WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tâm Động

Chương 24: Một ngày mới. (2)

Chương 24: Một ngày mới. (2)


Lý Tâm Lam vừa mới lên năm đầu cao trung, học ở Nhị Trung, Nhị Trung đang tiến hành cải cách, sải bước đuổi theo Nhất Trung, lớp thí điểm mà Lý Tâm Lam học tập trung toàn bộ học sinh ưu tú trong toàn trường.

Mặc dù không như Tôn Tôn làm người ta nhìn thấy đã biết là cái mầm mỹ nhân tai họa, nhưng Lý Tâm Lam chắc chắn lớn lên không cần nhiều mỹ phẩm, chỉ cần một bộ véc nữ vừa vặn, một đôi giày cao gót màu đen là đủ thành office lady mê hồn người rồi.

Nếu theo quỹ tích bình thường Lý Tâm Lam sau khi tốt nghiệp cao trung sẽ vào Học viện bưu điện Trùng Khánh, còn gửi thư cho mình, sau đó không liên hệ gì nữa, thi thoảng năm mới đi chúc tết những hàng xóm cũ ở khu tập thể có gặp lại cô, hai người chỉ nó vài câu khách xáo qua loa thôi, quan hệ bình đạm không khác gì người qua đường.

Lý Tâm Lam ngờ vực nhìn Tần An, thằng nhóc này có ý gì đây, chẳng phải mọi khi nó gọi mình là “Lam Cầu à?”, cô không thích Tần An, nguyên nhân không gì khác, chỉ vì y quá nghịch ngợm, minh chứng à, ngay rõ ràng trước mắt cô chứ đâu.

Tôn Pháo vừa mới thò đầu ra gọi, tên nhóc Tần An đó đã lấy cái áo lót chụp lên đầu Tôn Pháo, lớn tiếng tuyên bố Tôn Pháo sau này sẽ thành phi công bảo vệ bầu trời xanh của tổ quốc, làm cô xấu hổ chỉ muốn ném hai thằng quỷ phá phách này từ tầng ba xuống đất.

- Trả lại đây.

Đá cho Tôn Pháo một cái tàn bạo vào mông, Lý Tâm Lam mặt đỏ tía tai giật lấy áo lót, trừng mắt với Tần An đang cười toe toét, nghiến răng nói:

- Lại chuyển lớp rồi phải không? May chúng ta ở tòa nhà nam, cô Liêu ở nhà bắc, nếu không người ta mỗi ngày tới nhà em ăn nhân sâm đấy.

Chuyện Tần An bị chuyển lớp đã lan truyền khắp khu tập thể rồi, một câu "cho tôi ăn nhân sâm cũng chẳng quản nổi nó." Của Liêu Du về sau khiến không ít kẻ hiếu sự thi thoảng lại hỏi trêu Tần Hoài và Lý Cầm:" Liêu Du có tới nhà anh ăn nhân sâm không?".

Sau này Tần An mới hiểu, cha mặc dù không nói ra, nhưng chuyện y bị đuổi khỏi lớp làm ông đau lòng rất lâu, tiền lương giữa các giáo viên đều không khác mấy, gia cảnh cũng gần tương tự, con người thích so bì, thành tích con cái là vốn liếng đánh giá nhà ai có thể ngẩng cao đầu trước nhà người khác.

Thành tích của Tần An không phải là tồi tệ nhất khu tập thể, nhưng là học sinh đầu tiên bị giáo viên chủ nhiệm không chịu nổi đuổi khỏi lớp, Lý Tâm Lam ngày nghe được chuyện đó vừa buồn cười, vừa giải hận, cũng xấu hổ thay cho thằng nhóc đó.

Nếu chuyện này mà xảy ra với mình, Lý Tâm Lam thấy mình không còn mặt mũi mà gặp ai nữa, vậy mà thằng nhóc này vẫn cười hì hì chẳng có chút buồn bã nào.

Tần An thu lại nụ cười, chân thành nói:

- Chị Tâm Lam, xin lỗi.

- Cái gì?

Lý Tâm Lam chớp mắt liên hồi, cô không nghe nhầm chứ, thằng quỷ này xin lỗi mình á?

- Xin lỗi, hôm nay là lần cuối, sau này em không bắt nạt chị nữa.

Tần An cực kỳ thành khẩn, một số chuyện sau này hồi ức lại thấy dở khóc dở cười, nhưng với người đương sự khi đó mà nói, cảm giác lúc đó chắc chắn là chẳng tốt gì, thi thoảng trêu chọc ái muội một chút với tiểu nữ sinh không sao, nhưng không nên tùy tiện trà đạp tự tôn thời thanh xuân mẫn cảm, y tự nhắc mình hôm nay là lần cuối, chỉ đơn thuần vì muốn hoài niệm chút chuyện năm xưa:

Lý Tâm Lam nghi ngờ, cái áo lót vẫn còn đang kẹp giữa cuốn sách, làm sao cô tin nổi, nhưng tự cho mình là người lớn rồi, rộng lượng nói:

- Sau này em đừng gây phiền toái cho cha mẹ mình là được.

Nói xong đi vào nhà.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.