Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 167: Trở về Hồng Nguyên Thành (1)

Chương 167: Trở về Hồng Nguyên Thành (1)



Sửng sốt nhìn tấm lụa trắng trong tay hồi lâu, Định Bắc Hầu mới thở ra một hơi dài, lẩm bẩm nói:

- Tiểu tử này, đầu óc rốt cuộc phát triển kiểu gì, sao lại có thể nghĩ ra phương pháp tuyệt diệu như vậy, thực sự...

Giờ phút này, hắn cũng không biết nên dùng từ ngữ gì để hình dung.

Uyển Nhu ở bên cạnh thò đầu vào, cẩn thận quan sát một chút, lập tức cũng tròn mắt, kinh ngạc đến độ há hốc mồm.

- Ta nói sao hắn không để ta đem giãn phổ truyền ra ngoài, thì ra là như vậy...

Uyển Nhu cũng giống y như cha nàng vậy, thở ra một hơi dài, không thể tin được nói:

- Tên này thật là lợi hại, làm sao mà nghĩ ra được, còn phải là người hay không...

- Ha ha ha ha... Hầu gia cất tiếng cười to, nói:

- Bất kể như thế nào, có được vật này, xem ra mục đích của hắn lần này đúng là đạt thành! Đem tấm lụa trắng thật cẩn thận bỏ vào trong ngực áo, Định Bắc Hầu lúc này mới từ từ bình tĩnh lại, đổi giọng, hỏi Uyển Nhu:

- Con gái ngoan, ca múa của các con như thế nào rồi? - Hì hì! Nghe nói đến ca múa, tâm tư của Uyển Nhu cũng lắng xuống, vô cùng tự tin cười đáp:

- Chắc không có vấn đề gì, thực lực của Giang Tinh Thần bày ra đó... Con bây giờ đang thêm nhạc khúc vào cho bài hát Nam Nhi Đương Tự Cường này, bù đắp cho việc dùng một trống to thì không đủ!

Định Bắc Hầu suy nghĩ một hồi, thấp giọng nói:

- Hiện tại trống to đã được phổ biến tại Đế đô cùng các lãnh địa lớn một khoảng thời gian không ngắn, ta nghe nói rất nhiều ca vũ đoàn tìm thợ tay nghề giỏi để phỏng chế ra trống to... Rõ ràng, bọn hắn cũng đều lấy trống to làm hạch tâm để biên đạo nhạc khúc ca múa, con chớ nên quá lạc quan! - Hả?

Uyển Nhu nhíu nhíu mày, hỏi: - Lại có người làm ra trống to sao?

- Kỹ thuật chế tạo trống to cũng không phải là khó, chỉ cần xem qua nhiều lần, tỉ mỉ tìm hiểu, chắc chắn có thể phỏng chế ra... Vấn đề bây giờ là, nếu những ca vũ đoàn khác cũng dùng trống to, đồng thời điệu nhạc cũng khiến người nghe sôi trào nhiệt huyết, vậy ưu thế của các con sẽ không còn nữa!

Định Bắc Hầu ngừng một chút, lại nói tiếp:

- Cho dù đoạn múa trống của con có đẹp lắm đi nữa, nhưng trong các ca vũ đoàn khác, còn những người có cơ sở vũ đạo tốt hơn con, chưa chắc bọn họ không tập luyện

những điệu múa tương tự... Cho nên con gái ngoan, tốt hơn là con không nên lơ là !

Nghe xong những lời này của Định Bắc Hầu, nét mặt của Uyển Nhu trở nên nghiêm trọng, phụ thân nói đúng, trống to đã được phổ biến, lại có người chế tạo ra, những ca vũ đoàn khác chắc chắn sẽ lấy điều này làm trung tâm. Mà bản thân nàng tài năng cũng không phải tuyệt đỉnh, trong một số đoàn ca vũ nổi danh, được đào tạo bài bản hơn so với nàng ở đâu cũng có, nếu như tự mình đứng yên tại chỗ, thì nhất định sẽ bị bỏ lại rất xa.

- Được rồi ! Con suy nghĩ kỹ một chút, nhưng không nên quá mệt nhọc! - Định Bắc Hầu sâu sắc nói một câu, lại vỗ vỗ vào vai nàng nói:

- Mấy ngày nay ta phải đi Đế đô một chuyến, con luyện tập cho tốt, lần này Tân xuân biểu diễn mà thành công, Nam tước tam đắng của con tuyệt đối không thành vấn đề!

Trước kia Uyển Nhu sức khỏe quá kém, hắn dĩ nhiên không muốn con gái cực khổ. Nhưng bây giờ, Uyển Nhu chẳng những cơ thể đã hồi phục, hơn nữa khí thế lại dâng cao, thâm tâm của hắn cũng từ đó mà thay đổi theo. Đừng thấy hắn bình thường nói không quan tâm, nhưng sâu trong thâm tâm, sao mà không muốn con gái thừa kế lãnh địa.

Bởi vậy, hôm nay hắn mới cố tình dặn dò con gái, chớ nên lơ là.

Sau đó, lại vỗ vỗ vai Uyển Nhu, Định Bắc Hầu gia xoay người sải bước ra cửa phòng, tiến thẳng đến Đế độ...

Định Bắc Hầu vừa mới đi khỏi, Uyển Nhu liền đi thẳng đến Học Viện Đế Quốc của Hồng Nguyên Thành, lời của phụ thân quả thật làm nàng cảm thấy bị đe dọa dữ dội, ca múa không chỉ là ước mơ của nàng, mà còn là con đường duy nhất để nàng có thể thừa kế lãnh địa trong tương lai.

Mà sở dĩ nàng đi đến Học Viện Đế Quốc, là bởi vì nàng đã đem khuông nhạc giao cho vài gã giám khảo để cùng nghiên cứu. Hiện tại, nàng cần mấy gã ta giúp đỡ, cùng nàng hoàn thiện nhạc khúc.

Lúc tới Học Viện Đế Quốc, mấy gã giám khảo cũng đang nghiên cứu chuyện của trống to, lẽ ra trống to có thể sản xuất đại trà đồng thời phổ biến rộng rãi, đối với giới ca vũ mà nói là chuyện tốt, nhưng lại xuất hiện trước lúc Biểu diễn ca vũ tân xuân. Cứ như vậy, những ca vũ đoàn khác chắn chắc cũng đều sẽ lấy trống to ra làm hạch tâm để biến nhạc, việc này đối với Tử Kinh mà nói không có ưu thế gì.

Thật ra khu vực dự tuyển này của bọn hắn ngoại trừ Tử Kinh ra, thì còn có Huyện Phi cùng Thần Hi hai ca vũ đoàn này là nổi bật, bọn hắn cũng không có gì phải lo lắng cho dù không thể đạt được giải thưởng cao nhất của Tân xuân biểu diễn, đối với bọn hắn cũng không có tổn thức gì, ích lợi do trống to cùng hình thức biểu diễn mới mang tới, bọn hắn đều đã đạt được.

Nhưng mà, từ sau khi Uyển Nhu đưa khuông nhạc qua

đây liền khác ngay, bọn hắn cho đến bây giờ cũng không tài nào nhớ ra lúc thấy được khuông nhạc, chính mình Đả kích động như thế nào, chỉ biết lúc đó đầu óc đều trống rỗng... Một khi bọn hắn hệ thống hoàn thiện lại thứ này, nhất định có thể một bước lên trời, gia nhập cấp cao của Học Viện Đế Quốc ở Đế đô cũng không chừng.

Có sự tồn tại của khuông nhạc này, bọn hắn dĩ nhiên phải giúp đỡ Uyển Nhu, sau đó lợi dụng bài hát Nam Nhi Đương Tự Cường này đem khuông nhạc phổ biến ra ngoài, để tất cả những người trong giới vừa nhìn đã hiểu rõ, như vậy mới được ban cho phong thưởng lớn nhất.

- Bây giờ quan trọng nhất, là phối nhạc cho bài hát này, chúng ta cũng thử qua nhiều tổ hợp nhạc khí rồi, nhưng vẫn cảm thấy không theo kịp khí thế của bài hát!

Một tên giám khảo trong đó cau mày lắc lắc đầu - Không sai, hiện tại đây đúng là một vấn đề khó khăn! Một tên khác gật đầu, sau đó nói với Uyển Nhu:

- Nhưng cô cũng không cần lo lắng, phối hợp với trống to cũng không dễ dàng như vậy, các ca vũ đoàn khác muốn biên đạo ra nhạc khúc có khí thế, sôi trào nhiệt huyết như vậy, phối nhạc cũng tương tự là một vấn đề nan giải !

Lão già lúc nói chuyện tại buổi dự tuyển trầm ngâm một chút, cuối cùng nói:

- Ta xem, chuyện này hay là tìm Giang Tinh Thần tới, dù sao hắn mới là tác giả của bài nhạc khúc này, hiểu biết đối với ca khúc này là sâu sắc nhất !

Uyển Nhu nghe vậy động lòng, liền gật đầu, bắt tay viết một lá thư cho Giang Tinh Thần! Lần này, bất kể như thế nào cũng phải gọi hắn tới, Tân xuân biểu diễn bọn họ tuyệt đối không thể thất bại!

Một ngày sau, nhận được tin Giang Tinh Thần sửng sốt một hồi, sau đó vỗ lên trán của mình một cái thật mạnh.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch