Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 168: Trở về Hồng Nguyên Thành (2)

Chương 168: Trở về Hồng Nguyên Thành (2)



Hắn sớm đã biết, loại trống to của thời cổ đại này chế tạo đơn giản, chứ không như thời hiện đại kỹ thuật tinh tế như vậy, rất dễ bị người ta phỏng chế ra. Nhưng hắn trước giờ cũng không quá để ý, mặc dù cũng do là bận rộn mua sắm để chuẩn vị về lãnh địa, nhưng từ trong tâm mà nói, hắn vẫn còn hơi xem thường những thợ thủ công của thế giới này.

Bây giờ hắn đã hiểu rõ, thế giới này cũng không thiếu những người thông minh khéo tay, tuy rằng không bằng với mình có trận pháp bỏ túi, nhưng cũng tuyệt đối không thể xem thường điều bọn họ thiếu chỉ là lý niệm, mà thứ chính mình nhiều hơn họ chính là vô số tin tức của thời đại, tuy rằng rất nhiều thứ hắn chỉ biết cái tên, hoặc chỉ biết sơ sơ, nhưng đó cũng là do những người xưa trên địa cầu đã từ trong sinh hoạt, làm việc, sản xuất và giải trí tích lũy lại được.

"Ngu ngốc a! Mở xưởng, làm một dây chuyền sản xuất, lại cũng phải một số tiền lớn. "

Cuối cùng, Giang Tinh Thần lại vỗ đầu của mình một

cái.

Sau đó, hắn lại thấy Mị Nhi vẻ mặt căng thẳng, cẩn thận tiến lại gần mình.

-A



Chớp mắt một cái, Giang Tinh Thần phát ra một tiếng la to, làm tiểu nha đầu sợ đến nỗi run cả người, may mà không ngã xuống đất.

- Ca ca! Ca là cái gì, làm muội sợ muốn chết !

Thấy Giang Tinh Thần không sao, Mị Nhi phùng má lên, hờn trách - Ta mà la trên một chút, nhất định sẽ bị muội chơi xỏ!

Giang Tinh Thần nhớ là, nha đầu này đã từng nói, bệnh của nàng không có phản ứng với kích thích, cho nên hắn đã nhiều lần bị chơi xỏ !

- Hừ! Muội vừa nãy nhất định là cố ý!

Tiểu nha đầu giơ tay lên vỗ hắn một cái, vẫn còn giận, Giang Tinh Thần bất thình lình la lớn, thực sự làm nàng ta giật mình không nhẹ.

- Thật không phải cố ý, chỉ là phản xạ tự nhiên thôi! Giang Tinh Thần nhất quyết không chịu thừa nhận.

- Chính là như vậy, nhất định là ca cố tình làm ra dáng bộ đó, sau đó dọa muội!

- Không phải, chỉ là phản xạ tự nhiên ! - Phải.. - Không phải...

Hai người nhìn như đang cãi nhau ầm ĩ, nhưng thật ra là đang giỡn chơi, bọn họ bình thường hay như vậy, thậm chí còn cãi nhau không biết mệt, kiểu tương tác tự nhiên chân thật như vậy càng khiến đối phương cảm nhận được sự tồn tại của bản thân, sự ấm áp của nhà..

Tâm Nhi ở bên cạnh nhìn hai anh em cãi nhau ầm ĩ, trong lòng có chút ngưỡng mộ, anh của nàng tuy rất thương nàng, nhưng tuyệt nhiên sẽ không đùa giỡn như vậy bao giờ

- Được rồi! Không cãi nữa, là ta sai !

Lần nào, cũng đều là Giang Tinh Thần nhận sai chịu thua. Nhìn thấy tiểu nha đầu cười đến cong cặp mắt lên, hắn lúc này mới lên tiếng:

- Mị Nhi thu dọn một chút đi, hôm nay chúng ta sẽ lên đường, trở về Hồng Nguyên Thành!

- A? Mị Nhi hơi bất ngờ, hỏi: - Trở về Hồng Nguyên Thành làm cái gì a?

- Chuẩn bị cho Tân xuân biểu diễn, Uyển Nhu tỷ có chút nóng nảy rồi !

- Không phải còn gần hai tháng hay sao? Mị Nhi vừa bắt tay thu dọn đồ đạc, vừa kỳ quái hỏi.

- Phải chuẩn bị phổ nhạc cho Nam Nhi Đương Tự Cường, thời gian còn chưa chắc đủ đâu! Giang Tinh Thần cười giải thích - Ca ca còn biết phổ nhạc a?



Mị Nhi lại hỏi - Ở đâu ra nhiều thắc mắc vậy, đi thu dọn nhanh lên!

Giang Tinh Thần giơ tay khẽ gõ đầu Mị Nhi một cái, cười lắc đầu.

Hắn làm gì biết phổ nhạc, nhưng trong thư Uyển Nhu có nói, mấu chốt chính là vấn đề loại nhạc khí phối hợp với trống to. Hắn đi chuyến này, là để nghiên cứu nhạc khí.

Đối với nhạc khí hơi tinh vi phức tạp, hắn chắc chắn không rành! Nhưng mà một số đàn nhạc, thì thời Tần Hán trước kia đã có, người địa cầu năm trước đã biết lấy xương đùi hạc để làm sáo, người thời kỳ đó còn có thể làm được, một người có trận pháp bỏ túi như hắn, nhất định cũng có thể làm được.

Âm điệu cùng chuẩn âm của nhạc khúc không thông cũng không sao, không phải đã có Uyển Nhu cùng giám khảo của Học Viện Đế Quốc rồi sao, ta hiểu lý thuyết cùng sự vật mới, làm cái gì cũng không thành vấn đề, nhưng những thứ khác thì giao cho người có chuyên môn.

Sau khi Mị Nhi thu dọn xong đồ đạc, Giang Tinh Thần cũng nói với Lão gia tử, sau đó các biệt với các thôn dân, đem một số tiền lớn giao cho Vân nãi nãi cùng Phúc gia gia, những thứ khác nhờ Hàn Tiểu Ngũ trông coi giùm, căn dặn hắn không cần đình công.

Đỗ Tâm Nhi ở lại trong nhà, dù sao làm phẫu thuật mới được một tháng, bên trong khôi phục đến đầu Giang Tinh Thần cũng chưa rõ, tốt hơn là không nên dắt nàng ta theo, khi nào về tới Hồng Nguyên Thành, bảo Đỗ Như Sơn sớm quay về là được.

Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, Giang Tinh Thần vốn tính để cho Lão gia tử một lần nữa biến thành siêu nhân, nhưng lão nhất định không đồng ý, vì vậy bọn họ cũng chỉ đành ngồi xe ngựa lên đường. Con đường tuy vẫn khó đi như cũ, nhưng so với khi đến, đã dễ đi hơn rất nhiều, vào ngày thứ tư, bọn họ rốt cục đã lần nữa trở về Hồng Nguyên Thành.

Mà trong lúc bọn họ đang tiến tới căn nhà ở bên cạnh Học Viện Đế Quốc, Định Bắc Hầu cũng đã đến Đế đô, tiến vào nhà của đại thần tài chính Đế quốc.













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch