Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 177: Lần đầu tiếp xúc tiểu miêu nữ (1)

Chương 177: Lần đầu tiếp xúc tiểu miêu nữ (1)



Người tìm tới là một cô bé Thú nhân, trên vành tai nhọn mọc lông tơ màu vàng đen, gương mặt nhỏ nhắn tròn vo có vẻ có chút tinh ranh, nhưng trong đôi mắt thật to lại lóe ra tia sáng dã tính.

Mà làm Giang Tinh Thần ngạc nhiên là, nhìn thân hình cô bé này, rõ ràng chính là lúc bọn họ mới tới gặp trên khu chợ, là người mua đi hai bó hoa Phấn Đàm kia.

- Huynh kêu là Giang Tinh Thần phải không?

Cô bé thanh âm có hơi lơ lớ, nhưng nghe vào tai rất êm tại dễ nghe, lúc hỏi đôi mắt to còn chớp một cái.

- Là ta! Cô bé tìm ta có chuyện gì sao?

Giang Tinh Thần gật đầu, tò mò hỏi. Tuy rằng mấy ngày liên tiếp biểu diễn nên rất nhiều người biết mình, nhưng còn không có người nào tìm tới cửa.

- Huynh có phải là Giang Tinh Thần ở Hồng Nguyên Thành kia?

Cô bé lại hỏi một câu.

- Đúng vậy! Giang Tinh Thần càng thêm tò mò.

- Vậy huynh nhận biết La Vũ chứ?

Ánh mắt cô bé đã bắt đầu sáng lên, còn lặng lẽ nhấp nhấp môi.

- À! Biết! Giang Tinh Thần mơ hồ có hơi hiểu rõ.

Quả nhiên, Giang Tinh Thần vừa dứt lời, cô bé chợt hoan hô một tiếng:

- Ha ha... Rốt cuộc tìm được rồi! Ta đã nói một mực biểu diễn ca múa chính là huynh!

Nói dứt lời, cô bé lại là vọt tới trước mặt Giang Tinh Thần, nắm hai cổ tay hắn, cấp tốc nói:

- Huynh có còn loại rượu kia hay không, chính là loại cấp cho La Vũ đó... Những tên bại hoại kia cũng không cho ta uống...

Giang Tinh Thần mắt đều dựng thẳng, đứa nhỏ này cũng quá đơn thuần đi! Vì miếng rượu, lại từ Thú Nhân Liên Minh chạy tới Đế độ... Lúc này... hắn cũng không thể hình dụng tâm tình của mình như thế nào.

"Thú nhân ưa thích rượu lại lớn như vậy sao? Cô bé này mới bao lớn chứ, chắc khoảng 13, 14 tuổi, khẳng định không lớn hơn Mị Nhi... Mà thật xa như vậy chạy tới, còn không có người lớn đi theo, không sợ bị người bắt cóc... ".

Nghi vấn liên tiếp, làm đầu óc Giang Tinh Thần có hơi choáng váng, vội lắc lắc đầu, hỏi:

- Cô bé là tới một mình sao, không có người lớn đi theo

sao?



- Ta đương nhiên là tự mình đi tới, cần người đi theo làm gì... Nhanh lên một chút cho ta loại rượu bia, nếu không ta không cho Sư Tử bá bá giao bò cho huynh đâu. Ta chính là tiểu tộc trưởng của Miêu tộc, lời nói rất có tác dụng!

Giải thích một câu, cô bé liền nóng vội muốn uống rượu, còn nói ra một câu uy hiếp, nhưng nghe thế nào đều tạo cho người ta có cảm giác buồn cười.

- Cô bé thật đúng là tự mình tới, sẽ không sợ trên đường gặp người xấu ư? Giang Tinh Thần thật khó mà tin được.

- Đứa bé này vừa rồi xông tới, ít nhất cũng là cao thủ Nội Khí tầng chín, đương nhiên không sợ!

Lúc này Lão gia tử từ phía sau đi lên, lên tiếng giải thích.

- Nội Khí tầng chín!

Giang Tinh Thần kinh ngạc. Tuy rằng hắn không có khái niệm gì với võ học, nhưng cũng biết, Mạt Hồng Tiêm và Đỗ Như Sơn cũng chính là tu vị này, còn cô bé này mới bao lớn chứ? !

- Chẳng lẽ đây là thiên tài trong truyền thuyết! Giang Tinh Thần lẩm bẩm.

- Tuyệt đối là thiên tài! Cả đời này ta cũng chưa từng thấy qua mấy người! Lão gia tử gật đầu, nhìn chằm chằm tiểu miêu nữ, hai mắt sáng lên, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.

"Thôi đi, cười đến bị ổi như vậy!" Giang Tinh Thần oán thầm một tiếng, lập tức nói với cô bé:

- Muốn uống rượu không thành vấn đề, bất quá cô bé ngàn vạn lần phải chú ý lão gia gia này, mấy chục năm trước lão chuyên môn lừa bé gái như cô bé vậy... ...

Giang Tinh Thần còn chưa dứt lời, bị Lão gia tử một tay bịt miệng.

Lúc này Lão gia từ trên trán nổi vồng gân xanh, cơ mặt đều vặn vẹo biến dạng, cắn răng nói:

- Tiểu tử, ngươi muốn tìm chết sao!

Tiểu miêu nữ nghe Giang Tinh Thần nói muốn uống rượu không thành vấn đề, lập tức toét miệng nở nụ cười, lộ ra hàm răng nhỏ nhắn trắng nõn, nhưng tiếp theo vừa thấy Lão gia tử ra tay với Giang Tinh Thần, gương mặt nhỏ liền vụ xuống, không hề nghĩ ngợi, tung một quyền đánh trên mặt Lão gia tử.

Lão gia tử tu vi cỡ nào sao có thể để cô bé đánh trúng, thoải mái tránh ra.

Cô bé giận dữ, tiếp tục ra tay. Lão gia tử thì vừa tránh né, vừa chậc chậc cảm thán:

- Thiên tài, đúng là thiên tài, tốc độ, lực lượng, tố chất thân thể...

Cuối cùng, còn là Giang Tinh Thần lên tiếng khuyên bảo, tiểu miêu nữ mới thu tay lại, nhe răng chuột với Lão gia tử, hiển lộ ra hết dã tính.

Lão gia tử cũng không thèm để ý, cười ha hả, nói:

- Ngươi muốn uống rượu đúng không, cho ngươi cái này!

Nói dứt lời, lão từ trong ngực lấy ra một cái hũ gốm nhỏ đậy kín, ném tới.



"Thôi đi, Lão gia tử không phải nóng đầu chứ? Non nửa cần rượu cất này, bình thường lão giấu kỹ xem như bảo bối, vẫn luôn không nỡ uống!" Giang Tinh Thần nhìn Lão gia tử vô cùng kinh ngạc.

Tiểu miêu nữ sau khi nhận lấy, nghi hoặc nhìn thoáng qua, giơ tay bóc ra cái nắp, một mùi rượu đậm đặc toát ra.

- Chính là cái này!

Tiểu miêu nữ ngạc nhiên hô to, tiếp theo dốc tay ngửa đầu, rượu trong suốt trút xuống, non nửa cân rượu rót thắng vào trong miệng.

Thấy một màn như vậy, trong đầu của Giang Tinh Thần đột nhiên xuất hiện một bức tranh trong điện ảnh: Lâm Khinh Hà trong vai diễn Đông Phương Bất Bại giơ cao túi rượu, đổ trút rượu xuống... loại hào hùng đó, loại tiêu sái đó...

- Chính là nàng! Giang Tinh Thần vỗ tay thật lớn.

Bên kia Lão gia tử hoàn toàn không chú ý tới Giang Tinh Thần, nhìn tiểu miêu nữ uống rượu, khóe miệng lão co giật liên hồi, vô cùng đau lòng.

Uống cạn non nửa cân rượu, tiểu miêu nữ đưa tay lau miệng, thở mạnh một hơi, sau đó cười đến ánh mắt đều híp lại:

- Thật ngon! Ta biết tên bại hoại La Vũ kia thế nào không cho ta...

- Tiểu muội muội... còn muốn uống nữa hay không? Giang Tinh Thần cười ha hả hỏi.

- Huynh còn có?

Tiểu miêu nữ ánh mắt tỏa sáng, sau đó dùng sức gật gật đầu.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch