Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 216: Đều trợn tròn mắt (2)

Chương 216: Đều trợn tròn mắt (2)

Ha ha... Thật muốn nhìn xem vẻ mặt của bọn chúng hiện giờ như thế nào!

- Muốn nhìn xem vẻ mặt chúng cũng đơn giản thôi, sau này trở về là biệt rồi! Hoàng Thạch tiếp lời nói.

“Há hả!” Mọi người đều không nhịn được, cười ra tiếng.

Đúng lúc này, phía sau bọn họ không xa, cha con Viên Hi Huyền, Viên Hạo cũng đều đang trợn tròn mắt, sắc mặt như đại ra, bọn họ cùng một dạng với các lành chúa chạy tới trước, hoàn toàn bị tình cảnh trước mắt làm phát mộng.

Nghe đám người Nguyên soái phía trước cười to, nhớ lại binh luận phán đoán của mình trước khi tới, Viên Hi Huyền cảm giác hô thẹn một trận, cơ mặt cũng không nhịn được co rúm, rất mất mặt.

- Ngành quản lý quý tộc của Hồng Nguyên Thành đều là ăn không ngôi rồi hay sao, động tác của Định Bắc Hầu lớn như vậy. lại không có tin báo cáo!

Viên Hạo thấp giọng nói.

Đoạn thời gian trước hắn rất bận rộn, nào là liên hệ Mục Thiếu Đông. nào là thăm viếng một số đại lĩnh chủ thiên hướng thế lực bảo thủ... nhưng giờ này trước mắt nhìn thấy màu xanh biếc bên ngoài Hồng Nguyên Thành, hắn cảm giác dường như mình là tên đần độn, buồn bực đến muốn trào máu.

Mà Viên Hi Huyền phiền muộn là, lần này bọn họ chuẩn

bất ngờ của Định Bắc Hầu đánh cho tan xương nát thịt, trước đó lại không có mảy may dấu hiệu báo trước.



- Ta nói Định Bắc Hầu như thế nào tổ chức Lê hội Mỹ Thực này làm gì? Quả là thủ đoạn mà!

Viên Hi Huyền hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Vừa đánh vào mặt chúng ta, còn tăng lên đanh tiếng của Hồng Nguyên Thành, nâng cao thành quả sách lược của Đại Đế...

Thoáng đừng một chút, lão nói tiếp:

- Ngành quản lý quý tộc không phải không nghĩ tới, ta đoán chừng chỉ sợ bọn họ cũng không biết tình hình ngoài thành, Định Bắc Hầu nhất định dùng phương pháp gì đó qua mắt người của chúng ta!

Viên Hạo cắn răng, hỏi: - Vậy chúng ta còn đi tiêp hay không?

- Đều đến nước này, nếu trở về, còn đánh mất mặt mũi lớn hơn! Viên Hi Huyền nói.

- Đúng! Không phải nhìn Định Bắc Hầu đắc ý một chút thôi sao, có gì ghê gớm chủ! Viên Hạo nói với dáng vẻ bất chấp hệt thảy.

Nhưng mà, khi bọn họ nhìn thấy ý cười dạt dào của Định Bắc Hầu, một bộ dáng xin đưa mặt qua đây ta tát, lúc này mới phát hiện quả thực tự mình đánh giá quá cao năng lực chịu đựng trong lòng mình.

thẳng đến vào thành, được sắp xếp phòng xá xong xuôi, trước mặt của bọn họ đâu đâu cũng là nụ cười đáng ghét kia của Định Bắc Hầu.

Mà trong số người chạy tới Hồng Nguyên Thành, thống khô nhât phải tính là Mục Thiêu Đông.

“Này con bà nó, tại sao lại như vậy?” Mục Thiếu Đông khóc không ra nước mắt, nhìn ruộng lúa mạch rộng lớn không thấy đầu cuối, hắn hận không thể chạy vào nhô lên tất cả lúa mạch non kia.

“Rõ ràng bán cho Hãng buôn Thiên Hạ chính là hạt giống giá mà! Bọn họ hẳn không có thu hoạch mới đúng chứ... ” Trong đầu Mục Thiêu Đông lại hiện lên hai cầu này - Thiếu gia! Nếu như Định Bắc Hầu trước khi xuống giống, phát hiện ra hạt giống giả thì sao... Sau đó, mụ định bọn họ sẽ trồng thóc giống lưu trữ của mình, cho nên..

Có tên thuộc hạ ở bên cạnh thấp giọng khuyên giải an ủi.

- Cho nên con bà nó! Mục Thiêu Đông đột nhiên phát nổi giận, giơ lên một bàn tay vỗ mạnh trên ót tên thuộc hạ!

Một câu nói phần đầu, còn có chút đáng tin cậy. Định Bắc Hầu thật có khả năng trước phát hiện thóc giống là giả! Nhưng phấn sau câu nói liền dẫn lên Mục Thiếu Đông phẫn nộ:



- Ngươi mù à, mọc tốt như vậy. cho dù không có chậm trê cày bừa vụ xuân, cho dù là thóc giống loại ba cũng không đạt được, bọn họ là dùng hạt giống lưu trữ của mình sao?



“Lại thất bại rồi, lại thất bại với hắn rồi! Định Bắc Hầu, Giang Tinh Thần, Hồng Nguyên Thành Chẳng lẽ là khắc



tinh của ta sao... Sau lần này, đừng nghĩ có kết quả tốt, khẳng định Đồng Vạn Sơn sẽ triệu hồi mình về, sau này cũng đừng nghĩ có ngày vinh quang...

Lòng tràn đầy tuyệt vọng Mục Thiếu Đông liên tiếp tát tên thuộc hạ, phát tiết buồn bực cùng áp lực trong lòng.

Người đi ngang qua bên cạnh nhìn thấy, đều không khỏi lắc đầu thở dài, bày tô đồng tình với cảnh ngộ của tên thuộc hạ.



“Con bà ngươi a! Ta thế nào cứ đi cùng tên khốn kiếp này chứ? Thất bại ngươi tự đi cụng đầu vào tường mà phát tiết, sao đánh ta làm gì chứ a... ” Thuộc hạ lớn tiếng kêu rên vài tiếng, trong đầu mắng thầm đột nhiên linh quang chợt lóc. VỘI nói:

- Thiếu gia! Còn có một khả năng, có thể cấp hạt giống lộn cho Hãng buôn Thiên Hạ TỒi chăng!

- Hả?

Mục Thiếu Đông lập tức dừng lại:

- Đúng vậy! Không chừng sai không ở ta, nếu không thì giải thích thế nào tiểu mạch chỗ Định Bắc Hầu nơi này mọc tốt như thế!

- Trong nháy mắt hắn tĩnh táo lại, vội vàng nhìn hai bên, nhưng không có người nào sau lưng, nêu đề cho người đi đường nghe được thì hỏng bét.

Phát hiện xung quanh không có người, Mục Thiếu Đông thở ra nhẹ nhỏm, vỗ vỗ vai tên thuộc hạ nói: - Làm tôt lăm, sau này thiêu gia sẽ không đánh ngươi!

-...

Trong nháy mắt trong mắt tên thuộc hạ lóng lánh nước mắt, kích động đến đều nói không ra lời.

Sau đó. Mục Thiếu Đông lập tức tìm một địa phương văng vẻ, việt phong thư bảo tên thuộc hạ gửi đi...

Nhưng hắn không biết là, thương nhân lương thực bán thóc giống giả cho Hãng buôn Thiên Hạ, lúc này cũng đang buồn bực đây.

Hãng buôn Thiên Hạ đã tung ra tin tức, báo cho mọi người cảnh giác, thương nhân lương thực của Huyền Nguyên Thiên Tông kia, bán thóc giống có ba thành là giả...

Nhà thương nhân lương thực kia sau khi nghe được đều phát mộng, không phải bởi vì Hãng buôn Thiên Hạ hiệu triệu như thế và đi che đậy bớt hành vi, mà bởi vì, bọn họ bán ra rõ ràng tất cả đều là hạt giống giả a, thế nào liền biến thành chỉ có ba thành.

Đến thời điểm ngày 18 tháng năm, Hồng Nguyên Thành đột nhiên tuyên bố: trước khi cử hành Lê hội Mỹ Thực sẽ mở ra Phố Mỹ Thực, bảo đảm mọi người đều có thể tận lực ăn uống. °











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch