Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 215: Đều trợn tròn mắt (1)

Chương 215: Đều trợn tròn mắt (1)



Từ khu vực vòng ngoài Hồng Nguyên Thành, mấy vị lãnh chúa tới trước liền phát mộng, tầm mắt thấy dường như đều là một thâm xanh biếc nhìn không thấy cuối.

“Tại sao có thể như vậy, không phải hắn không có mua được thóc giống tốt sao... lúa mạch nơi này mọc cũng quá tốt đi!” Mấy vị lãnh chúa trợn mắt há mồm, bọn họ quả thực không sao hiểu được! Rõ ràng là Định Bắc Hầu không có thóc giống tốt, thế nào lúa mạch non mọc lại xanh tốt như vậy, bọn họ trồng thóc giống loại ba cũng chỉ mới vừa nầy mầm mà thôi!

Vốn là muốn tới xem Định Bắc Hầu làm trò CƯỜI, a1 ngờ lại thấy tình hình như vậy. Chênh lệch tâm lý to lớn làm bọn họ cảm thấy uất ức, đồng thời, trong đầu cũng một mực suy nghĩ về nghi vấn này, thậm chí ngay cả Định Bắc Hầu tiến lên đón chào đều không ai có phản ứng.

- Hầu gia! Định Bắc Hầu tới! thẳng đến thuộc hạ không nhịn được nhắc nhở, Mấy người này mới Tinh Thần lại.

- Mấy vị đường xa tới, một đường cực khô, huynh đệ đã sắp xếp phòng xá xong xuôi, Lễ hội Mỹ Thực lần này, nhất định sẽ không đề các vị thất VỌNG...

Định Bắc Hầu đầy mặt tươi cười, làm ra một bộ dáng lê nghi mười phần.

Bất quá, mấy vị lãnh chúa thấy thế nào, tên này đều là có ý đắc ý ở trước mặt mình, lông mày hơi nhích động kia, ánh mặt nheo lại kia... càng xem càng khiên người ta phát bực.



“Con bà nó! Tên Định Bắc Hầu khốn kiếp này không phải làm Lễ hội Mỹ Thực cái gì, vốn là để đánh vào mặt chúng ta mà! Tên khốn này cũng quá thâm độc đi... ” Cuối cùng mấy người cũng chợt hiệu, buồn bực đến phát điên, nhưng lại không cách nào phát tiết. Tuy rằng tận lực áp chế, nhưng trên mặt cũng có vẻ không được tự nhiên.

“Con bà nó! Không phải các ngươi muốn chê cười lão tử sao, không phải cô ý xem thường ta sao. Ha ha ha ha... Thật quá hả giận đi!” Nhìn đối phương oán hận đến ngứa ngáy hàm răng, mà lại không thể không làm ra dáng vẻ tươi cười... trong lòng Định Bắc Hầu hả hê cười như hoa nở... chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái, dường như ngày mùa hạ nóng nhất xối một thân nước đá, từ đầu sảng khoái đến chân.

Sắp xếp xong xuôi phòng xá cho mấy người đầy lòng phiền muộn kia, Định Bắc Hầu tâm trí nhẹ nhàng khoan khoái tiếp tục đứng ngoài cửa thành, cung kính chờ đợi những người khác.

Theo thời gian tới gần, các đại lĩnh chủ lục tục đi tới.

Gần như cùng một dạng với mấy vị lãnh chúa tới trước, vừa đến khu phụ cận Hồng Nguyên Thành, bọn họ liền cực kỳ kinh ngạc: “Tình huống này là gì vậy, Định Bắc Hầu đánh cướp cả nhân viên cày ruộng của Huyền Nguyên Thiên Tông tới đây hay sao?”

Vốn bọn họ đi tới, cũng là đề tiếp tục xem Định Bắc Hầu làm trò cười, nhưng đâu ngờ lại là tình trạng như vậy.

“Người này khẳng định là cố ý!” Các lĩnh chủ lập tức nhìn thâu ý đô của Định Bắc Hầu.

Nhưng biết rõ thì sao chứ? Bọn họ vốn khi thấy người

này ở biểu diễn ca vũ tân xuân rất là náo động. Sau này chuyện gì tốt Đại đế đều nghĩ tới ngươi, chúng ta đây còn làm sao mà sống. Nhưng hiện tại, bọn họ đều không thể miêu tâ tâm tình của mình, bị người ta làm mất mặt như thế, quả thực rất khó thở.

“Các ngươi không phải có thóc giống tốt sao, không phải các ngươi muốn chế giều ta sao, xem đi. Lão tử cho các ngươi xem cho đã mắt!” Cũng không cần Định Bắc Hầu nói, bọn họ có thể từ trên mặt tên khốn này đọc hiểu ý của hắn, đều hận không thể đá mấy cước lên khuôn mặt râu quai nón tươi cười đáng ghét kia.

Đồng thời, bọn họ cũng đang lây làm lạ, Định Bắc Hầu rốt cuộc là làm sao làm được, lúa mạch non mọc tốt thế này, cho dù cày bừa vụ xuân không có chậm trẻ, cho dù cũng dùng thóc giống loại ba của Huyền Nguyên Thiên Tông, cùng không có khả năng đạt tới hiệu quả như vậy.

Cuối cùng, Vương Song Dương Đại Công Tề Nhạc Lĩnh lâu cá nhât, cô đè xuống buồn bực trong lòng, cười híp mắt nói:



- Định Bắc Hầu, ngươi đúng là có điểm không tốt a, nhìn xem lúa mạch này mọc tốt như thế, nhất định là ngươi có bí quyết gì rồi! Tề Nhạc Lĩnh ta là kho lúa của Đế quốc, xuất lực không ít cho Đế quốc... Có bí quyết gì tốt, ngươi lại cứ úp mở vòng vo, quả thực rất không có suy nghĩ!

Tẻ Nhạc Công nói, lập tức làm cho các lãnh chúa đều tĩnh táo lại, ánh mắt nhìn Định Bắc Hầu đều phát sáng, người nào không muốn biết dùng cách nào mới có thể trồng ra lương thực như vậy chứ!

“Lão hồ ly này!” Định Bắc Hầu thầm mắng trong lòng, ngoài mặt mỉm cười đáp:

- Công tước a, đây chính là ngài vu oan cho ta rồi! Ta cũng là đến đầu tháng năm mới bắt đầu gieo, còn may mà Giang Tinh Thần làm ra nông cụ mới... Làm sao có thời giờ gửi tin tức cho ngài chứ...

“Xạo đi, nông cụ gì mà lợi hại như vậy. đầu tháng năm gieo, hiện tại lúa mạch đã mọc cao như vậy... ” Mọi người mang nghỉ vấn như vậy vào thành, sau đó lập tức phân phó thuộc hạ:

- Mau đi dò hỏi tình hình gieo trồng cho ta, và rốt cuộc là dùng nông cụ gì?

Cũng không lâu lắm, thuộc hạ liền mang tin tức trở về cho các đại lĩnh chủ: người ta cày ruộng dùng chính là máy gieo hạt, dùng ngựa kéo, chẳng những có thể xới đất, đồng thời còn có thể gieo, lấp đất! Một ngày có thể cày tới mây vạn thước vuông ruộng.



Nghe thuộc hạ bâm báo, mấy chỗ Hồng Nguyên Thành đều truyền ra kêu tiếng sợ hãi lân tiếng chửi thề, người đi ngang qua bên ngoài nghe được bĩu môi:

- Tố chất gì thế!





Kế tiếp, Người Đế đô cũng đến. Bất quá, một đám người lại mang theo hai loại tâm tính

và sắc thái bất đồng.

Nguyên soái, đại thần tài chính, Phùng TuyểnChương đều là niết mặt buông lỏng. rôt cuộc biết mục đích của Định Bắc Hầu - Lúa mạch này mọc cũng quá tốt đi! Thật không biết Định Bắc Hầu làm thế nào trồng được, đường như vốn cũng không có chậm trẻ cày bừa vụ xuân a... Người này, thật không đơn giản nha! Đây hoàn toàn không phải tổ chức Lê hội Mỹ Thực cái gì, mà vốn là đề tát vào khóe miệng đám người kial

Nguyên soái cười ha ha nói.

- Hơn nữa, đám người kia còn không thể phát tiết cục tức ra ngoài!

Đại thần tài chính cười gật đầu:

- Cái này so với trực tiếp đánh tới cửa, tát vào mặt mấy chủ sự một trận... còn hả giận hơn... Không trách Định Bắc Hầu lại nghĩ ra một phương pháp như vậy!

Phùng TuyểnChương cũng cười ha ha nói:

- Khi nhận thiệp mời, khẳng định đám người kia đều đầy lòng vui vẻ tới dự, tính chờ xem Định Bắc Hầu làm trò cười.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch