Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 266: Mưa to - sói con (1)

Chương 266: Mưa to - sói con (1)



Lão gia tử cuối cùng cũng học được lạc thú từ từ thưởng thức, tự động bưngcon cua chạy mất. Tiểu miêu nữ tức giận đến mức ném với theo một cái vỏ cua, rồi học theo Ny Nhi, trực tiếp để cho Giang Tinh Thần lột giúp!

Kết quả là, Giang Tinh Thần trở thành bảo mâu, một bữa cơm, hơn mười con cua đều không thừa một con, mà hơn phân nửa đều là do hắn lột.

Sau khi ăn no nê, đám người lục tục rời đi, tiểu nha đầu Ny Nhi còn mang theo hơn con tôm.

Giang Tinh Thần ngồi ở ghế, nhìn Mị Nhi đang dọn bàn, hai mắt dần đần mơ màng, tư duy không biết đã bay tới phương nào.

- Ca ca, lại nghĩ gì thế?

Chẳng biết từ lúc nào, Mị Nhi đã đến phía sau hắn, hai ngón tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên huyệt thái dương của hắn, vừa khẽ xoa vừa nói:

- Lại nghĩ chuyện khai hoang hả, không phải đã an bài thỏa đáng rồi sao?

- Ưmm...

Giang Tinh Thần phát ra giọng mũi thoải mái một tiếng, hai mắt khép hờ, cũng không trả lời vấn đề của nàng, mà là chậm rãi hỏi:

- Mị Nhi, vừa rồi lúc ăn con tôm đầu tiên, tại sao muội lại muốn ăn cùng lúc với ca ca?

Động tác tay của Mị Nhi hơi dừng lại, sau đó cười nói:

- Hì hì, ca ca đã nói trước đây từng ăn qua, không có vấn đề gì mà! Đồ ngon như vậy, đương nhiên là muội phải ăn cùng ca ca rồi!

Giang Tinh Thần hít sâu một hơi, không nói gì nữa, chỉ giơ cánh tay lên, năm thật chặt bàn tay nhỏ bẻ của Mị Nhi!

Hai người không ai nói tiếp, trong phòng chìm vào yên lặng. nhưng hai người đều có cảm giác tương liên rất khăng khít...



- Vù... Cửa sổ đang mở ra chợt đóng sập vào khung cửa, khiến hai người giật mình tính lại.

- Gió đang nổi lên!

Giang Tinh Thần đứng lên, đi ra khỏi phòng, lập tức cuồng phong liền ập vào mặt, mang theo từng tia hơi nước lạnh lẽo, cỏ cây hoa lá cũng rung lên phần phật.

Nhìn về hướng đầu gió nơi xa, chỉ thấy chân trời đen ngòm, đang lan tràn về hướng bên này.

- Sắp có mưa to rồi!

Mị Nhi đi tới bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói:

- Thạch Oa Tử thúc nói, tháng bẩy hàng năm là lúc lúa mạch cần nước nhất, chỉ cần mưa không quá lớn, thì năm nay sẽ bội thu!

- Ừm! Giang Tinh Thần gật đầu, nói: - Gieo hạt từ tháng năm, đến nay đã ba tháng mà không

được mấy trận mưa như vậy, nên đương nhiên lúa mạch thiêu nước!

Mị Nhi cười nói: - bất quá chúng ta có mương máng, căn bản cũng không thiêu nước!

- Mương nước không riêng gì dùng để tưới tiêu, nếu như nước lớn, cùng có thể dùng đê xả nước chông ngập úng.

Đang nói, Giang Tinh Thần liền thấy phía chân trời lóe lên một tia chớp nói liền trời đất, dị thường đồ sộ, sau đó nổi lên sấm sét “rẹt... đùng” một tiếng. Một đám mây đen lớn trong nháy mắt khe khuất mặt trời, sắc trời lập tức tối lại.



- Mị Nhi! Muội về phòng đi, ca ca đi xem xét một chút!

- Ừm! Ca ca, mang theo cây dù!

Mưa tới thật nhanh, Giang Tinh Thần vừa vượt qua triển núi, mưa to đã từ trên trời giáng xuống. trời đất trong thoáng chốc như hiện ra một tầng sương mù, khiến tầm nhìn

giảm mạnh, phạm vi có thể thấy được cực nhắn.

Các thợ thủ công đình công, mưa to như vậy, chho dù có dựng lều cũng không đê làm việc.

Thạch Oa Tử và thôn dân đội mưa bận rộn, Chẳng những phải dùng đá tảng chặn lôi đi nơi triên núi, ngăn không cho nước sông tăng cao chảy vào trong mương nước quá nhiều, mà còn phải phòng ngừa ruộng lúa mạch bị ngập, lại còn phải đào nhiều lỗ thoát nước tại bờ ruộng, dẫn nước trong ruộng chảy ra mương nước.

Phía Thú nhân cũng rảnh rồi, từng người một hai tay đề trần, đội mưa cuốc xuống từng nhát thật mạnh. Giang Tinh Thần nhìn thấy cực kỳ hài lòng:

~ Mướn Thú nhân tới làm việc quả là quyết định rất sáng suốt!



Mưa to kéo dài không lâu, hơn nửa tiếng thì tạnh, không tạo thành bất kỳ tôn thất gì cho Tinh Thần Lĩnh. Nhưng khiến cho Giang Tinh Thần có chút bận tâm chính là, bầu trời cũng chưa quang đăng, mây đen vân còn tụ tập lại.

Một trận mưa lớn xua tan thời tiết nóng bức, nhiệt độ không khí được xoa dịu xuống, trên đường trở về, Giang Tinh Thần còn cảm thấy hơi se se lạnh.

Về đến nhà, toàn thân Giang Tinh Thần đều ướt hết, ô che căn bản không ngăn được thê mưa.

Tắm rửa thay quần áo xong. Giang Tinh Thần liền chuẩn bị xuống bêp làm vài con tôm, buổi tối làm món tôm rang bóc vỏ cho Mị Nhi.

Tôm bóc vỏ ngắt đầu để lại đuôi, lột bỏ lớp vỏ cứng, nhứng vào lòng trắng trứng, rồi bọc bột mì lên, rán ngập dầu sáu thành, quả thực là ngoài giòn trong mềm, huong vị thơm ngon. Giang Tinh Thần nghĩđếncũng

chờ cho cháo rán nóng lên sáu thành không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.



- Khi nào phải nhờ Lão gia tử đi tìm trứng mới được! Trong lúc miên man suy nghì, Giang Tinh Thần đã xuống đến nhà bệp.

Nhưng mà, sau khi hắn đi vào nhà bếp, vừa nhìn thoáng qua hắn lập tức trợn tròn mặt, toàn bộ tôm trong chậu đã không ánh mà bay.

- Má nó, Lão gia tử, nhất định là lão ta! Lão vốn có thói quen trộm đồ ăn mà...

Khóe miệng Giang Tinh Thần giật giật, rống to:

- Ngươi muốn ăn tôm không biết tự đi bắt sao, cũng không khó khăn gì, sao còn phải trộm chứ...

Lúc này, bên trong dãy nhà của Kinh Thiên Dong Binh Đoàn nơi đầu thôn, Lão gia tử đang cười hắc hắc, vừa nuốt nước miếng vừa luộc tôm:

- Khó khăn lắm mới được món ăn vừa đơn giản lại vừa đê làm, hơn nữa lại vô cùng thơm ngon, đương nhiên là phải tự mình làm thử rồi... Tên Tiểu tử khốn kiếp kia thấy được tôm mất sạch, chắc chắc sẽ tức giận la oal oái cho xeml



Thật ra, lúc đầu Lão gia tử cũng muốn tự đi bắt vẻ, nhưng hắn tìm nửa ngày cũng không thấy xương bò hằm còn dư lại, cũng không biết Giang Tinh Thần cất túi lưới chỗ nào, nên cuối cùng mới chuyền thành trộm.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch