WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tâm Động

Chương 15: Định làm gì? (1)

Chương 15: Định làm gì? (1)



Mấy cán bộ nam rất miễn cưỡng xách cặp rời đi, chỉ còn lại Tôn Tôn, Tần An, Diệp Tiểu Hoa cùng với cán bộ học tập Lý Hạo.

- Lý Hạo, còn chuyện gì nữa à?

Tôn Tôn hỏi:

Trong lớp, thành tích học tập của Lý Hạo chỉ kém mỗi Tôn Tôn, toàn khối cũng thuộc vào top 10, gia cảnh rất khá, không giống đám trẻ con nông thôn luôn cảm giác thua kém Tôn Tôn, trước mặt cô vẫn có thể nói cười tự nhiên.

Tần An chưa quên Lý Hạo, tên này luôn tự cho rằng mình là nam sinh duy nhất trong trường có tư cách làm bạn với Tôn Tôn, vì thế chẳng ưa gì mình, hắn cũng không kém, luôn kiếm được lý do chính đáng liên quan tới học tập để tiếp cận Tôn Tôn, hắn thực sự thành công.

Có điều cũng chỉ đến thế mà thôi, tốt hơn một chút so với đám bạn học suốt ba năm sơ trung không nói chuyện nổi với Tôn Tôn vài câu, hắn gia nhập đội ngũ dài dằng dặc bị Tôn Tôn từ chối.

Rốt cuộc Tôn Tôn đã bao giờ rung động chưa? Vì sao mãi cô ấy không có bạn trai, chẳng lẽ vì mải mê theo đuổi âm nhạc thôi sao? Có lẽ còn nhiều chuyện về Tôn Tôn mà mình không biết, khi đó mình thực sự sống quá vô tâm.

Nghĩ lại, Tần An thấy mình là người bạn tồi.

- Tôn Tôn, trước kia mảng tiếng Anh đều là do mình phụ trách, cậu ta làm nổi không?

Lý Hạo nghi ngờ nhìn Tần An, vẻ coi thường lộ rõ ra mặt, nói chuyện chẳng khách khí:

- Cậu ta tuy là con thầy Tần, nhưng ai chẳng biết cậu ta bị đuổi khỏi lớp 68, thành tích học tập kém cỏi, trừ nghịch ngợm phá phách ra thì không làm được gì hết.

Tôn Tôn giao việc cho Tần An là có cân nhắc, thầy Tân nhờ cô khích lệ Tần An học tập, qua bài thơ mà Tần An viết, cô mới nhìn thấy chút điểm sáng trong con người y, tất nhiên là nhân cơ hội cổ vũ:

- Chúng ta viết báo bảng đen, góc tiếng Anh chỉ cần chép lại đoạn văn ngắn thôi, không phải là làm bài thi.

- Chữ tiếng Anh của mình rất đẹp, vì chuẩn bị báo bảng đen mà mình luyện tập rất lâu.

Té ra đúng là cô nàng đó giữ mình lại làm khổ sai, Tần An ngáp dài, y chẳng có chút hứng thú nào hết, tham gia hoạt động tập thể của lớp cảm thụ niềm vui cái thời vô ưu vô lo cũng hay đấy, nhưng mà bây giờ y chỉ muốn đi tìm Diệp Trúc Lan thôi, nếu không nha đầu mặt mỏng đó chẳng tìm mình.

Vừa vặn bóng dáng Diệp Trúc Lan loáng lên ngoài cửa lớp, cái đầu nhỏ rụt nhanh lại, chạy vèo vèo xuống thang.

Đó là ám hiệu, y còn nhớ.

- Thế thì cậu viết đi, tôi đi đây.

Tần An mắt sáng lên, khoác cặp lên vai chuẩn bị chuồn:

- Biết ngay mà, cậu ta làm sao dám bêu xấu.

Lý Hạo nhếch mép đắc ý:

Tôn Tôn không nói gì hết, chỉ khẽ lắc đầu thất vọng vô cùng.

" Diệp Trúc Lan, đợi mình nhé!" Tần An thầm hô trong lòng, quay người lại, lấy cục phấn trắng ném cho Lý Hạo:

- Viết đi, xem ai bêu xấu.

Diệp Tiểu Hoa thiết kế trang báo đơn giản mà phóng khác, cô còn chưa vẽ chi tiết, chỉ đơn giản chia thành mấy khu vực.

Lý Hạo cầm lấy cục phấn, lòng đầy tự tin, kỳ nghỉ hè vừa rồi hắn tham gia một lớp học thêm tiếng Anh, tiến bộ rất lớn, bản thân vốn là học sinh có thành tích tiếng Anh tốt nhất lớp, nhiều lần điểm cao hơn Tôn Tôn, trong lĩnh vực của mình tất nhiên không cho người khác xâm phạm.

Chỉ nhìn Lý Hạo viết một đoạn ngắn là Tần An nhận ra đó là Saying Good-Bye To Cambridge Again của Từ Chí Ma, kỳ thực với tuổi tác của học sinh sơ trung thì làm sao cảm thụ được ý tứ trong bài thơ tiếng Anh đó, nói gì tới cái đẹp trong nghệ thuật thi từ của Từ Chí Ma.

Dù sao bảng có hạn, Lý Hạo chỉ viết mười hai câu rồi bỏ phấn xuống, thấy ánh mắt tán thưởng của Tôn Tôn, lòng có chút kiêu ngạo, vì thể hiện trước mặt lớp trưởng xinh đẹp, hắn khổ công không ít, giờ mục đích đã đạt được rồi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.