Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 211: Cày bừa vụ xuân - Bắt đầu nghịch tập (1)

Chương 211: Cày bừa vụ xuân - Bắt đầu nghịch tập (1)



Vì bảo vệ bí mật của mình, Giang Tinh Thần tuy rằng không thể nói ra chuyện âm mưu, nhưng cùng không đại biểu hắn sẽ không trả thù.

Phách lối tuyên cáo kế hoạch địch nhân phá sản, so với trực tiếp dùng võ lực trả thù tính ra cũng không yếu. Trong lòng suy sụp cực lớn tạo thành uất ức, cảm giác bất lực, càng hành hạ người ta hơn.

Nghe Giang Tinh Thần nói, Định Bắc Hầu trong mắt tỏa sáng, nghĩ tới bị Tề Nhạc Lĩnh xem thường, cười nhạo cùng bất công, trong lòng ông liền bốc lên ngọn lửa phân HỘ, hiện tại thì tốt rồi... Con bà nó! Không phải các ngươi muốn chế giêu sao? Không phải các ngươi không bán cho ta thóc giống sao? Không phải các ngươi nói ta ngạo mạn sao? Hôm nay ta sẽ ngạo mạn cho các ngươi xem! Lão tử tự mình cũng có thể tìm ra thóc giống!

- Tiểu tử, ngươi có biện pháp gì tốt sao?

Định Bắc Hầu hỏi, mấy lần có chuyện xảy ra, ông đều có thói quen ỷ lại Giang Tinh Thần... bất cứ chuyện gì nghĩ tới trước tiên chính là tiểu tử này.

- Hà hà... Đương nhiên là có rồi!

Giang Tinh Thần cười âm độc một tiếng, không có tiếp tục nói ra, quay đầu nói với Tần Mạn Vũ:

- Tần cô nương, ta sẽ cấp cho cô nương 3 cân mật ong. ngoài ra 1 cân rượu mạnh... sa mạc bên kia hắn không có vấn đề rồi chứ?

Lần này chuyện thóc giống có hai loại khả năng: trừ Bộ quản lý quý tộc phản kích, còn lại chính là Huyền Nguyên Thiên Tông nhằm vào Hãng buôn Thiên Hạ, tranh giành tuyến đường sa mạc này.

Nhưng không quản là lý do gì, lại quấn lấy mình và Định Bắc Hầu vào trong, sẽ không đê dàng kết thúc như vậy.

Tần Mạn Vũ cũng cười, không nghĩ tới lần này lại nhân họa được phúc! Giang Tinh Thần nói lời này, là có ý sau này sẽ toàn lực ủng hộ mình! ngẫm lại Tiểu tử này trong biểu diễn ca vũ tân xuân làm ra chuyện chuyền biến tình thế lớn như vậy, nàng đều không khỏi tim đập rộn lên - Vậy thì đa tạ Giang Tước gia!

Tần Mạn Vũ cười ha hả, đứng dậy, chuẩn bị cáo từ. Trước đó Giang Tinh Thần không có trả lời Định Bắc Hầu, nhất định là có bí mật, nàng tiếp tục ngồi lại sẽ không thích hợp lắm.

- Tần cô nương! Lần này đi sa mạc, làm phiền giúp ta tim mấy vật...

Giang Tinh Thần nói dứt lời, hỏi Định Bắc Hầu mượn bút và lụa trắng, rồi xoạt xoạt vẽ một hồi.

Một lát, Tần Mạn Vũ nhận lây tắm lụa trắng quan sát, lẩm bẩm nói:

- Thia là, hô tiêu, ớt cay, dưa chuột, cà chua!

- Tên có khả năng có khác biệt, nhưng tranh vẽ hãn

không xê xích nhiều lắm! Giang Tinh Thần gật đầu nói. Thìa là ở trên địa cầu sản



xuất tại địa khu Tân Cương khí hậu nóng. môi trường hẳn là tương tự với sa mạc. Dưa chuột, cà chua, hồ tiêu, ớt cay thì không đê nói, ba loại trước trên địa cầu vón là sản vật của Ấn Độ: thứ sau cùng lại ở Bắc Mỹ xa xôi, khác biệt rất lớn với sa mạc... Giang Tinh Thần cũng không có hy vọng nhiều lắm.

Bất quá, nơi này là có nguyên khí, rất nhiều chỗ tương tự với Trái Đất, nhưng ở bên trong lại khác biệt rất lớn, nhìn hạt giống lương thực thì biết... Cũng không nói chính xác sẽ có thứ gì tạo vui mừng.

Tần Mạn Vũ có chút tò mò nhìn hình vẽ những vật kỳ lạ này, những thực vật này đều có thể ăn hay sao, Giang Tinh Thần làm sao mà biết được?

- Mặt khác, ta muốn nhờ Tần cô nương tìm một ít mạ lúa nước. Lần này không cần Huyền Nguyên Thiên Tông, Đại Tần Vương Quốc các vị là được!

Giang Tinh Thần nói tiếp.

- Cái này không thành vấn đề! Tần Mạn Vũ đè xuống tò mò trong lòng, gật gật đầu, rồi cùng Quân Bất Diệt cáo từ rời đi.

Sau khi hai người đi khuất dạng, Giang Tinh Thần lại cầm lấy một xâp lụa trắng, bãt đầu vùi đầu viết việt vẽ vẽ, Lão gia tử và Định Bắc Hầu đều tới sát một bên, tò mò quan sát.

- Bạch Trảm Dã Trĩ, đùi dã trĩ chiên hành, cá mè hấp, lạp xưởng...

Nhìn Giang Tinh Thần viết ra từng cái thực đơn. Định Bắc Hầu, Lão gia tử đồng thời tò mò hỏi:

- Tiểu tử, ngươi đây là làm gì vậy?

- Hầu gia, Hồng Nguyên Thành được xưng là Thành của mỹ thực, cùng nên cử hành một lần Lê hội Mỹ Thực chứ, đúng không?

Giang Tinh Thần mỉm cười nói.

- Đúng vậy! Định Bắc Hầu chợt hiệu, dùng sức gật gật đầu.

- Mặt khác, Hầu gia mau chóng thông báo cho các lãnh địa quản hạt chuẩn bị ngựa! Giang Tinh Thần lại nói.

- chuẩn bị ngựa làm gì? Định Bác Hâu có chút kinh ngạc, hoàn toàn nghĩ không ra ý của Giang Tinh Thần.

- Để cày ruộng a! Lãnh địa ta đã phát minh ra thứ tốt, chờ chúng ta dùng xong tỒi, CÓ thể cho các lãnh địa khác mượn! Tuy rằng không giải quyết được vấn đề cày bừa vụ xuân kéo dài, nhưng cũng tốt hơn nhân công trồng trọt!

- Thứ tốt gì? Định Bắc Hầu hai mắt sáng lên: tăng cao hiệu suất cày ruộng a, đây chính là chuyện trọng yếu nhât.

- Hà hà... Sau này ngài sẽ biết! Hai người một con ngựa, nêu đất đai bằng phẳng một ngày cày 3 mâu, đấy! Một ngày ngàn thước vuông không thành vấn đè!

- Cái mẹ gì...

Trong phòng Định Bắc Hầu và Lão gia tử đồng thời lớn tiếng kêu thô tục, một ngày ngàn thước vuông. cái này con bà nó quả thật...

Giang Tinh Thần bị hai người nhìn giống như mắt sói nhìn con môi có chút rét run, không nhịn được rùng mình một cái, hai tay ôm ngực, yếu ớt nói:

- Hầu gia... Cái này... ngài từ từ nghiên cứu, ta trước...

Sau đó, trong sân bọn hạ nhân nghe một tiếng gào thảm thiết:

- A... Buông ta ra! Đừng xoa đâu ta... Không được nhéo mặt ta... Cứu mạng a... Hai người...

Buổi chiều cùng ngày, Giang Tinh Thần cũng không kịp chào hỏi các nàng Mạt Hồng Tiêm, quay trở về Thanh Sơn Thôn. Hắn muốn nhanh chóng trở về nhìn xem tình huống máy gieo hạt, Thạch Oa Tử nói là thiết kế xong, nhưng cụ thể hắn còn chưa có nhìn xem lần nào.

Thật ra, nếu không phải bởi vì tuyết lớn đài ngày, thời gian quả thực không kịp, hắn cũng sẽ không muốn làm chuyện phức tạp như vậy, trước cứ thiết kế ra lưỡi cày sắt tương đối đáng tin cậy hơn.

Về tới Thanh Sơn Thôn, Giang Tinh Thần lập tức đi xem thiết kế của Thạch Oa Tử bọn họ. cảm giác nhìn còn được, liên phân phó thợ rèn lập tức ra tay chê tạo.

Đương nhiên, cả máy gieo hạt cao hơn một thước, không có khả năng toàn bộ dùng sắt chế tạo, như vậy vận chuyển đều phí sức, chủ yếu vẫn là dùng kết cầu bằng gô. lười cày phía dưới mới làm bảng sắt, ống dân rông bên trong vận chuyển thóc giống, còn lại là dùng cây trúc chọc đất.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch