WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 206: Mục đích phù hợp - Dung nhập toàn thần (2)

Chương 206: Mục đích phù hợp - Dung nhập toàn thần (2)



- Ta hiểu rồi, những thứ này là... Nguyên khí!

Giang Tinh Thần phút chốc tỉnh ngộ, hắn nghĩ đến những võ giả, sau khi tu luyện đến cảnh giới Nội khí, liền có thể đần nguyên khí vào trong người, chữa trị nội thương của thân thể.

“ Ta cũng có thể dân động nguyên khí, chỉ là không biết làm thế nào đề dân vào trong cơ thể, nếu như vậy, có phải là đã có thể luyện võ công hay không!”

Giang Tinh Thần không nhịn được lại xuất hiện ra SuUY nghĩ này trong đầu.

Nhưng mà, suy nghĩ này vừa hiện lên, Nguyên Tuyền ở trong đầu liền bắt đầu rung mạnh hơn, khắp người liền giống như bị xé ra vậy.

- Trời!

Không luyện được thì không luyện được, má nó nghĩ thôi cũng không được!

Giang Tinh Thần bực bội mắng một tiếng, gạt bỏ cái suy nghì luyện võ.

- Phù-

Thở ra một hơi, Giang Tinh Thần ngưng lại cách hít thở, phát hiện vừa rồi, toàn thân đều toát mồ hôi lạnh.

“ Sau này cũng là ngoan ngoãn phát triển lãnh địa thì hơn, luyện võ thật không hợp với ta!”

Giang Tinh Thần thở dài một tiếng, lúc này mới từ từ thay đổi cách hít thở.

Ý thức xâm nhập vào trí óc, hắn phát hiện đám sương





mù như thủy ngân kia lại lần nữa xuất hiện, mấy chữ to ân ân hiện hiện.

- Dân Nguyên Khống Trận! Đây chính là trận pháp kế tiếp sao... Dân nguyên, không thể luyện võ, đan nguyên có tác dụng gì đâu?

Mơ hồ suy nghĩ một hồi, Giang Tinh Thần lắc lắc đầu:

“ Quên đi, tác dụng của Minh Tri Trận dung nhập toàn thân còn chưa biết, lo xa như vậy làm gì!”

Mệt mỏi câ ngày trời, phát triển trận pháp lại toát đầy mồ hôi, Giang Tinh Thần đứng dậy đi đến nhà bếp, toan nấu nước tắm, nhưng sau khi bước vào phòng, phát hiện Mị Nhi đã nấu săn nước cho hắn.

- Muội cũng theo ta bận rộn cả ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi, không cần phải chăm sóc cho ca ca như vậy!

Giang Tinh Thần có chút cảm động, tiểu nha đầu luôn chăm sóc cho hắn trong những sinh hoạt nhỏ nhặt, sáng sớm đánh răng rửa mặt, lúc khát nước không cần nói liền rót nước đưa đến tận miệng, nâu cơm thì theo phụ giúp, tối đến lại nấu nước tắm.

- Không có gì đâu, ca ca bận rộn như vậy. sao có thể chuyện gì cũng tự mình làm được!

Mị Nhi cười cười, giúp hắn múc nước đồ vào trong bồn gô.



- Tiểu nha đầu!

Giang Tinh Thần trầm ngâm một chút, đường như nhớ ra điều gì, nhẹ nhàng ấn lên vai của Mị Nhi, thấp giọng nói:

- Ca ca đã nói, thích bộ dạng trước kia của muội, không cần lúc nào cũng nghĩ cho thể điện của ta gì hết, con gái phải vui vẻ một chút mới để thương... Ai đa!

Giang Tinh Thần chưa dứt lời, tiểu cô nương đã té nước trên tay vào mặt hắn, sau đó cười khanh khách chạy ra ngoài.



- Nha đầu này, vừa tính nói đã một thời gian không thấy nàng điên điên lên, còn sợ trong lòng nàng có áp lực gì, không ngờ...

cười khổ lắc đầu, Giang Tinh Thần đi tới bồn gõ.

Những ngày sau đó, Giang Tinh Thần lại bắt đầu bận rộn lên, phải cất rượu, nhưng lại không có thiết bị thuận tiện, vài ba cân thì còn được, làm nhiều thì cũng tương đối tốn công.



Mà nhiệm vụ của hắn không chỉ có như vậy, còn phải thiết kế máy gieo hạt! Nhưng mà máy này, hắn thật không có ấn tượng gì mấy, đời trước cũng chỉ thấy qua một tấm hình, biết là cần hai người, một người đắt bò, một người điều khiến máy gieo, có thể tập hợp cày đất, gieo hạt, lấp đất thành một, hiệu suất cực cao.

Đương nhiên, tay hắn có khéo đến đâu, cũng không thể chỉ nhờ một tắm ảnh mơ hồ liền làm ra thứ này, đối với người trước giờ không có kinh nghiệm tròng trọt mà nói, cùng nghiên cứu.

Từ lúc cùng với Uyển nhu và mấy gã giám khảo của Học Viện Đế Quốc cùng nhau chế tạo đàn tranh, Giang Tinh Thần liền hoàn toàn tỉnh ngộ. điều mình có nhiều chính là tin tức, thật sự muốn làm ra đồ tốt, mượn trận pháp của bản thân là một phần, quan trọng nhất vẫn là phải đựa vào những người có chuyên môn.

Sau đó, Giang Tinh Thần dựa vào ký ức vẽ ra máy gieo hạt ba chân, giao cho Thạch Oa Tử. Rồi sâu sắc nói:

- Năng suất lương thực của lãnh địa, đều trông cậy vào ngươi!



Làm cho Thạch Oa Tử áp lực đè nặng như núi.

Mà sau khi Thạch Oa Tử nhìn thấy tâm hình của Giang Tinh Thần vẽ, lúc này mới hiểu ra công dụng của bò, liên vô cùng vui mừng, tuyệt đối không chậm trễ vụ xuân năm nay.



Trong ánh mắt sùng bái của Thạch Oa Tử, Giang Tinh Thần làm cái chưởng quây phất tay, lập tức thấy thoải mái không ít, chuyên tâm đi làm rượu cất cho La Vũ...

Bây ngày sau đó, Giang Tinh Thần rốt cuộc đã làm ra 3 cân rượu, giao cho La Vũ.

Thứ nhất là vì công cụ đơn sơ, thực hiện thực sự khó khăn. Mặt khác, ở xung quanh những thị trấn nhỏ bán rượu cùng không có bao nhiêu, dù sao lương thực không đủ, không có dư để ủ rượu. Dưới sự thu mua của hắn, giá rượu đã bắt đầu tăng cao. Quan trọng nhất là, là Giang Tinh Thần cũng không muốn để La Vũ cho là mình có thể làm ra đủ SỐ rượu.

Nhưng cho dù vậy, La Vũ cũng sẽ biết trước đây tự mình bị gài bây, cái gì mà sân lượng 1 cân, chỉ là vớ vẩn, không thấy Tiểu tử này bảy tám ngày liền làm ra 3 cân sao.

Nhưng mà, mặc cho cải tên này mặt nặng mặt nhẹ như thế nào, Giang Tinh Thần cũng không làm.

Sau cùng, La Vũ cũng đành phải miên cường chấp nhận ba tháng sau quay lại lấy rượu, đem người trở về Thú Nhân Liên Minh. Đương nhiên tiểu miêu nữ được như ước nguyện mà ở lại.

Nhưng mà, La Vũ lúc đi, vân từ chỗ Giang Tinh Thần lấy đi ba thước mây lạp xưởng, nói đê nghe là muốn an ủi trưởng bối của tiểu miêu nữ, làm cho Giang Tinh Thần không còn lời nào đề chống đỡ.

Mà lúc này, Tần Mạn Vũ của Hãng buôn Thiên Hạ rốt cuộc đã gửi thư lại, thóc giống loại ba của Huyền Nguyên Thiên Tông, đã tới tay rồi!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.