Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 210: Nguyên khí cộng hưởng - Giải quyết (2)

Chương 210: Nguyên khí cộng hưởng - Giải quyết (2)



Viên Hạo cười ha hả, chỉ vào Mục Thiếu Đông nói:

- Được tồi, tiêu Mục! Đừng có giả bộ dáng thương, có cha ta che chở ngươi, các lãnh địa lớn còn không phải mặc cho ngươi đi... Người nào không bán mặt mũi cho Bộ quản lý quý tộc vài ba phần chứ... Hơn nữa, ngươi cho là Định Bắc Hầu mấy ngày này tốt lắm sao, cày bừa vụ xuân chậm trê, vừa không có thóc giống tốt, lúc thu hoạch vụ mùa chỉ đủ làm một bầu rượu cho hắn uống!

- A ha... Viên đại ca nói không sai! Khi đó, sẽ nói ra chuyện Giang Tinh Thần khai sơn trước nói sau, Đó chính là trên tuyết lại thêm mù sương, Định Bắc Hầu cũng không thể bảo lãnh cho hắn!

Mục Thiếu Đông cười gật đầu.

- hắc hắc! Lãnh địa còn không có mở rộng liên vội vã khai sơn, đến lúc đó vừa lúc tô cáo, Chỉ cần xác lập tội danh tự tiện khai hoang, tuyệt đối có thể dìm hắn chìm xuống đáy

nt Ccôc...



Viên Hạo cười âm độc một tiếng, tiếp theo nói:

- Bất quá ngươi cũng đừng vội đi tố cáo hắn, người ta có khi là có cách chối tội, một kích này phải để đành tới thời điểm mắu chốt mới dùng!

- Viên đại ca yên tâm, ta hiểu! Mục Thiêu Đông cười gật đầu.

Không lâu sau, Viên Hạo cáo từ rời đi, Mục Thiếu Đông nhìn theo bóng lưng của hắn dân khuât, nụ cười trên mặt từ từ trầm xuống.

- Thiếu gia, chiều này của trưởng Lão thật lợi hại a! Tìm ra thóc giống loại ba, Chẳng những củng cố thân phận của ngài, còn đè ép Định Bắc Hầu và Giang Tinh Thần, phá tan sách lược phát triển của Càn Khôn Đại Đế... quả thật là nhất tiên xạ song điều!

Một tên thuộc hạ không biết từ đâu đi ra, gương mặt nịnh bợ cười nói.

- Hừ! Nhất tiễn song điêu, ngươi chỉ có kiến thức này thôi sao? Mue Thiến Đông liếc nhìn tên thuôc ha khinh thườnơ. ca: NT AnctrirTrfrcriritrgre-rrarrtrtmFTNEEEETcrruermocmrrrrrecgairiertrzverorrtmTrrerrerrcererteriiirrrrrzmersrrrraarozzmeimnrienm

nhàn nhạt nói:

- Đàn áp Định Bắc Hầu và Giang Tinh Thần, phá tan sách lược của Càn Khôn Đại Đế... đều không phải mục đích căn bản. Chúng ta muốn chính là làm tăng thêm mâu thuân giữa Càn Khôn Đại đế cùng thế lực bảo thủ... Cái chủ ý này tuyệt đối không phải trưởng lão nghĩ ra được, phỏng chừng là từ tông chú!

- A? Tiên thuộc hạ ngân TIBƯỜI.

- Hừ! Lương thực của lãnh địa Định Bắc Hầu sau thu hoạch vì sao là thiếu thu, kho trống rông mới đúng! Chuyện Hãng buôn Thiên Hạ tìm Giang Tinh Thần nghĩ rằng người khác cũng không biết sao... Ta đã tính chính xác Định Bắc Hầu không lấy được thóc giống, sẽ tìm Hăng buôn Thiên Hạ hợp tác! Một chiêu này Chẳng những hoàn thành an bài của chúng ta, còn liên quan tới Hằng buôn Thiên Hạ cũng bị kéo xuống nước! Không phải bọn họ luôn muốn tranh chấp với Hãng buôn Vạn Tường sao, không phải luôn muốn tiến quân ra sa mạc sao... đề xem lần này bọn họ làm thế nào

giải quyết!

Mục Thiếu Đông sinh ra cảm giác thống khoái ngắng cao đầu, trong ánh mắt cũng có vẻ thần thái bay lên, đắc ý không nói ra lời... liên tục mấy lần buồn bực vì thất bại, thoáng cái trở thành hư không, dường như thấy mình về tới Huyền Nguyên Thiên Tông trong vinh quang rực sáng, hắn không khỏi lần nữa cười ha hả một tràng...

Mục Thiếu Đông cao hứng cười to, cùng lúc đó, trong Hồng Nguyên Thành, Định Bắc Hầu và Lão gia tử cũng đang vui vẻ cười to, trải qua Giang Tinh Thần nô lực liên tục hai ngày, hạt giống cuối cùng chia ra, hữu dụng lại chiếm được bảy thành... chuyện này làm cho bọn họ đều cảm giác khó tin.

Đương nhiên, điều này cũng làm cho suy đoán của bọn họ trước đó đều bị lật đỏ; tình hình trước mắt, rõ ràng chính là thương nhân lương thực lòng dạ hiểm độc xen lần hạt thóc hỏng trong thóc giống tốt, gom góp cho đủ phân





lượng!



Giang Tinh Thần lại biết, chuyện cũng không phải như thế, phán đoán của Định Bắc Hầu trước đây nếu như không đúng, thì âm mưu chính là Huyền Nguyên Thiên Tông đặc biệt nhằm vào Hãng buôn Thiên Hạ. Bất quá, dù trong lòng hắn biết cũng không thể nói ra, nếu không bí mật của mình sợ là sẽ không giữ được.

Mà ngồi bên kia, Tần Mạn Vũ và Quân Bất Diệt cũng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, đây chính là liên quan đến danh dự của Hãng buôn Thiên Hạ, vạn nhất tất cả đều là thóc giống giả, thì Đả kích đối với bọn họ sẽ quá lớn.

Cũng may mà Giang Tinh Thần có bản lãnh, có thể phân biệt ra được thóc giống, chỉ là sô lượng không đủ còn dê tính, cùng lăm thì trả tiên lại là được.

Đám mây đen trên đầu tan đi, Định Bắc Hầu nhìn Giang Tinh Thần có vẻ rất mệt mỏi, trịnh trọng nói: - Tiểu tử, lần này nhờ có ngươi!

Còn thừa lại bảy thành thóc giống tuy rằng không đủ phân phôi cho các tất cả lãnh địa, nhưng củng cố thể phân cho hâu hết các địa phương.

- Hầu gia, ngài cũng quá giả đi, ta mất sức lực lớn như vậy, sao ngài không cho vài trăm ngàn hoàng tinh tệ... Ôi... Đừng động tay a!

Vừa thấy Định Bắc Hầu giơ tay lên, Giang Tinh Thần vội vàng né qua một bên.

Tần Mạn Vũ cùng Quân Bất Diệt xem thấy mà trợn mắt cứng lười: Đâu có chút gì là thượng cấp với thuộc hạ đâu! Quả thật giống y như cha con.

Sau đó, mọi người từ kho hàng về lại phủ Định Bắc Hầu, Tần Mạn Vũ trịnh trọng bày tỏ lòng áy náy! Chuyện này là Hãng buôn Thiên Hạ bọn họ không có làm tròn trách nhiệm.



- Giải quyết vấn đề, Định Bắc Hầu cũng không phải người bất cần nhân tình, nói một tiếng chỉ hiểu lầm như vậy cứ bỏ qua thôi.

Lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện, Giang Tinh Thần cúi đầu trầm tư không nói một lời, dáng vẻ dường như có tâm sự nặng nề.

Lão gia tử lập tức vỗ vai hắn một cái: - Tiểu tử, nghĩ gì thê?

Giang Tinh Thần ngẩng đầu, khóe miệng từ từ mở ra, thấp giọng nói: - Hầu gia, dường như lúc đi Tề Nhạc Lĩnh mua thóc

giống, có rất nhiều người đều đang chờ cười chê ngài đấy...











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch