Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 236: Hạt Vĩ Linh Dương (2)

Chương 236: Hạt Vĩ Linh Dương (2)





- Hiện tại ngươi đã biết rồi chứ, vây bắt yêu thú không phải đơn giản như vậy, tốc độ của bọn chúng cực nhanh, cơi như đánh không lại ngươi còn có thể trốn! Cho nên muốn săn bắn yêu thú, sau khi phát hiện không được kinh động. phải bao vây tốt, xác nhận nó không thể đào thoát mới được. Mặc dù như vậy, tý lệ thành công cũng chỉ đạt một nửa!



Lão gia tử bên này giải thích, mũi tên liên tục công kích về phía yêu thú, đồng thời Triệu Đan Thanh cùng Nhị ca bọn họ vọt ra.

Hai đoàn lính đánh thuê phối hợp vô cùng ăn ý, bọn họ tạo thành vòng tròn bao quanh yêu thú, trước mặt một người, phía sau một người, khe hở trung gian lấp đầy bởi cung tên.

Nếu như liều mạng. bọn họ đương nhiên không phải đối thủ của yêu thú cấp bảy nhưng cách làm của bọn họ vô cùng hữu hiệu, hai ngươi trược sau phối Hợp tạo thanh la chắn thép không lớn, chỉ ngăn cân xung kích của yêu thú. Còn cung tiến thủ phía sau, bắn tên khi yêu thú xung kích không cho nó dùng toàn lực.

Mặc dù như vậy. bọn họ cũng không ngăn được yêu thú, đù sao rất nhiều đội viên còn chưa đạt đến Nội Khí cảnh, căn bản không chịu được.

Nhưng mấy người bị đuổi theo bắt đầu trải qua điều tức ngắn ngủi, lại gia nhập chiến đoàn, khiến cho tình thế lập tức xẩy ra nghịch chuyền.

Yêu thú cấp bây lợi hại nhưng không thể chịu được tiêu hao luân phiên của nhiều người như vậy. cuối cùng khiếp đảm, muốn thoát đi.

Nhưng vào lúc này, lính đánh thuê ban đầu ngăn cản đột nhiên phản công, giơ khiên thép nhỏ chen vào trong, thu nhỏ không gian hoạt động của yêu thú. Sát theo đó, cung tiến thủ vòng ngoài liên tục xuất thủ, mũi tên đến hàng loạt.

Yêu thú cuối cùng cũng không thể tránh né. bị mũi tên nhọn bắn trúng. tiếp theo thũ lĩnh nhóm người kia đâm một đao vào cái trán yêu thú.

Tất cả vây quanh yêu thú bị một kích trí mạng, đều cực kỳ nhanh chóng lùi về sau.

- Rống...

Hạt Vĩ Linh Dương hét thảm thiết, đuôi bọ cạp điên cuồng một trận, đánh cho cây cối bụi cây xung quanh nát bét, núi đá đều trở thành đá vụn bay tán loạn. Sau hơn hai ba giây sau. “bùm” một tiếng ngã xuống đất không dậy nôi.

Giang Tinh Thần thấy ở phía xa đuôi yêu thú này cũng thật lợi hại, lập tức nuốt nước miếng. núi đá đều xuất hiện dấu vết thật sâu.

Lúc này mọi người phía trước lần nữa tụ lại.

- Tốt! Đại công cáo thành!

Triệu Đan Thanh hô to, thở hổn hển, hỏi thăm đối phương:



- Đầu Hạt Vĩ Linh Dương, chúng ta chia như thế nào?

-A ai

Người câm đầu đối phương kia nở nụ cười, nói:

- Chúng ta muốn thịt. đuôi thuộc về các ngươi! Đuôi này là vật liệu chế tạo binh khí cực phẩm!

Ánh mắt Triệu Đan Thanh híp lại. nói:

- Nếu là vật liệu cực phẩm. làm sao chúng ta có thể độc chiếm! Cùng chia đi, môi phương điện đều phải chia đều, đuôi chúng ta chia ngươi một nửa, phần thịt chúng ta cũng muốn lấy một nửa! Như vậy công bằng nhất!

Thủ lĩnh đối phương còn cười, nhưng ánh mắt rõ ràng đã lạnh xuống, chậm rãi nói:

- Nói như vậy. ngươi không đồng ý đề nghị của ta?

Nhị ca âm trầm cười, hơi nâng tay, mười cung tiến thủ xa xa từ nơi kín đáo đứng lên, nhắm thăng mũi tên vào mấy Tgười này.

- Chúng ta là Định Bắc Hầu thống lình Hồng Nguyên Thành, các ngươi là người lãnh địa nào?

Lão Tứ trầm mặc hỏi.

Đối phương biến sắc. ý tứ đối phương không khó đoán. . .

ở đã ngoại thâm sơn không so với trong thành, giết người phóng hỏa không ai hay nhưng nếu có người sống trở về, một khi cho đối phương biết lai lịch của mình, đó là phiền



. vii

toái lớn. Mà câu nói của Lão Tứ giống như ngả bài, hoặc theo chúng ta nói, một nhà một nửa đường ai nấy đi, hoặc là kết quả bị hủy diệt toàn quân một phương!

- Hắc hắc!

Thủ lĩnh kia nở nụ cười, vỗ tay:

- Tính toán tốt! Từ lúc bắt đầu đã đề phòng chúng ta!

- Như nhau!

Lão Tứ giống như ngoài cười nhưng trong không cười.

- các ngươi cho là có mấy cung tiên thủ có thể chịu nổi chúng ta!

Người kia khinh thường, thản nhiên nói:

- Từ ánh mắt đầu tiên thấy các ngươi, ta lập tức phát hiện. các ngươi giống như bảo vệ lão gia kia cùng thiếu niền...



Lão Tứ cùng Nhị ca, Triệu Đan Thanh liếc nhau, đều lộ ra vẻ khinh thường;

- Các ngươi tổng cộng tám người, vừa rồi gia nhập chiến đoàn lại là bảy người...

- ai

Người kia nghe được câu này, biến sắc lần nữa, vội vàng nhìn lại, trên mặt sợ hãi. Trong tầm mắt. đồng bọn hắn phái đi qua kia bị Lão gia tử điểm vào trán, câ người giống như ngóc, đứng yên tại ch.

Giang Tinh Thần phía sau lúc này đã hiểu vì sao Hà lão gia tử không quản chuyện săn bắn yêu thú, lão muốn tuyệt đối an toàn bảo vệ mình.

Cảm kích liếc nhìn Lão gia tử, Giang Tinh Thần thầm nóÓI:



- Thật đúng là nguy hiểm! Không quản là người thế giới nào, đều lấy lợi ích làm đầu, lúc nào cũng ngươi lừa ta gạt!

Đời trước, hắn sinh hoạt tại tháp ngà voi, xem như đi ra ngoài làm việc cũng chưa thấy qua cục diện trong nháy mắt định sống chết như vậy, cảnh tượng hôm nay thật sự cho hắn một bài học.

Sau đó hắn nhìn người kia bất định tại chô, lắc đầu nói:

- Thất ngốc nghếch... Lão gia tử nhìn rất giống...

Hắnvừa nghĩ đến, chợt nghe “phụt” một tiếng, trên trần người kia xuất hiện lô máu.

- Ọe...

Trong nháy mắt sắc mặt Giang Tinh Thần trắng bệch, tim đập rộn lên, dạ dày trào lên từng cơn, vội vàng quay đầu. hét lớn:

- Cố ý, lão già này, lão nhất định cố ý, tađề yên cho lão, nầm đầu khi kia lão đừng nghĩ có thể ăn..











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch