Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 176: Chuẩn bị so đấu (2)

Chương 176: Chuẩn bị so đấu (2)



Đến thời điểm đầu tháng ba, không ít người đã từ thưởng thức âm nhạc, biến thành quan sát song phương so đấu. Mà nhiệt huyết kia, liên tục nghe nhiều ngày quả thật làm đa số người đều xuất hiện mệt mỏi vì xét đoán cái hay.

Trong Học Viện Đế Quốc, Phùng TuyểnChương có chút dở khóc dở cười. Tuy rằng cạnh tranh với nhau là chuyện tốt, nhưng ông cũng không hy vọng loại diễn biến cạnh tranh đi vào chỗ cụt này.

Nhưng song phương đều là đang diễn xuất nhạc khúc, ông cũng không tiện ra mặt khuyên bảo. Dù sao đi tới bên nào cũng không tiện: Đi tới Giang Tinh Thần kia, người khác nghĩ không tốt nói ngươi che chở, nhưng nếu đi tới Thái Phượng nơi đó, Giang Tinh Thần và Đại Đế sẽ nghĩ như thế nào. Tuy rằng ngoài miệng Đại Đế nói không thể làm chuyện tự bạt tại mình, nhưng nếu để Đại Đế nghĩ rằng người thiên vị người khác, vậy cũng đừng nghĩ có trái cây ngon mà ăn.

Ngàytháng 3, sau một ngày biểu diễn sáu lần, Giang Tinh Thần và Uyển Nhu kéo thân thể mệt mỏi về tới chỗ ngụ. Mấy ngày liên tiếp biểu diễn với cường độ cao, Giang Tinh Thần còn tốt một chút, hắn chỉ phụ trách ca hát, hắn có trận pháp khống chế, cũng không phí sức bao nhiêu, nhưng Uyển Nhu một ngày đánh trống sáu lần, quả thực tiêu hao thể lực rất lớn.

Bởi vậy, nàng vừa về tới, Lão gia tử liền bắt đầu điều dưỡng cho nàng, phối hợp uống thuốc và châm kim.

Giang Tinh Thần về tới trong phòng, Mị Nhi đã chuẩn bị

xong nước ấm, sau đó hí hửng lấy ra một tấm lụa trắng, nói:

- Ca ca! Đỗ đại ca gởi thư, đã đào thông bụng núi!

- A!

Giang Tinh Thần ánh mắt sáng lên. Lúc này mới nhớ tới, mấy ngày nay luôn lo nghĩ chuyện biểu diễn ca vũ tân xuân, công tác khai sơn đã qua hai tháng, hắn là đã hoàn thành.

Cầm lấy thư xem một lần, Giang Tinh Thần bảo muội muội mang bút và lụa trắng ra, viết thư cho Đỗ Như Sơn.

- Ca ca, kế tiếp định bảo họ làm gì vậy? Mị Nhi hỏi.

- Bảo bọn họ tìm một số tro bếp và tro cỏ cây, rải trên đất hoang kia!

Giang Tinh Thần nói.

- A! Cái này có ích lợi gì vậy?

Mị Nhi tuy rằng lấy làm lạ, nhưng biết ca ca làm chuyện gì đều ly kỳ cổ quái, đều có mục đích.

- A ha... Chờ đến tiết trời ấm lại, có thể tăng tốc hòa tan băng tuyết!

Giang Tinh Thần nói. Đây là hắn từng nghe lão Tứ ở chung ký túc xá nói. Lúc đó lão Tứ uống nhiều rồi, miệng đầy khoác lác, hắn cũng không biết có thể làm được hay không, nhưng bây giờ còn tuyết cũng không thể khai hoang, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, trước cứ làm thử xem.

- Ca ca, hôm nay đã ngàytháng 3... Khoảng cách ngày 9 Biểu diễn ca vũ tân xuân, chỉ còn lại bảy ngày!

Mị Nhi đột nhiên đổi đề tài.

- Ái chà!

Giang Tinh Thần hơi ngẩn người, lập tức gật đầu cười nói:

- Đúng vậy, còn có bảy ngày, đến lúc đó ca ca nhất định có thể lấy được giải thưởng cao nhất!

Mị Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn, lông mày nhíu sát thành chữ bát, thầm nghĩ: "Ca ca ngốc nghếch, còn nói sau này đều nhớ sinh nhật của ta, hiện tại cái gì đều quên sạch!".

Vốn muốn nói thẳng ra nhắc nhở một tiếng, nhưng nghĩ tới hiện tại ca ca đang bận rộn chuẩn bị Biểu diễn ca vũ tân xuân, không thể phân tâm tới chuyện khác, tiểu nha đầu còn là cố nén lại không có nói ra. Bất quá, nàng lại không có chú ý tới: trong mắt Giang Tinh Thần thoáng hiện lên ý cười...

Sau đó hai ngày, Tử Kinh và Thái Phượng còn đang với cường độ cao mỗi ngày sau buổi diễn xuất, so đấu giữa song phương, gần như cũng trở thành đề tài nói chuyện say sưa của dân chúng Đế độ.

Bất quá, ngay thời điểm còn cách ngày biểu diễn ca vũ bốn ngày, Tử Kinh cùng Thái Phượng dường như đã thương lượng nhau, đột nhiên cùng một lúc tuyên bố: vì để chuẩn bị Biểu diễn ca vũ tân xuân, nên không tiếp tục biểu diễn

nữa.



Tin tức này vừa ra, rất nhiều người đều phát ra tiếng cảm thán thất vọng, va chạm nghệ thuật như vậy trước giờ chưa từng thấy qua, khó khăn lắm mới gặp được một lần, vậy mà song phương lại lặng lẽ rút lui.

Ca vũ đoàn tuy rằng không diễn, nhưng mọi người đàm luận thì không hề kết thúc. Về vấn đề Thái Phượng cùng Tử Kinh ai mạnh ai yếu cũng còn đang tranh luận.

Bất quá, đa số người đều cho rằng: tuy rằng Tử Kinh thực lực không thể nghi ngờ, nhưng tổng thể mà nói, còn là Thái Phượng mạnh hơn một chút. Dù sao bọn họ có thêm

một kiện nhạc khí mới dao cầm. Mà kiện nhạc khí này quả thật cũng quá hay, chẳng những phối hợp với trống to trôi cháy lưu loát không kẽ hở, bản thân nó cũng biến đổi tiết tấu đa dạng, đặc biệt loại cảm giác sát phạt kia thật tuyệt vời, chiếm ưu thế quá lớn.

Nhiều lời đồn đãi như vậy, danh tiếng của Ca vũ đoàn đệ nhất Thái Phượng luôn được mọi người nhắc tới, và cho rằng: giải thưởng cao nhất của Biểu diễn tân xuân năm nay, dường như đã là vật nằm trong túi bọn họ.

Cũng có rất nhiều người ra mặt bất bình thay cho Tử Kinh, nhưng ngay cả bọn họ không thừa nhận cũng không được, không có kiện dao cầm kia, quả thật Tử Kinh bị thua thiệt nhiều.

Giang Tinh Thần và Uyển Nhu thì lại mặc kệ, không để ý tới chuyện bên ngoài, tự giam mình ở trong nhà, bắt đầu cẩn thận luyện tập nhạc khúc mới... Nhưng ngoài việc luyện tập, hắn cũng thường một mình đi ra ngoài, thần thần bí bí, trừ Lão gia tử, ai cũng không biết hắn đang làm gì, hỏi cũng không nói.

Rất nhanh, bọn họ phát hiện, Giang Tinh Thần lại mua về một lượng lớn vải bông, còn có thuốc màu. Buổi tối mỗi ngày sau khi luyện tập, hắn lại bắt đầu vẽ vẽ trên vải bông.

"Tiểu tử này làm gì vậy?" Ngay cả Lão gia tử cũng có chút nhức đầu. Những vải bông này trải ra sợ là không dưới mấy trăm thước vuông, hắn lại về về cái gì trên đó.

Giang Tinh Thần vẽ rất thường, nhưng lần này lại hết sức nghiêm túc. Hắn chia vải bông ra làm mấy chục mảnh, tấm tấm đối lập, vẽ trên từng tấm từng tấm! Còn gọi Mị Nhi vào, phát huy trọn vẹn thiên phú ghép tranh của nàng...

Thời gian rất nhanh đến ngày tháng 3, buổi tối Giang Tinh Thần và Uyển Nhu mới vừa luyện tập xong, đột nhiên có người tìm tới cửa.

Giang Tinh Thần vừa thấy người đến, lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên...











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch