Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 239: Sinh nhật - La Vũ vào thôn rồi (1)

Chương 239: Sinh nhật - La Vũ vào thôn rồi (1)



Chiều rộng cả màn vải là hai mươi thước, rũ xuống chiều đài cũng hơn mười thước, tinh hà treo giữa trời xanh vô cùng tráng lệ.

Khi bức họa này hoàn toàn mở ra, tất cả mọi người, ngay cả Lão gia tử đều tán thưởng. Tuy rằng lúc biểu điên ca vũ tân xuân, bọn họ thấy qua bức tranh Giang Tinh Thần càng lớn hơn, nhưng đó là trên sân khấu, bây giờ so với tinh hà treo giữa vách núi, đánh vào thị giác tuyệt đối không thể thể hiện bằng lời nói thường ngày.

- Ca ca, đây là lê vật của Mị Nhi, thích không?

Mị Nhi có chút đắc ý, cười hỏi Giang Tinh Thần.

- Ừ, ca ca rất thích, thích vô cùng!

Giang Tinh Thần dùng sức gật đầu.

Hăn thật không nghĩ tới, MỊ Nhị lại làm ra một bức tranh như vậy, bức tranh hơn hai trăm thước vuông. lượng công việc tuyệt đối không nhỏ. Mị Nhi không giống với mình có trận pháp kẻ thân, cùng hai tay linh hoạt đến cực điểm, màn bức tranh này không biết hao tốn bao nhiêu công phu.

Hắn không khỏi nghĩ đến ngón tay Mị Nhi, vửa rồi bị tiểu nha đầu ngắt lời nên đã quên đi, nhưng hiện tại...

Giang Tinh Thần nắm tay Mị Nhi, chỉ thấy hai ngón tay trái đều bao vải bông.

Nhẹ nhàng mở vải bông ra, đầu ngón tay trắng nðn đều có điểm đỏ ửng, dĩ nhiên đều là bị kim đâm.

- Đây là vì làm máy chữ kia nên bị đâm?

Thanh âm 3tanaœ Tĩnh Thần ttrấm thân ".......... "......



- Tỉnh hà là vẽ nhưng mấy chữ kia lại không thể vẽ... không sao, không đau!

Mị Nhi rút tay trở về.

- Tốn bao nhiêu thời gian?

Giang Tinh Thần lại kéo tay Mị Nhi về, Cẩn thận bọc lại vải bông cho nàng.

- Một tháng!

Mị Nhi nhỏ giọng nói, sau đó lập tức cười:

- Ca ca! Sau này bức tranh sẽ treo ở nơi này, tất cả mọi người đi vào lãnh địa của chúng ta. lập tức biết lãnh địa của chúng ta gọi là Tinh Thần Lĩnh!

- Nha đầu này!

Giang Tinh Thần lần nữa cảm giác lỗ mũi ê âm, hắn tận lực không chế tâm tình của mình, nhưng thế nào cũng không không chế nỗi.

- Cảm ơn, lễ vật này ca ca thật thích vô cùng, xem như sau này già đi, ca ca cũng sẽ giữ gìn nó!

Giang Tinh Thần nâng gương mặt Mị Nhi, hôn nhẹ nhàng lên trán nàng, sau đó dùng lực ôm đầu tiểu nha đầu vào trong ngực.

- Ôi, thật là nhiều người mà!





Vành tai Tiểu nha đầu đều đỏ, nhưng trong lòng lại ấm áp cùng cao hứng không nói nên lời...

Tiểu miêu nữ nhìn hai người, hai mắt sáng lên, lẩm bẩm nói:



- Ta cũng muốn có ca ca tốt như vậy, thật có cảm giác hầm mộ!

Tâm Nhi nhìn trên gương mặt nhỏ của Mị Nhi mang theo nụ cười hạnh phúc, thầm than, Đỗ Như Sơn tuy rằng yêu thương nàng, nhưng lại giống như từ phụ chứ không phải là huynh muội.

Ngay cả Lão gia tử, đám người Triệu Đan Thanh đều có cảm xúc với thân tình nồng đậm giữa hai huynh muội này. Nhất thời, khắp nơi yên tĩnh, gió nhẹ thôi qua sơn cốc, kéo theo màn vải trên vách núi, phát ra tiếng “phần phật”, nhìn giống như tinh hà chuyên động.

- Giang Tước gia!

Ny Nhi phả vỡ yên tĩnh, chạy tới bên cạnh Giang Tinh Thần, đáng yêu hỏi:

- Có mang đồ ăn ngon về cho Ny Nhi không?

- ai

Mị Nhi vội vàng từ trong lòng Giang Tinh Thần vùng vẫy rời khỏi, mặt nhỏ đỏ bừng cúi đầu.

Giang Tinh Thần cười ha ha, vỗ vỗ Mị Nhi, sau đó ngồi xuống, bế Ny Nhi lên, nhéo nhéo mũi nhỏ của nàng, nói:

- Đương nhiên là có, ngày mai làm cho con!

- Đúng rồi ngày mai là sinh nhât mười bảv tuổi của Tước gia, Ny Nhi muốn chúc Tước gia sinh nhật vui vẻ!

- Vậy thì cảm ơn Ny Nhi!

Giang Tinh Thần cười ha ha, ôm tiêu cô nương đi về..

Ở trong núi không cảm thấy mệt mỏi nhưng khi về đến nhà, Giang Tinh Thần lại cảm thấy toàn thân đau nhức. Đặc biệt hơn một tháng không được tắm, nước suối quá lạnh, Lão gia tử căn bản không cho hắn tắm, trên người bây giờ đều thối, nhớ lại vừa rồi ôm Mị Nhi, ôm Ny Nhi, hắn đều có chút ngượng ngùng.

Tắm nước nóng, Giang Tinh Thần nằm trên giường mềm mại, vừa có cảm giác lập tức ngủ thẳng đến trời tối.

Buối tối, các thôn dân làm xong việc nhà nông trở về, biết Tước gia quay trở về, tự nhiên trở nên náo nhiệt. Tiếp theo, Đỗ Như Sơn cũng đã trở về, đại khái cùng hắn hồi báo một chút chuyện, chủ yếu là hoa nào có tiên.

Sau khi nói xong những chuyện này, Giang Tinh Thần mới gọi Tiểu miêu nữ tới, hỏi thăm về chuyện ong mật.

Vừa nhắc tới ong mật, tiểu miêu nữ lập tức hưng phấn không thỏi:

- Tinh Thần ca ca, trong ngày các huynh đi, ong mật an cư ở nơi này. Trong thời gian mấy ngày, thùng nuôi ong liền nhiều thêm một tô ong, rất nhiều luôn!



- Thành công!



Giang Tinh Thần nở nụ cười, vẫn luôn tìm tô ong thật sự phiên toái, nào có đê đàng như vậy. Còn lại là suy nghĩ về vấn đề lấy mật ong.

- Tiểu Hương à, ong mật này so với nhưng con khác có gì khác nhau không... Huynh là muốn nói muội có cảm giác bọn chúng ôn nhuận hơn so với những ong mật khác không!



Giang Tinh Thần hỏi.

- Không có đâu!

Tiểu miêu nữ lắc đầu, nói:

- cảm giác không khác mấy, không chọc bọn chúng sẽ không chích người!

- Vậy nếu như chọc bọn chúng thì sao?

- Chưa từng thử qua mà!

Tiểu miêu nữ gãi đầu. nói:

- Ngày mai đề cho Triệu Đan Thanh đại ca thử một chút thì biết!

- Ai u ta ngất...

Chân Giang Tinh Thần không khỏi run lên:

- Nha đầu này sao càng ngày càng độc thế, chiêu độc như vậy mà cũng nghỉ ra!

- Nếu huynh ấy không đi, Tinh Thần ca ca sẽ không cho huynh ấy ăn ngon!

Tiểu miêu nữ cười híp mắt bổ sung thêm - Nha đầu chết tiệt kia, huynh không đề yên cho muội...

Ngoài cửa vang lên tiếng gào thét thảm thiết của Triệu Đan Thanh...

Tiểu miêu nữ bỏ chạy. Triệu Đan Thanh đuổi theo, đề lại Giang Tinh Thần lắc đầu cười khổ, hắn vừa rồi xem như đã hiểu, ong mật đi vào thùng nuôi ong cũng không có gì thay đổi, tiểu miêu nữ đã sớm biết, nàng chắc là có ý trêu chọc Triệu Đan Thanh đây mà.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch