Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 154: Có thể khởi công (2)

Chương 154: Có thể khởi công (2)



Hàn Tiểu Ngũ khó nén nụ cười, ngẩng đầu liếc nhìn về phía căn phòng của Lão gia tử, thấp giọng nói.

- "Các ngươi thì cảm thấy tốt rồi! Ta thì đang cảm thấy không tốt đây! Các ngươi có biết hai con hàng này ăn nhiều bao nhiêu không? Hắn cùng Lão gia tử, chẳng những là một đối chơi cờ dở tệ, mà còn lại một cặp háu ăn nữa đó!"

Giang Tinh Thần thầm oán một câu, rồi khoát tay để cho bọn họ đi làm việc, còn mình thì đi rửa mặt.

Sau khi ăn sáng xong, Giang Tinh Thần đang định viết thư cho Định Bắc Hầu, hỏi thử chuyện khuếch trương lãnh

địa, thì Mạt Hồng Tiêm và Uyển Nhu liền tới.

- Hầu gia có tin! Cho ngươi! Mạt Hồng Tiêm đưa tới một tấm lụa trắng, nói.

- "Hư? Ta vừa mới nói định viết thư cho Hầu gia, hắn đã chuyển cho ta trước rồi, đừng nói là chuyện mà ta muốn hỏi nha!"

Giang Tinh Thần nghĩ nghĩ, rồi đưa tay nhận lấy tấm lụa trắng, mở ra đọc.

- Ta ngất... Thấy được nội dung, hai mắt Giang Tinh Thần lập tức trợn tròn:

: "Thật đúng là chuyện khuếch trương lãnh địa mà... Công lao của ta cần tích lũy, lần này tạm thời không phong thưởng... Hầu gia sẽ đề xuất đề nghị khuếch trương lãnh địa của ta, có thể thành công hay không khó mà nói, hiện tại công lao vẫn còn có chút khiêm tốn... "

Cuối cùng, khóe miệng Giang Tinh Thần không nhịn



được nhếch lên, hai mắt sáng ngời, cầm tấm lụa trắng hưng phấn vỗ nhẹ lên bàn:

- Có thể khởi công được rồi!

Nếu chuyện khuếch trương lãnh địa đã có hi vọng, thì chuyện còn lại chỉ là vấn đề cống hiến mà thôi! Nói cách khác, nếu mình cống hiến đủ, chắc chắn Đại Đế sẽ cho mình khuếch trương lãnh địa... Đưa ra cống hiến, hắn đã sớm nắm chắc tuyệt đối. Vậy lúc này đã có thể bắt tay vào khai khẩn ruộng đất, chuẩn bị cho vụ mùa sang năm là vừa!

- Cái gì?

Mạt Hồng Tiêm và Uyển Nhu đều tỏ ra ngơ ngác, không biết Giang Tinh Thần bất chợt nói ra câu này, rốt cuộc là có ý gì

- Ha ha... ! Chỗ của ta có một công trình lớn, hiện tại đã có thể khởi công!

Giang Tinh Thần giải thích một câu.

- Công trình lớn gì vậy? Có liên quan đến tin tức Hầu gia chuyển tới sao... Mặt khác, cái này thôn trang nhỏ này của ngươi, thì làm ra được công trình lớn gì chứ, cho dù sửa sang lại tất cả phòng ốc trong thôn, thì cũng tốn bao nhiêu công sức đâu chứ!

Mạt Hồng Tiêm hiển nhiên không tin, cảm thấy Giang Tinh Thần có chút khoác lác.

Nhưng khi Giang Tinh Thần dẫn đoàn người đi tới đỉnh đồi, chỉ tay về một triền núi phía xa, nói muốn móc một cái mương, thì tất cả mọi người đều kinh ngạc muốn rớt cằm!

- Giang Tinh Thần, ngươi không có nổi điên đó chứ? Khi không tự nhiên móc núi làm cái gì?

Mạt Hồng Tiêm và Uyển Nhu không nhịn được hỏi.

- Triền núi kia ít nhất dài hơn trăm thước, tất cả lại đều là đá, móc bằng cách nào?

Đỗ Như Sơn tỏ ra ngây ngốc hỏi.

- Tiểu tử, mấy ngày qua người quá mệt mỏi, nên bị ấm đầu rồi có phải hay không?

Vừa mới kịch chiến suốt đêm, lúc này Lão gia tử đã đi ra, đưa tay sờ trán Giang Tinh Thần.

- Cút gấp, đi đánh cờ của lão đi!

Giang Tinh Thần trán nổi gân xanh, phủi tay Lão gia tử ra.

Giang Tinh Thần tiến về phía trước hai bước, thở ra một hơi thật dài, đáy lòng dâng lên một cỗ khí thế tự tin, tay chỉ phía trước giải thích:

- Triền núi kia đã ngăn cách con sông tới nơi này, nếu như khai thông nó, thì vạn mẫu đất hoang bên này, sẽ không bao giờ thiếu nước nữa!

- Tước gia! Ngài thật sự...

Giang Tinh Thần vừa dứt lời, Thạch Oa Tử, Phúc gia gia lập tức trợn tròn mắt, ý tứ trong lời nói này rất rõ ràng, vạn mẫu đất hoang kia, sau này sẽ là của chúng ta!

- Đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi! Giang Tinh Thần gật đầu cười.

- Thì ra là vậy... tin tức cha ta truyền đến cho ngươi chính là cái này!

Lúc này Uyển Nhu và Mạt Hồng Tiêm cũng đã hiểu ra, nhưng trong lòng lại càng thêm kinh ngạc, khuếch trương lãnh địa, đã bao nhiêu năm chưa từng có a.

Đám người Đỗ Như Sơn, Hàn Tiểu Ngũ, cùng toàn bộ Kinh Thiên Dong Binh Đoàn đều sợ ngây người, bọn họ đều xuất thân quý tộc, dĩ nhiên hiểu rõ điều này có nghĩa là gì, khuếch trương lãnh địa a, tuy rằng Giang Tinh Thần chỉ là một Nam tước tam đẳng, lãnh địa không lớn, nhưng nếu điều này xảy ra cũng đủ để chấn động cả Đế quốc.

Chỉ có Lão gia tử không giống mọi người, vẻ mặt nghiêm túc, hỏi:

- Tiểu tử, chuyện này đã được quyết định chưa?

Hắn biết công lao của Giang Tinh Thần lớn như thế nào, nếu như là quý tộc có kinh nghiệm lâu năm, gia thế lâu đời, thì với hai cái công lao đẩy lùi bệnh nan y cùng trợ giúp đánh hạ Bình Quận Thành cũng đã miễn cưỡng đạt được phong thưởng khuếch trương lãnh địa. Nhưng Giang Tinh Thần thì khác, lúc trước hắn tăng lên quá nhanh, lại không có nền móng vững chắc, đám người Ngành quản lý quý tộc tuyệt đối sẽ không đồng ý! Hơn nữa một khi bị bọn họ để mắt tới, tìm cách ngáng chân khắp nơi, thì sau này hắn muốn tăng lên cũng khó khăn.

- Vẫn chưa, nhưng Đại Đế đã tích lũy công lao của ta xuống!

Giang Tinh Thần giải thích một câu.

- Vậy sao? !

Nghe hắn nói như vậy, Lão gia tử mới thở phào một hơi, Đại Đế tích lũy công lao, đây chính là chuẩn bị đồng loạt bạo phát, chặn miệng của Ngành quản lý quý tộc lại.

- Nhưng trước khi được phong thưởng khuếch trương lãnh địa, tốt hơn là người không nên khởi công đụng vào! Tránh cho có người cố ý lấy việc này gây phiền toái cho ngươi!

Lão gia tử nói.

- Ha ha.. ! Không sao! Giang Tinh Thần khoát khoát tay, tự tin nói: - Kẻ nào thích gây phiền toái thì cứ đến đây!

Lão gia tử nhíu nhíu mày, đang muốn khuyên nữa, nhưng nghĩ nghĩ một lát, lại không nói gì nữa, chỉ khẽ gật đầu một cái.

Mà lúc này, Thạch Oa Từ cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ tỉnh lại, ngập ngừng nói:

- Tước gia, mảnh đất hoang này mặc dù tốt, nhưng chúng ta cũng không thể trồng trọt được...

Giang Tinh Thần lần nữa khoát tay, cười nói: - Chuyện này cũng cứ để cho ta giải quyết!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch