Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 17: Thắng lợi trở về (2)

Chương 17: Thắng lợi trở về (2)



- Hử!

Uyển Nhu có chút kinh ngạc liếc nhìn Mạt Hồng Tiêm một cái, tỏ ra không thể tin nổi nàng lại có thể tổng kết được một câu sâu sắc như vậy.

- Nhìn cái gì! Đừng tưởng ta chỉ biết đánh đánh giết giết!

Mạt Hồng Tiêm đắc ý nở nụ cười, rồi đưa tay nhéo nhéo gương mặt của Uyển Nhu.

Uyển Nhu gạt tay Mạt Hồng Tiêm, trừng mắt nhìn nàng một cái, rồi nói tiếp:

- Cho dù hắn biểu hiện bất phàm, nhưng ngươi cũng không cần thiết phải coi trọng như vậy mới phải! Lợi ích thu được từ bí phương phân thành :, còn để hắn ăn cơm uống rượu cùng đoàn lính đánh thuê các ngươi... đây là ngươi đã xem hắn là bằng hữu sao?

Mạt Hồng Tiêm cười cười, đưa tay ôm bả vai Uyển Nhu, nói:

- Điều này không liên quan gì đến biểu hiện của hắn! Chỉ bằng vào việc hắn có thể khiến cho ngươi bồi bổ được cơ thể, đã đủ khiến cho ta nhìn hắn với cặp mắt khác xưa rồi!

Ánh mắt Uyển Nhu trở nên ngưng trọng, rồi chuyển thành cảm động, nắm tay Mạt Hồng Tiêm thật chặt.

Mạt Hồng Tiêm vỗ nhẹ bả vai nàng, nói:

- Cái bí phương này của hắn xuất hiện rất kịp thời, ngươi đã có thể ăn thịt, sẽ cải thiện được tình trạng thân thể suy nhược, nếu không, ngươi căn bản sẽ không tham gia được cuộc thi vũ nhạc! Sống lưng Kiếm Tích Trư rất bổ, nhớ nghỉ ngơi thật tốt, nhất định sẽ có tác dụng, rồi ta sẽ lại tìm yêu thú khác cho ngươi ăn!

- Cám ơn ngươi, Hồng Tiêm!

Hai mắt Uyển Nhu lóng lánh ngấn nước, ngữ khí chân thành tha thiết.

- Nói chuyện với ta mà còn cảm tạ cái gì chứ! Tỷ muội chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, dĩ nhiên ta phải toàn lực giúp ngươi thực hiện ước mơ chứ...

Dừng một chút, Mạt Hồng Tiêm lại nói tiếp:

- Mặt khác, tên Giang Lăng này có vẻ không đơn giản như bề ngoài! Mặc áo gai mà dám xông thẳng vào nơi đóng quân của Dong Binh Đoàn, lại còn dám bán lại bí phương vô giá cho ta! Không phải hắn không biết, chỉ cần ta bỏ tiền ra mua, không cần biết nhiều hay ít, cũng sẽ không tổn hai đến danh tiếng của Tử Kinh Dong Binh Đoàn... Khí phách can đảm như vậy, trông thế nào cũng không giống một tiểu quý tộc có thể có được!

Uyển Nhu khẽ nhíu đôi mi thanh tú như tranh vẽ lại, nói:

- Đúng vậy! Nếu không có biểu hiện say rượu khi uống hết một bầu ở lúc cuối cùng, ta còn hoài nghi tên thiếu niên này, phải chăng còn có thân phận khác!

Mạt Hồng Tiêm gật gật đầu:

- Ta đang cảm thấy kỳ quái chính là, rõ ràng hắn có bí phương, có kỹ thuật, như vậy tại sao lại luân lạc tới mức này chứ... Ngày mai điều tra kỹ xem, chỉ bằng lượng thông tin đơn giản vừa rồi, vẫn chưa thể khẳng định được điều gì!

Uyển Nhu nói:

- Ừm! Nếu như không có vấn đề, kết giao bằng hữu cũng không tồi! Anh hùng không hỏi nơi xuất xứ, Giang Lăng này tương lai rất có thể sẽ làm nên một phen sự nghiệp!

Mạt Hồng Tiêm sờ cằm một cái, tiếc nuối nói:

- Đáng tiếc là võ lực quá thấp, nếu không...

- Võ lực thấp thì sao chứ, năm xưa võ lực của La Hằng, Thú Nhân Liên Minh được xưng là đệ nhất thiên hạ, không phải vẫn bị một đám người Huyền Nguyên Thiên Tông cảnh giới Ngưng Khí vây công chí tử sao! Hơn nữa, hiện tại đế quốc cũng không phải đang ở giai đoạn dựa vào võ lực để có thể phát triển...

Uyển Nhu phản bác như rang đậu, khiến mặt Mạt Hồng Tiêm méo đi, vội vàng giơ tay xin tha:

- Được rồi được rồi, ta biết ngươi không thích chém chém giết giết, sau này ta sẽ không đề cập đến chuyện võ lực nữa được chưa...

Uyển Nhu khẽ dẩu mỏ lên, rồi vỗ vỗ vai Mạt Hồng Tiêm, nói:

- Ta cũng cần phải trở về!

- Đi! Ta đưa ngươi đi, tiện thể nói với bá phụ một tiếng, ngày mai đón ngươi qua đây ở, bồi bổ cơ thể cho ngươi, bí phương này ta không nỡ dạy cho đầu bếp trong nhà ngươi!

- Ai mà thèm...

Hai người cười cười nói nói, quay trở về lạc viện, không lâu sau, một chiếc xe ngựa đã từ bên hông cửa chạy ra ngoài...

Hồng Nguyên Thành về đêm, náo nhiệt kém xa ban ngày, tuy rằng người ngựa đi trên đường vẫn không ít, nhưng ngoại trừ những hiệu ăn cùng một số chỗ đặc thù còn mở cửa ra, tất cả cửa hàng khác đều đã đóng cửa, đặc biệt là khu bình dân, trông một mảnh đen kịt, không có nhà ai nguyện ý đốt đèn, lãng phí dầu thắp.

Giang Tinh Thần đi đường cũng không chú ý tới cảnh vật xung quanh, ngoại trừ tập trung bước đi, phần lớn sự chú ý của hắn đều đặt trên Cảm Mẫn Trận mới hiện ra trong đầu hắn kia.

Phương pháp hô hấp kỳ dị kéo dài rất lâu, năng lượng từ ăn thịt uống rượu lúc trước đã tiêu hao hết, nhưng cái Cảm Mẫn Trận này cũng chỉ khẽ dao động một chút, thân thể lại không có bất kỳ phản ứng nào.

- Tác dụng của Thái Sơ Trận là kích hoạt Nguyên Tuyền, còn Cảm Mẫn Trận này thì có tác dụng gì... Hơn nữa, năng lượng từ ăn thịt có tác dụng quá nhỏ đối với Cảm Mẫn Trận, chẳng lẽ phải dùng phương pháp khác mới có thể khiến cho nó phát triển sao...

Một đường mang theo nghi vấn cùng mong đợi, Giang Tinh Thần đã đi vào khu bình dân, nương theo ánh trăng xác định đường đi, về tới nhà.

Giang Tinh Thần đứng ở ngoài cửa viện, nhìn thịt Kiếm Tích Trư trong tay, lộ ra nụ cười:

- Tiểu nha đầu thấy được thịt, không biết sẽ cao hứng đến mức nào đây... Đợi ngày mai ta đi mua bột mì, làm bánh nướng cuốn thịt cho tiểu nha đầu ăn!

Giang Tinh Thần thầm suy nghĩ, rồi đẩy cổng đi vào.

- Mị Nhi! Ta đã trở về!

Giang Tinh Thần hô một tiếng, đi thẳng vào phòng bếp, đặt thịt lên phía trên bếp lò.

- Hử?

Đi ra khỏi bếp, Giang Tinh Thần tỏ ra hơi kinh ngạc, đáng lẽ tiểu nha đầu phải ra đón mình rồi mới đúng chứ, thế nào hôm nay lại không có động tĩnh gì?

- Không có ở nhà sao? Không đúng, cổng không hề khóa lại...

Giang Tinh Thần lập tức trở nên khẩn trương, bước nhanh tới phòng ngủ, đẩy cửa phòng ra.

Mặc dù không có đèn dầu, nhưng nhờ ánh trăng Giang Tinh Thần vẫn thấy được một thân hình nhỏ nhắn đang ngồi ở trên ghế, nửa người trên ghé vào mặt bàn.

Giang Tinh Thần đi tới tới gần, khi nghe được tiếng hít thở đều đều, hắn mới tĩnh tâm lại, thở phào nhẹ nhõm:

- Thì ra là đang ngủ... Nha đầu kia, mệt nhọc cũng không lên giường ngủ, không sợ lạnh sao...

Giang Tinh Thần rón rén lui ra khỏi phòng, đốt một cây củi trong bếp, đưa lên phòng thắp sáng ngọn đèn dầu, sau đó xoay người định ôm Mị Nhi lên giường ngủ.

Nhưng ngay khi đi tới gần, vẻ mặt hắn chợt sa sầm xuống.











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch