phận chính của thái không hạm Trường Hà 711 vừa được chế tạo thành công và đang được lưu trữ trong một nhà kho ở tầng thấp nhất dưới lòng đất của tòa nhà.

Ngày mai, các bộ phận bán thành phẩm này của thái không hạm sẽ được vận chuyển và lắp ráp tại căn cứ không gian Hàng Thiên cách đó 200km rồi sau đó sẽ được gửi lên vũ trụ.

Trường Hà 711 được trang bị công nghệ năng lượng tiên tiến nhất của nhân loại hiện tại, tuần hoàn phản ứng tổng hợp hạt nhân.

Loại hình kiểm soát tổng hợp hạt nhân mới này trông có vẻ giống với cách hoạt động của Thanh Long Giáp nhưng bản chất lại khác.

Thông thường, chúng ta không thể tuần hoàn năng lượng Deuterium trong kiểm soát tổng hợp hạt nhân, chúng ta chỉ có thể dùng hết rồi sau đó nạp lại.

Trên mặt đất, phản ứng tổng hợp hạt nhân có thể kiểm soát, về mặt lý thuyết, xấp xỉ bằng năng lượng vô hạn.

Nhưng trong không gian, mọi thứ trở thành một khái niệm khác, mỗi lần bổ sung năng lượng, đó là một công trình cực kỳ lớn và phức tạp.

Đặc trưng cốt lõi của “tuần hoàn phản ứng tổng hợp hạt nhân” nằm ở hai chữ “tuần hoàn” này.

Loại hệ thống năng lượng mới này có thể nhanh chóng chiết xuất các nguyên tử hạt nhân nặng thành các nguyên tử hạt nhân nhẹ với hiệu quả cực cao.

Về phần nguồn năng lượng bổ sung, nó sẽ đến từ sự chuyển hóa năng lượng của áp suất ánh sáng (light pressure) được lấy từ một ngôi sao cố định gần đó.

Áp suất ánh sáng và phản ứng nhiệt hạch tuần hoàn đã được phát triển từ rất sớm nhưng kết hợp thành công cả hai và thông qua xác minh lý thuyết thì Trường Hà 711 là chiếc đầu tiên trên thế giới.

Theo một nghĩa nào đó thì đây thật sự là năng lượng không giới hạn.

Nếu chuyến bay thử nghiệm và nạp lại này thành công, quân đội sẽ sẵn sàng nhanh chóng sản xuất hơn 20 chiếc Trường Hà 711 trong sáu tháng tới và tiến vào quỹ đạo hành tinh xung quanh thái dương hệ để thực hiện công tác cảnh báo dài hạn.

Đây ước chừng là bước đột phá công nghệ cuối cùng của nhân loại trước thời khắc cuối cùng.

Ý tưởng thiết kế của Trường Hà 711 cũng rất to lớn, nó có thể chứa gần một nghìn người, đồng thời cũng nắm giữ một hệ sinh thái tuần hoàn nội bộ hiệu quả cao. Ngay cả khi thức ăn và nước uống dự trữ bị cạn kiệt, Trường Hà 711 cũng có thể tự cung tự cấp trong không gian.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch