Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 207: Bị lừa - Hiểu rõ (1)

Chương 207: Bị lừa - Hiểu rõ (1)



Thóc giống đưa đến Hồng Nguyên Thành, Định Bắc Hâu vô cùng mừng rỡ tiệp nhận, sô lượng nhiêu đủ cho cả lãnh địa trông trọt.

Giang Tinh Thần cũng nhẹ nhàng thở ra, trừ lãnh địa của hắn ra, những địa phương khác phóng chừng cày bừa vụ xuân đều sẽ kéo dài thời gian, niểu không có thóc giống tốt, có thể tưởng tượng Định Bắc Hầu khốn khó biết bao.

Nếu như lãnh địa khác cùng không có thu được thóc giống của Huyền Nguyên Thiên Tông còn đê nói, mọi người đều như nhau, Đế quốc gặp tai nạn rồi! Nhưng cuối cùng người ta đều không sao, chỉ có ngươi có vấn đề lớn này, vậy coi như hết cách ăn nói.

Tuy rằng một trận chiến Bình Quân Thành, Đế quốc thu được lương thực từ Huyền Nguyên Thiên Tông, nhưng cũng không thể tất cả đều trợ cấp cho ngươi, lãnh địa khác cũng cần. Nếu như ngươi không thể vượt qua, thậm chí bởi vì thiếu lương thực mà xảy ra vấn đề, khẳng định sẽ có người nhảy ra công kích: Vì sao người ta không sao, chỉ ngươi là có chuyện chứ? Một khi đến nước đó, ai còn sẽ nghĩ tới vấn đề thóc giống, bản thân nó chính là buôn lậu.

Dưới ổ lật không có trứng nguyên! Định Bắc Hầu không để chịu, Giang Tinh Thần cũng đừng nghĩ tốt hơn. Biểu diễn ca vũ tân xuân kéo ít nhiều cừu hận, hắn biết rất rõ. Phong thưởng khuếch trương lãnh địa không phải là để sắc phong như vậy, khẳng định Bộ quân lý quý tộc sẽ để mắt tới hắn. Nếu Định Bắc Hầu tự lo không xong, người ta tuyệt đối sẽ không ngại bỏ đá xuống giếng, moi móc cái xấu của mình.



“Phù... ” Thở ra một hơi thật dài, Giang Tinh Thần lẩm bẩm:- Cuối cùng đã giải quyết rồi!

hết thảy dường như đều khôi phục bình thường, mương máng tưới tiêu tiến độ thật nhanh; Thạch Oa Tử cùng mấy thôn dân thợ rèn trong thôn đã cùng nhau nghiên cứu máy gieo hạt, cũng có tiến triển mang tính đột phá.

Thượng tuần tháng tư, gió xuân tới chậm cuối cùng đã tới, lúc băng tuyết dần dần tan rã, mương máng tưới tiêu cùng toàn bộ đào xong, nước từ triền núi đối điện dân đến đây rất nhanh thì đầy tràn mương máng. Các thôn dân thấy một màn như vậy, cơ hồ đều không kiềm chế nổi nhảy tưng tung reo hò. Vấn đề nước cày ruộng đã khốn nhiêu Thanh

Kh.. HHHỶA.. SẤU VÀ VU, -—~ ẦC.. ——ốz.... KEẾA.... VU, SH SƠI LHOIH VO 5O LHAIH; SAU HảãYy CUOI CUHE KHOHE CAI DHảI vượt qua triên núi lây nước.

Binh sĩ bận rộn hơn ba tháng, toàn thân buông lỏng, đồng thời, đều có chút lưu luyến không muốn rời đi. Giang Tước gia nơi này Chẳng những thức ăn ngon, tiền lương cũng lãnh nhiều hơn so với trong quân.

Bất quá, phòng băng trên sông đã tan ra, không có chỗ ở, muốnở lại đều không được.

Các binh sĩ rời đi, Giang Tinh Thần hoàn toàn nhàn nhã, trừ suy nghĩ mò mâm công dụng của trận pháp, chỉ là bận rộn tìm tô ong lấy mật ong.

NI lịch - DaiNeuy.

Xuân về hoa nở, băng tuyết tuy rằng còn chưa có tan hết, nhưng vô sô hoa dại đã tranh nhau chui ra... Nơi nơi có thể nhìn thấy những con ong mật lớn băng ngón cải bay tới bay lui.



Liên tiếp mấy ngày, Giang Tinh Thần thu hoạch phong phú, ước chừng lây hơn năm mươi cân mật ong. bất quá cũng không có chạm tới sữa ong chúa nữa.

Sau khi tách rời mật ong, Giang Tinh Thần lại tăng nhiệt hòa tan tô ong, rồi làm khuôn đúc, tạo thành sáp ong. Cái này là thứ tôt đê làm cây nên, so ngọn đẻn dâu sáng hơn nhiều.



Ấp trứng đã trï cuối cùng không có thành công, biến thành cơm chiên trứng chui vào bụng Lão gia tử và Triệu Đan Thanh, Ny Nhi nhìn thấy chu cái miệng nhỏ nhắn tức giận thật lâu.

Nhưng rất nhanh, tiểu nha đầu liền trở lại, cầm một cây lạp xưởng Giang Tinh Thần mới chưng, vừa ăn, vừa nhem nhem trước mặt Lão gia tử và Triệu Đan Thanh, làm cho hai người thèm ăn chảy nước miếng, ánh mắt đều trợn tròn.

Đặc biệt là Lão gia tử tu vi cao thâm, cũng có thể ngửi được nguyên khí phát ra thật sảng khoái.

- Cái này đã qua bao nhiêu ngày, còn thật có thể giữ được nguyên khí a!

Lão gia tử sau phút kinh ngạc liền nhanh như chớp chạy tới Giang Tinh Thần nơi đó, dám trong miệng đoạt thức ăn, giựt lấy một nửa khúc lạp xưởng Giang Tinh Thần đang ăn.

. - `... mm: — ^ " ˆ c2. “Ma ân a... “ Ciang linh Lhan sưng sot mọt thoang, mới phát ra một tiếng gào:

- Lão gia tử, Chẳng lẽ lão một chút vệ sinh đều không biết sao, bệnh là từ miệng đó... Phi phi phi, nói cái gì vậy, ta làm sao có thể có bệnh...

Sau đó. Triệu Đan Thanh cùng tiểu miêu nữ đều chạy tới, Giang Tinh Thần không thể không phát cho mỗi người một cây.

Mắt thấy thượng tuần tháng tư đi qua, đến trung tuần tháng tư, mặt đất đóng băng cuối cùng tan hết, Thạch Oa Tử bọn họ cũng nghiên cứu thành công kết cấu máy gieo hạt.

Giang Tinh Thần Tất vui mừng, đang. muốn đi nhìn xem, lại có thư Định Bắc Hầu gửi tới. Mà lần này, Giang Tinh Thần vừa đọc thư đột nhiên biển sắc.

Trong thư nói, thóc giống của Hãng buôn Thiên Hạ đưa tới, lại là giả, lúc mới chở tới hạt thóc đầy đặn mượt mà, nhưng hiện tại đang định phát ra thóc giống, lại phát hiện một số đã khô quắt.

“Bị gạt rồi!” Giang Tinh Thần lập tức toát ra ý niệm này, trong lòng dâng lên phẫn nộ, đồng thời cũng tự trách mình bất cần.

Cho tới nay, hắn phát triển rất thuận lợi, bất kỳ vấn đề khó khăn nào đều có thể giải quyết đê dàng. dân tới hắn vừa mới giảm bớt phòng bị tâm lý cực lớn.

Như việc hợp tác với Hãng buôn Thiên Hạ lần này, sau khi hắn nhìn thấy Lão gia tử quen biết với Quân Bất Diệt, nên cũng không còn cảnh giác như trước.

“Khốn kiếp a, thế nào liền đề đàng tin tưởng người khác như vậy chứ!” Giang Tinh Thần dùng sức võ đầu mình, lập tức gọi Lão gia tử tới, mau chóng đưa mình tới Hồng Nguyên Thành. Từ trong thư của Định Bắc Hầu có thể thấy được, hiện tại ông ta đã đến bên bờ vực khủng hoảng.

Lão gia tử còn là lần đầu thấy Giang Tinh Thần nghiêm túc như vậy, biết đã xẩy ra chuyện, liền cấp bách không kịp hỏi thăm, lập tức liền đi ra ngoài.

Giang Tinh Thần nói một tiếng với Mị Nhi, rồi cùng Lão gia tử rời đi. Chuyện lần này rất khân cấp, hắn cũng không thể mang Mị Nhi cùng đi... Một ngày sau, hai người chạy tới nơi, Định Bắc Hầu

đang sắc mặt âm trầm như nước dân bọn họ đi tới một cái kho lớn.

- Đây là số thóc giống đã khô quát, so với thóc giống chúng ta tự mình đề đành đều kém hơn!

Định Bắc Hầu mặt âm trầm, thanh âm trầm thấp có chút dọa người.

Giang Tinh Thần lấy ra một nhúm, dùng sức vân về, một đông bột phân rơi xuống từ trong kẽ ngón tay.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch