Liêu Văn Kiệt âm thầm cho ra đáp án, trong một tháng chuyển đến nhà chú Đạt, hắn đã nắm được bối cảnh của thế giới hiện tại, trong có cũng có tin tức về “Trung tâm thể dục Tinh Anh toàn cầu.”
Lúc đó hắn cảm thấy thế giới này vô cùng hỗn loạn, thêm một chuyện cũng không nhiều, bớt một chuyện cũng không ít, thế nên không để trong lòng.
Bây giờ nghĩ lại, những người có cấp bậc như vị đại sư huynh Đoạn Thủy Lưu kia chắc chắn không chỉ có một, nếu như gặp phải...
Nếu gặp phải thì Thiết bố sam nhập môn cũng chỉ là một bộ quần áo rách rưới mà thôi.
Dù sao cũng chỉ là cấp nhập môn, hạn mức phòng ngự cao nhất chắc chỉ là người đàn ông Muay Thái. Một quyền của Đại sư huynh kia có năng lực xuyên tường, nếu hắn bị đánh thì có khi bên ngoài không việc gì nhưng nội tạng đã biến thành thịt băm.
Càng nghĩ càng đáng sợ, thế giới này quá tàn khốc đối với người bình thường.
“A Kiệt, nghĩ gì thế?”
Ngài Hoàng nhanh chóng gọi hồn Liêu Văn Kiệt về, nói thẳng: “Hôm nay là buổi học đầu tiên của cậu, hãy quên hết mọi thứ cậu biết, chúng ta học từ những điều cơ bản.”
“Được.”
Liêu Văn Kiệt gật đầu, sau đó chăm chú nghe ngài Hoàng giảng bài. Mặc dù ông ta không biết cách dạy học, biết gì nói đó, nhưng Liêu Văn Kiệt là người thông minh, nghe được điều gì là lập tức phân loại chỉnh lý rõ ràng.
Người người dám dạy, một người dám nghe!
Ba mươi phút sau, những kiến thức cơ bản của ngài Hoàng đã bị lôi ra sạch sẽ, dường như không còn gì để dạy nữa.
Theo những gì ông ta dạy thì ông ta là người theo phái thực tiễn, lý luận chỉ là tương đối nhưng kinh nghiệm thực chiến lại vô cùng phong phú.
“A Kiệt, Thiết sa chưởng- tên như ý nghĩa. Đó là dùng hạt sắt luyện ra chưởng công, mạnh mẽ nam tính. Cậu đã có cơ sở là Thiết bố sam thì càng dễ học được Thiết sa chưởng.”
Ngài Hoàng không luyện Thiết bố sam nhưng cảm thấy hai thứ này cũng không khác biệt lắm, tiếp tục nói: “Bài khẩu quyết này nhất định phải học thuộc lòng, khí luồn qua lòng bàn tay, tinh thần mạnh mẽ, quyền phát ra từ trái tim, kiểm soát lực cổ tay, vừa mềm mại vừa linh hoạt; chưởng ra phải mạnh mới có thể khống chế kẻ địch, nếu phát lực chậm thì phí công tốn sức...”
Liêu Văn Kiệt âm thầm ghi nhớ trong lòng, sau đó đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ rất to gan. Thay vì học giáo viên gà mờ ngài Hoàng thì không bằng đến tiệm tạp hóa trung tâm Tinh Anh.
“Người cơ bắp ma quỷ” Quỷ Vương Đạt mới là cao thủ thực sự!
“A Kiệt, chuyên tâm nghe giảng, không được thất thần.”
“Tôi không có.”
“Cái gì mà không có, tôi tận mắt nhìn thấy mà còn muốn chống chế à, vậy cậu lặp lại những lời tôi vừa nói một lần.”
“Được.”
Liêu Văn Kiệt gật đầu, không hề nghĩ ngợi mà đọc vanh vách: “khí luồn qua lòng bàn tay, tinh thần mạnh mẽ, quyền phát ra từ trái tim, kiểm soát lực cổ tay, vừa mềm mại vừa linh hoạt; chưởng ra phải mạnh mới có thể khống chế kẻ địch, nếu phát lực chậm thì phí công tốn sức... Lão đại, đọc xong rồi.”
“...”
Trán ngài Hoàng đầy mồ hôi lạnh, rõ ràng ông ta nhìn thấy Liêu Văn Kiệt mất tập trung, vậy mà vẫn nhớ được hết tất cả như vậy.
...
Nghĩ gì làm nấy, Liêu Văn Kiệt ăn cơm trưa ở nhà ngài Hoàng, sau đó ngồi xe bus đến mục tiêu đã định- Trung tâm thể dục Tinh Anh toàn cầu.
Trung tâm thể dục Tinh Anh toàn cầu, tên gọi tắt là trung tâm Tinh Anh. Cái tên đã nói lên tất cả, nơi này tuyên truyền tinh thần thể dục thể thao, bồi dưỡng tinh anh giới thể dục.
Là một tập đoàn xuyên quốc gia, trung tâm Tinh Anh có chi nhánh ở khắp nơi trên thế giới, hàng năm đều tuyển chọn được một lượng lớn nhân tài giới thể thao, sức ảnh hưởng vô cùng to lớn.
Đảo Hong Kong là một trong số đó.
Trung tâm Tinh Anh có rất nhiều bộ môn, từ lớn như điền kinh, đá bóng đến nhỏ như đánh cờ, thể dục dụng cụ...
Nhưng nổi tiếng nhất đó là bộ môn cận đấu.
Bộ môn này đã nhiều lần đạt được giải thưởng trong các cuộc thi trong nước và quốc tế, đứng đầu toàn Đông Nam Á.
Cận đấu chia làm nhiều hạng mục nhỏ, trong đó quyền anh, kiếm đạo, Judo, quyền đạo là bốn hạng mục nổi tiếng nhất. Trưởng câu lạc bộ Judo Hắc Hùng đã liên tiếp hai năm bất bại, thành công bảo vệ danh hiệu “Người chiến đấu kiệt xuất.”
Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến Liêu Văn Kiệt, hắn đến trung tâm Tinh Anh không phải để đăng ký mà là để tìm một tiệm tạp hóa.
Không phải Liêu Văn Kiệt chém gió, nhưng bốn người đứng đầu ở đây, bao gồm cả người chiến đấu kiệt xuất Hắc Hùng kia, hắn không đánh lại được ai cả.
Nhưng bốn người đó cũng không đánh lại hắn... Cho dù có đánh bao nhiêu trận đi nữa.
Hắn có kỹ năng bị động nên mới dám tự tin như vậy!
Trung tâm Tinh Anh ở đảo Hong Kong có diện tích rất lớn, ngoại trừ chỗ dạy học thì còn có bể bơi, sân bóng, tiệm tạp hóa... Muốn tìm Quỷ Vương Đạt cũng không dễ dàng.
Liêu Văn Kiệt đi bộ hơn hai mươi phút thì dừng lại, phát huy ưu thế lớn nhất của mình để hỏi thăm các học viên.
Học viên trong trung tâm Tinh Anh hầu hết là thanh niên, tham gia các khóa học với mục đích rèn luyện thân thể và tự vệ.
Liêu Văn Kiệt bắt đầu hỏi thăm các học viên nữ, một nụ cười đã có thể thu hút được hơn mười em gái nhiệt tình. Các cô không biết Quỷ Vương Đạt là ai, cũng không biết có chủ tiệm tạp hóa nào bị thọt chân không, nhưng không vấn đề, các cô có bạn trai.