WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 258: Nước đá bào - Lén lút vào thôn

Chương 258: Nước đá bào - Lén lút vào thôn



Hoa quả vớt lên từ giếng, một phần dùng ép nước, một phần cắt thành miếng nhỏ, mật ong thêm nước pha loãng ra, nhưng nhât định phải giữ độ sệch. Cắt khúc nước đá lớn thành mấy khối vuông cỡ bàn tay, Giang Tinh Thần băt đầu chê tạo nước đá bào.

Một cây dao nhỏ xoay tròn trong lòng bàn tay, mặt ngoài khối nước đá bị đánh thành vụn đá nhỏ, rớt vào mâm như tuyết rơi.

Toàn bộ thôn dân đều tới, sừng sờ nhìn động tác như xiếc của Giang Tinh Thần. Ngày hè chói chang nhìn thấy nước đá đã là ly ky, Giang Tước gia lại dùng nước đá làm món ăn lại càng thêm ly kỳ hơn, lúc này mọi người đều mong chờ, cuối cùng Tước gia sẽ làm ra món ngon gì.

Người Kinh Thiên Dong Binh Đoàn đều kinh hô khó tin, mỗii lần Giang Tước gia đều có thể làm ra thứ khiến người ta kinh ngạc không thôi, giống như không gì không làm được.



"Tay của Tiểu tử này, thật không biết mọc ra kiểu gì, linh hoạt đến thế, có thể đánh nước đá mịn như cát!"

Lão gia tử không khỏi thầm than, với tu vi của lão, khống chế lực lượng chính xác tuyệt đối, cũng khó mà làm được đến thế này.

Nhưng rất nhanh, mọi người đời chú ý khỏi người Giang Tinh Thần, chuyển vào đá bào chất cao trên mâm. Trời nóng như vậy, dù trực tiếp ăn nước đá, cũng sảng khoái không thôi.

Trên mâm nhanh chóng chất đầy đá bào, Giang Tinh Thần múc một muông mật ong rót lên trên, sau đó lại một muỗng nước dưa hồng, tiếp theo rải các loại hoa quả cắt nhỏ lên đó, một mâm đá bào trắng lập tức trở nên đủ màu sắc.



- Mị Nhi, cầm! Làm xong mâm nước đá bào đầu tiên, đương nhiên phải cho muội muội.

Mị Nhi hớn hở cầm lấy, các loại hoa quả đủ màu cắt nhỏ, dính lên đá bào toát ra hơi lạnh, nhìn thôi cũng đủ thoải mái, khí trời nóng bức cũng tiêu tán không ít.

Múc một muông nhỏ cho vào miệng, lạnh băng sảng khoái, hòa lân vị ngọt thơm, cùng với mùi hương trải cây, kích thích vị giác. tuyệt vời đến mức không thể hình dung.

Tiếp theo là cô khí lạnh chạy vào cổ họng, Mị Nhi cảm giác cả người thông suốt, toàn bộ hơi nóng bị đẩy ra khỏi người.

- Ưm... Tiểu nha đầu không nhịn được, phát ra một tiếng hưởng thụ trong mũi, hai mặt híp lại.

- Tỷ ty, Tước gia làm có ngon không?

Ny Nhi non nớt hỏi Mị Nhi, miệng nhỏ không ngừng chóp chép, mắt to chớp chớp.

Mị Nhi cười hì hì, múc một muông đưa tới miệng Ny Nhi:

- Đây. há miệng!

- ai Thật ra không chờ Mị Nhi nói, bé con đã há miệng thật ‡o.



Một muỗng nước đá bào vào miệng, mắt Ny Nhi lập tức trợn tròn, ra sức ngậm miệng.

- Sao hả, ngon chứ! Mị Nhi cười.

- Ưm, ưm! Ny Nhi gật đầu liên tục, mặt tươi cười, cũng không nỡ há miệng. như sợ vừa mở miệng là khí lạnh bay mât.

- Ực! Một mảnh tiếng nuốt nước miêng vang lên, mọi người ở đây đều toát ra vẻ nóng lòng muốn thử.

Lão gia tử lại nóng nảy, vù một cái tới cạnh Mị Nhi, cười nói: - Tiểu nha đầu. cho lão thử một miêng đi!

Mị Nhi chưa nói gì, Ny Nhi một bước chắn ngang: - Không cho! Lão gia tử giành đồ ăn với con gái, xấu hổ!

Nói rồi, hai tay còn quẹt quẹt lên má.

- Úi trời!

Lão gia tử người lão đảo, bị đả kích đầu đầy chỉ đen, nhưng không lời nào chống đỡ, trong lòng gào thét:

"Cục nước đá này là lão tổ tông ta đem về có được không... "



Giang Tinh Thần cười ha ha, làm xong phần thứ hai đưa cho đến lão gia, nói với Ny Nhi: - Tiểu nha đầu, đừng có không biết lớn nhỏ, nếu không phải Lão gia tử bỏ công đem về cục nước đá này, không ai được ăn đá bào trái cây đâu!

- ÀI Ny Nhi mơ hồ đáp lại, lập tức xin lỗi lão gia tử: - xin lỗi, Lão gia tử, Ny Nhi không nên chọc ngài...

- Thôi, lão tổ tông không so đo!

Lão gia tử vội vàng khoát tay, bê nước đá bào rút sang một bên, nhận lời xin lỗi của bé con tuổi, lão càng cảm thấy xấu mặt.

- Tiểu nha đầu này, thật hiểu chuyện!

Giang Tinh Thần vô đầu nhỏ của Ny Nhi, quay lại hỏi Lão gia tử:

- Sao hả, hài lòng chưa!

- Ừm! Thích, quá thích, mùa hè phải ăn cái này! Khá lắm, thật là khá, lão cảm giác còn đã hơn cả nâm đâu khi!

Lão gia tử vô cùng hài lòng gật đầu liên tục, một muông lại một muông nhét nước đá bào vào miệng.

Kinh Thiên Dong Binh Đoàn cùng một đám thôn dân, nhìn thần sắc sung sướng của Lão gia tử, nước miếng sắp chảy ra.

Phần thứ 3 cho Ny Nhi, phần thứ 4 cho tiểu miêu nữ, phân thứ cho Tâm Nhi... Lão gia tử đem về cục nước đá này đủ lớn, ít nhât cũng 3 cân, đủ cho cả thôn ăn.

Ưm... đã, thật là đã! Không ngờ tới nước đá cũng ngon đến vậy! Hàn Tiểu Ngũ hưởng thụ cảm thán.

- Ăn trong khí trời thế này, tuyệt đối còn thoải mái hơn ăn thịt uỗng rượu!Đỗ Như Sơn gật đầu đông ý.

Các thôn dân lại không cảm khái như vậy, chỉ vùi đầu ăn, bọn họ không biết hình dung, dù sao ăn ngon, cả người sảng khoái.

Mị Nhi, Ny Nhi, Tiểu miêu nữ, Tâm Nhi ănphần, Giang Tinh Thần liền không cho bọn họ ăn tiếp, đù là trời nóng, con gái cũng không được ăn nhiều đồ lạnh, không tốt cho thân thể. Ny Nhi cùng Tiểu miêu nữ đều không vui, các nàng mới ăn nghiện mà!

Nhưng các nàng đang muốn giở chiêu làm nũng với Giang Tinh Thần, đột nhiên tiếng cười to truyền từ ngoài sân vào:

- Ha ha ha ha... Huynh đệ. các ngươi đang liên hoan hả!

"Á đậu, vua ăn khỏe tới rồi!"

Lão gia tử cùng Giang Tinh Thần nháy mắt sững sờ, tiếp theo ném đĩa, túm lấy đá cục chưa dùng nhét vào trong thùng gõ.

- Hắc hắc! Đừng giấu nữa, trễ rồi!

La Vũ mặt cười đắc ý, rung đùi đi tới trước hai người, vừa tò mò lại mong chờ nhìn khối nước đá trên bàn, cùng đá bào trái cây trong đĩa chưa ăn hết.

- Thiếu tộc trưởng... ờ thì, sao ngươi lại tới đây? Giang Tinh Thần âp úng hỏi.

- hắc hắc, rượu của ta còn chưa lây mài! La Vũ CƯỜI Hỏi.

- Không phải còn mấy ngày mới tới 3 tháng sao, không cần gấp vậy chứ!

Giang Tinh Thần vẻ mặt đau khổ nói, tên hàng này một mình ước chừng có thể ăn hết toàn bộ đá bào.

- Ta không phải vội vàng đến cám ơn Tước gia sao, nếu không có ngươi, Liên Minh Thú Nhân sẽ có rắc rồi to... Miệng thì nói thế, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi nước đá cùng cái đĩa.

- Vậy ngươi cũng phải báo trước một tiếng chứ, ta phải chuẩn bị nghênh đón... ngươi xem thất lê quá rồi! Giang Tinh Thần nói, quay sang Hàn Tiểu Ngũ, hung hăng trừng hắn.

"Chuyện liên quan gì tới ta!"

Hàn Tiểu Ngũ khóc không ra nước mắt, trước kia người này tới là hô to gọi nhỏ, ai biết được lần này xảo quyệt như

thế, không rên một tiếng liền lên vào.

- hắc hắc, ngươi đã nói với ta, sau này lặng lẽ vào thôn, khỏi cân báo trước... Lại nói, quan hệ như chúng ta còn cần gì phải làm mây cái lê tiết chứ, quá xa cách, ngươi làm vậy là không coi ta là bạn rồi! La Vũ đắc ý nói.

"Má nó! Con hàng này quá gian xảo!" Lúc này Giang Tinh Thần hận không thể tự vả miệng mình. lúc trước sao lại nói cho hắn biết chứ.

- Hôm nay trời nóng, huynh đệ sẽ không để ta chịu khát vậy chứ... Ngày hè nóng nực, các ngươi còn có nước đá để ăn, có phải lại làm ra món ngon gì không!

La Vũ cười càng thêm đắc ý.

Giang Tinh Thần bó tay, người ta đường đường thiếu tộc trưởng, mình cũng không thể ăn riêng đề người ta nhìn.

Kết quả, tên hám ăn La Vũ vừa nếm được đá bào trái cây là ánh mãt sáng lên, ăn như bão táp, thoáng cái là bỏ vào bụng 1 mâm nước đá bào.

Giang Tinh Thần, Lão gia tử, tất cả người Kinh Thiên Dong Binh Đoàn đều dùng ánh mắt hung tợn trừng hắn, thầm mắng:

"Hám ăn, sao không lạnh chết ngươi!"

Ngay cả các thôn dân cùng có chút không hài lòng, bọn họ cũng chưa ăn đú mà...

Tiếp theo, Mấy người Lão gia tử không nhường, thưởng thức bắt đầu tranh cướp, liều mạng nhét vào miệng.

Mãi đến chiều, cục nước đá hơn 3 cân, bởi vì có La Vũ gia nhập mà xài hệt, Giang Tinh Thần cũng chỉ mới ănđĩa, thời gian còn lại đều đi làm nước đá bào.

Nhìn La Vũ cùng người Kinh Thiên Dong Binh Đoàn rùng mình phát run giữa ngày hè nóng nực, Giang Tinh Thần âm hiêm cười hắc hắc:

"Đáng! Cho các ngươi cướp, các ngươi cho rằng mình là cao thủ siêu cấp như Lão gia tử hả, nóng lạnh bất xâm, một hồi chờ tiêu chảy tháo ruột đi!"

Quả nhiên, không được bao lâu, nhà vệ sinh trong viện liền không đủ, một đám người buộc phải dùng bôn câu

trong phòng, trời nóng như thế, khó chịu khỏi phải nói.

Đến tối, uống canh gừng của Lão gia tử dùng thuốc nâu ra, mọi người toát ra mồ hôi, mới dịu bớt lại...

Ban đêm nhiệt độ hơi giảm xuống, nhưng vì độ ẩm tăng



lên, cũng không đề ngủ được.

Trong sân, La Vũ tay chân nhữn ra nửa nằm trên ghé, nước đá bào ăn thì sướng, nhưng tiêu chảy cũng đã, hiện tại cả người hắn không còn sức gì nữa.

Giang Tinh Thần ngồi bên cạnh. cười ha ha trò chuyện, nói chuyện không ngoài Vương Quốc Đại Ly, làm sao vả mặt ngược lại đối phương.

- Huynh đệ à, lần này đều là nhờ ngươi! Hai tên Quốc quân khốn kiếp Đại Ly cùng Đại Trần, sau này muốn mua ngựa chiến, phải bắt bọn họ trả thêm ít nhất 3%! Càn Khôn Đế quốc các ngươi cũng có ý này, ha ha...

La Vũ tuy rằng ủ rũ, nhưng cười rất vui vẻ, nhớ lại tình cảnh khi đó, hắn liền vô cùng sảng khoái.

- Đây cũng là vì Càn Khôn Đế quốc ta, cũng không phải chuyện một nhà Liên Minh Thú Nhân các ngươi! Giang Tinh Thần khiêm tôn nói.

- Ha ha, mặc kệ nói thế nào, giải trừ nguy cấp cho chúng ta, ta vân phải cám ơn ngươi! La Vũ nói.

- Nếu ngươi thật muốn cám ơn ta, vậy thì giúp ta một chuyện!

Đột nhiên, Giang Tinh Thần đôi giọng, nghiêm nghị nói.

- Ặc! La Vũ không ngờ Giang Tinh Thần lại đột nhiên tới một câu như vậy, liền sững ra.

Nhưng hắn nhanh chóng phản ứng lại, cũng trịnh trọng hỏi:

- Có gì cần ta hỗ trợ, ngươi cứ việc nói! - Ta muốn nhờ thiếu tộc trưởng cho mượn 3 người!

Lãnh địa của ta lại mở rộng. muốn dùng để trông rau cải! Nhưng hiện tại là ngày mùa, không dễ thuê người...

- Cái gì? La Vũ lập tức ngồi dậy, hắn căn bản không nghe ra gì khác, bị bôn chữ trồng trọt rau cải thu hút toàn bộ chú ý.

- Ngươi nói là... trồng trọt rau cải? La Vũ không chăc chăn hỏi lại.

- Đúng thế, trồng trọt rau cải! Giang Tinh Thần gật đầu, vốn hắn định chờ vài ngày nữa La Vũ tới lấy rượu mới đề nghị, khi đó nhân viên đến đây, vừa vặn có thể gặp xây dựng nhà tạm xong, không ngờ tên này nóng vội, đến sớm vài ngày.

- Phù... La Vũ từ từ thở ra một hơi, cố gắng làm mình bình tĩnh lại, sau đó cúi đầu trầm tư.












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.