Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 269: Trời sinh ốm yếu (2)

Chương 269: Trời sinh ốm yếu (2)

Nhưng bị Giang Tinh Thần quát mắng, nó cũng chỉ có thể cứng rắn chịu đựng đám khốn kiếp đang sờ loạn mình.

Lão gia tử ướt sũng trở về, vừa thấy được Giang Tinh Thần, lão lập tức thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi lão cũng rất sợ hãi, nếu Giang Tinh Thần xảy ra chuyện gì, lão sẽ trở thành tội nhân của Đế quốc mắt. Vừa rồi lão đã thể qua vô số lần, sau này sẽ không lại ăm trộm đỏ ăn nữa...

Đương nhiên, bây giờ thấy được Giang Tinh Thần bình an quav trở về. lời thể vừa rồi của lão cũng liền ném lên



chín tầng mây.

- Tiểu tử ngươi trở về trể như vậy. chính là vì con vật này sao?

Tiêp theo, lực chú ý của Lão gia tử đã bị con sói nhỏ hấp dẫn.



- Cái gì gọi là con vật này! Giang Tinh Thần không vui nhíu nhíu mày, nói: - Ta đã đặt tên cho nó!

- Ách! Sói con mà cũng đặt tên sao?

- nói nhảm! Vì sao sói thì không thể đặt tên chứ, sau này nó goi là... Con Cua!

- Ta ngất... Lão gia tử, Mị Nhi, Tiểu miêu nữ đều lảo đảo một cái, cải tên này Chẳng phải là trùng với con cua đã ăn sao?!

- Con Cua không tốt sao? Hoành hành ngang ngược, rất khí phách! Giang Tinh Thần nói.

tất cả mọi người đều hết nói nôi.

-U Ư...

Sói con phát ra tiếng rên nức nở, rõ ràng tỏ ra vô cùng

bất mãn đối với cái tên Giang Tinh Thần đặt cho.

Cuối cùng, không ai có thể làm cho Giang Tinh Thần đổi ý, Con Cua cũng trở thành tên của sói con. Điều này dân tới một hậu quả nghiêm trọng chính là, mỗi lần có ai nói ra “ăn con cua”, sói con liền nhe răng nhíu mũi, nỗi khùng với người đó.

Một cơn phong ba lắng xuống, mọi người lục tục rời đi. Trước bữa cơm tối, Lão gia tử ra tay chế biến canh gừng, tuy rằng đang là giữa hè, nhưng khu vực chân núi lại là mưa sa gió giật, vân vô cùng lạnh. Đặc biệt Mị Nhi thân thể yếu đuối, bệnh nặng mới khỏi không bao lâu, vân cần chú ý thân thể một chút.

Nhượng Giang Tinh Thần lại không ngờ tới chính là, ngày thứ hai Mị Nhi đã bị cảm, hơn nữa còn sốt nhẹ, hai gò má hơi đỏ lên. Vừa nhìn thấy sắc mặt Mị Nhi đỏ lên, hắn không khỏi nghì tới cái đêm tuyết đầy trời kia, tâm trạng lập tức khẩn trương. vội vàng gọi Lão gia tử tới.

Trong phòng, Lão gia tử buông cô tay Mị Nhi xuống, cười nói với Giang Tinh Thần:

- Không sao, chỉ bị nhiêm lạnh mà thôi, mò hôi thoát ra hết sẽ không có chuyện gì, sau đó uống chút thuốc sẽ khỏe thôi!



- Phù... Nghe đến lão gia tử chân đoán, lúc này Giang Tinh Thần mới yên lòng lại.

Đỡ Mị Nhi nằm xuống nghỉ ngơi, Giang Tinh Thần liền cùng Lão gia tử ra khỏi phòng.

Vừa xa phòng, nụ cười híp mắt của Lão gia tử trong nháy mắt biến mất, ngưng trọng nói:

- Tiểu tử! Bệnh tình của nha đầu Mị Nhi... có chút khó giải quyết!

- Hả?

Giang Tinh Thần chợt dừng chân, lập tức biến sắc, dồn dập hỏi:

- xẩy ra chuyện gì? Mị Nhi đã ăn dược vật chứa nguyên khí suốt nửa năm, lão cũng đã xác định nàng khỏe lại rồi mà!



Đối mặt với Giang Tinh Thần chất vấn, Lão gia tử cũng có chút lúng túng, thấp giọng nói:

- Mới đầu ta cũng nghĩ rằng bệnh tình của nha đầu đã khỏi rồi! Sau khi nàng ngừng thuốc, ta bắt mạch lại thì thấy mọi chuyện đều bình thường...

- Vậy tại sao lại trở thành như vậy? Giang Tinh Thần cơ hồ gầm nhẹ lên một tiếng.

- Ta cũng không ngở răng, thê chất của nàng lại kém như vậy! Trước kia nàng luôn uống dược liệu có hàm chứa linh khí, nên ta cũng không phát giác! Vừa rồi xem mạch cho nàng ta mới phát hiện, nàng là thể chất ốm yếu bẩm sinh, các cơ quan nội tạng đều vô cùng yếu ớt!

Lão gia tử thoáng dừng lại một chút, tôi nói tiẾp: - Ta vôn đã cảm thấy kỳ quái, chỉ là chịu rét, chịu đói,

công thêm mệt nhọc. làm sao lai bi bênh năng đến vây. Cho dù tích lũy bạo phát, cũng sẽ không đến mức phải uống thuốc hàm chứa nguyên khí suốt nửa năm như vậy... Nhưng vì thuốc có hàm chứa nguyên khí hiệu quả tốt đẹp, ta mới không nghĩ sâu hơn!

Giang Tinh Thần hít sâu một hơi, nói:

- Ý lão nói là, hết thảy điều này đều là do nàng trời sinh ốm yếu, cho nên thê chất mới một mực không tốt, mới vì chịu đói rét mà tích lầy nhiều nội thương như vậy?!

Lão gia tử gật đầu:

- Nhất định là như vậy, nếu không không thể giải thích được băng nguyên nhân khác! Điều dưỡng được liệu hàm chứa nguyên khí suốt nửa năm, kết quả là chịu mưa một lần, hàn khí vào cơ thể, ám thương lại có xu thế phát tác!

- Vậy Mị Nhi phải cứu chữa như thế nào? Giang Tinh Thần hỏi.

- Có hai phương pháp.

Lão gia tử bỉ giơ ra hai ngón tay, nói:

- Một cái, tiếp tục sử dụng dược liệu có hàm chứa nguyên khí đề điều trị...

- Sử dụng cả đời sao? Giang Tinh Thần chen miệng hỏi.

- Đúng! Cả đời! Lão gia tử gật đầu.

- Vậy còn cách kia?!

- Cách thứ hai là thông qua luyện võ đề giải quyết! Chỉ cần nàng có thể kích hoạt Nguyên Tuyền, tân cập lên cảnh giới Nội Khí, đâần được nguyên khí vào cơ thể, liền bỗ sung được những thiếu hụt bẩm sinh trong co thể!

Giang Tinh Thần lắc đầu, trầm mặt nói:

- Ta cũng đã từng luyện vỡ, biết được muốn luyện võ trước hết phải cải tạo thê, quá trình đó, thân thể sẽ bởi vì dùng sức quá độ mà tích lũy rất nhiều ám thương... Mị Nhi bẩm sinh vốn đã yếu ớt, nàng luyện võ như thế nào chứ? Một khi hứng chịu ám thương, e là không đợi được đến lúc tấn cấp lên cảnh giới Nội Khí, đã khó bảo toàn tính mạng!

Lão gia tử trầm giọng nói:

- Cho nên, tu luyện bình thường khẳng định không được! Nàng cần tu luyện theo phương pháp đặc thù, dùng phương thức nhu hòa đề đạt tới mục đích cải tạo thân thể!

- hả? Còn có phương thức nhu hòa sao?



- Đương nhiên là có! Nhưng... Lão gia tử gật đầu. rồi lại tỏ ra chần chờ nói: - Nhưng lại có một chuyện khó xử!








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch