Cổ nhân nói, nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt (Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn.), Tả Đăng Phong am hiểu đạo lý này cho nên mỗi lần đối địch đều dùng sát chiêu, không dài dòng gì.
Lão tăng kia không nghĩ đến Tả Đăng Phong sẽ ra tay dũng mãnh như thế, bởi vậy hơi cảm thấy ngạc nhiên, chỉ một điểm này thôi đã làm mất đi tiên cơ, đợi cho Tả Đăng Phong vọt đến phụ cận thì lão tăng này mới bị động vươn tay ra tiếp chiêu.
2 người đối mặt nhau, tay phải của Tả Đăng Phong công kích về phía sườn trái của lão tăng.
Lão tăng không thể nào giơ tay ngăn cản kịn, bắt quá tay trái của y vô cùng linh hoạt, vì thế lão tăng dùng tay phải để đỡ, tay trái tấn công vào vai trái của Tả Đăng Phong, dùng cách vây Ngụy cứu Triệu, để Tả Đăng Phong biết khó mà thu tay lại.
Nhưng mà lão tăng đã sai lầm rồi, y không biết tính cách của Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong là một người cực đoan, vì muốn đạt được mục đích mà dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào.
“Nhanh, nhanh nhanh”
Giờ phút này trong đầu của Tả Đăng Phong chỉ có từ nhanh, chỉ cần nhanh chóng đánh bại Thiên Long hư ảnh của lão tăng, làm cho y bị thương là Tả Đăng Phong có thể làm cho đòn công kích của lão tăng đối với mình giảm xuống.
- Phá.
Nương theo một tiếng gầm giận dữ, Tả Đăng Phong lập tức phá đi Thiên Long hư ảnh trên người lão tăng, tay phải chạm tới sườn trái của y, cùng lúc đó Huyền Âm chân khí phóng ra, muốn đóng băng.
Lão tăng thấy thế liền thất sắc, nếu tiếp tục công kích vai trái của Tả Đăng Phong, tất nhiên sẽ mất nhiều hơn được, dưới tình thế cấp bách, chân của y uốn lên sau đó xoay trở lại, đá tới hướng mà Tả Đăng Phong đang thúc giục Huyền Âm chân khí.
Tả Đăng Phong không nghĩ tới lão tăng sẽ làm ra được động tác khó như thế, bởi vậy vẫn không có phòng bị, chờ chân của lão tăng đến tới trước ngực thì Tả Đăng Phong mới kịp phản ứng nhưng mà đã quá muộn. Bộ ngực của Tả Đăng Phong đã bị chân của lão tăng đá vào, Tả Đăng Phong kêu rên một tiếng rồi lui ra sau 2 trượng mới đứng vững được.
- Anh sao rồi?
Ngọc Phật lắc mình đến trước người Tả Đăng Phong, thân thiết hỏi.
Ngực Tả Đăng Phong bị trúng một cước, bị thương không nhẹ, lúc này máu tươi đang đọng ở trong người, giờ phút này Tả Đăng Phong cảm thấy vô cùng khó chịu, nghe Ngọc Phật hỏi vậy liền quay đầu lại nhìn, không nhìn thì thôi, vừa nhìn thì máu tươi liền trào lên, cho dù hắn cúi đầu thì máu tươi vẫn văng lên áo bào của Ngọc Phật.
- Anh không sao chứ?
Ngọc Phật thấy thế càng tỏ ra lo lắng.
- Phun ra còn đỡ hơn là nuốt xuống.
Tả Đăng Phong lau vết máu trên người, cười nói. Lúc này thấy được vẻ mặt Ngọc Phật tỏ ra lo lắng cho hắn, giờ phút này hắn biết rằng Ngọc Phật đang thật tâm thương hắn, chứ không phải xuất phát từ đồng tình hay thương hại.
Bất quá Tả Đăng Phong cũng không cảm thấy vui mừng, mà hắn cảm thấy buồn rầu, hiểu thì làm được gì a.
- Y chỉ có một phần tu vi Âm Dương Linh khí, thế nhưng lại có thể làm anh tổn thương.
Ngọc Phật thấy Tả Đăng Phong không sao thì yên lòng, ngược lại lão tăng kia thì không khá chút nào, chỉ thấy nửa người y lòi ra sương trắng, giờ phút này y đang chắp tay trước ngực để vận công.
- Tôi không nghĩ y ra sẽ chiêu đó, người này là đồng tử công tu tập Phật hiệu, Dương khí rất nặng, bằng không sớm đã đông cứng y rồi.
Tả Đăng Phong lắc đầu nói.
- Y biết Du Già thuật của Ấn Độ, tứ chi có thể uốn lại, anh cần phải cẩn thận.
Ngọc Phật dặn dò.
- Nếu hắn là người thông minh thì nên nhận thua.
Tả Đăng Phong hừ lạnh, xoay người đi đến lão tăng.
Tả Đăng Phong đến cách lão tăng 1 trượng thì dừng lại, vừa muốn mở miệng nói chuyện thì thấy lão tăng kia mở mắt, nhìn vào ánh mắt của y, biết rằng y sẽ không nhận thua, nhiều tín đồ như vậy ở đây, y thua không được.
Tuy rằng Tả Đăng Phong đoán được ý nghĩ của lão tăng nhưng mà Tả Đăng Phong cũng không thông cảm cho y.
Nếu luận tuổi, lão tăng này có thể làm gia gia Tả Đăng Phong nhưng mà luận tu vi thì hắn lại dưới Tả Đăng Phong. Lão tăng này đúng là một trong 2 người truyền pháp đại sư của A Để tự, cái gọi là truyền pháp đại sư chính là người phụ tá của Phật sống khi người này còn sống, đợi cho sau khi Phật sống chết đi, truyền pháp đại sư sẽ phải tìm Linh đồng chuyển kiếp, sau đó sẽ dạy cho Linh đồn này kinh văn của bổn phái cùng với pháp môn thần thông. Cát Cử phái sở dĩ lấy Cát Cử làm danh là bởi vì Cát Cử phái không có điển tịch tồn tại trong nhân gian, đều là truyền miệng, Cát Cư trong tiếng Tạng có nghĩa là “ Truyền miệng”. Lão tăng này có địa vị tông sùng cho nên hắn không được phép thất bại, nếu thua sẽ làm cho các tín đồ của Cát Cử phái cảm thấy thất vọng.
Tả Đăng Phong tự nhiên là không biết lão tăng này đang nghĩ gì, ở Tả Đăng Phong xem ra nếu lúc này thu tay lại thì lão tăng kia có thể giữ được thể diện, nếu tiếp tục đánh tiếp, lão tăng kia đã mất đi Thiên Long hộ thân, chỉ còn cách lấy cứng đối cứng, nếu so đấu Linh khí thì lão tăng kia sẽ tất bại.
- Ba La Tá Ngõa.
2 người nhìn nhau một lát, lão tăng kia liền ta chiêu trước, tả thủ chỉ quyết nhanh chóng biến ảo, hữu thủ ngưng thế, vọt tới trước Tả Đăng Phong.
Thấy lão tăng vọt tới, Tả Đăng Phong liền vung tay lên, lúc này Tả Đăng Phong không có dùng Huyền Âm chân khí mà lấy Linh khí để đối chưởng với lão tăng.
Song chưởng đụng vào nhau, Linh khí va chạm, lão tăng liền lui về sau 8 bước, mà Tả Đăng Phong cũng lui 8 bước, trên thực tế là Tả Đăng Phong lui 3 bước là có thể ổn định thân thể, sở dĩ lui 8 bước là muốn nói cho lão tăng biết nếu tiếp tục đánh thì người mất mặt chính là y.
Làm Tả Đăng Phong không nghĩ tới là sau khi dừng hẳn lại lão tăng kia cũng không có dừng tay, mà là cao giọng niệm một câu chú ngữ, cùng lúc đó thủ ấn không ngừng thay đổi.
Khi lão tăng kết thủ ấn, Tả Đăng Phong liền dùng Tụ khí chỉ quyết để khôi phục Linh khí./
Đột nhiên vào lúc này một Lạt Ma từ trong chùa đi ra, người này có tuổi cũng xấp xỉ như 2 lão tăng này, mặt như trăng tròn, tướng mạo lương thiên, mặc áo choàng khảm viền vàng, mang theo một câu trượng, mũ trên đầu của Lạt Ma này khác xa mũ của 2 lão tăng, rõ ràng là người này có địa vị cao hơn nhiều so với 2 lão tăng kia. Chắc là cao tăng dến đây để tham gia đại điển hoạt sàng.
Người này vừa xuất hiện, Tả Đăng Phong liền đề phòng, trực giác nói cho hắn biết Lạt Ma này là cao thủ, nếu người đây đến trợ oai, hẳn là kình địch.
Viên Mạo lão tăng này đến gần, lão tăng đang kết thủ ấn kia liền ngừng tay, cùng với đồng bạn chào Viên Mạo lão tăng này, 3 người trò chuyện vài câu, sau đó Viên Mạo lão tăng đi về phía Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong thấy thế liền lạnh lùng nhìn lão tăng, hắn cũng không úy kỵ đối phương, đối thủ càng mạnh càng có thể kích thích huyết tính và tính cầu thắng của Tả Đăng Phong.
Làm cho Tả Đăng Phong không có nghĩ tới chính là dường như Viên Mạo lão tăng cũng không có địch ý với hắn, đi đến cách Tả Đăng Phong 5 bước thì dừng lại, đưa mắt nhìn vào tay trái của Tả Đăng Phong.
- Xin hỏi chân nhân, cậu tập chỉ quyết này từ đâu?