Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 271: Nam Giang Lĩnh (1)

Chương 271: Nam Giang Lĩnh (1)



Càn Khôn Đế quốc, mua bán nô lệ bị nghiêm khắc khống chế, trừ phi bản thân tự nguyện hoặc là từ quốc gia khác đến đây, chỉ hai con đường này, những cách khác đều không cho phép.

Nhưng mà một khi trở thành nô lệ, còn muốn trở về thân phận bình dân thì có chút phiền phức, môi một nô lệ lần đầu tiên mua bán định thân phận, muốn thoát khỏi thân phận nô lệ nhất định phải đến địa phương mua bán, ra một khoản tiền tiêu trừ bản ghi chép mua bán.

Cho nên Giang Tinh Thần muốn đổi thân phận cho Mị Nhi sẽ phải tiêu trừ bản ghi chép tiêu thụ MỊ Nhị, sau đó mới thê làm cho nàng ngụ lại thành Hồng Nguyên.

Hai ngày sau đó, Giang Tinh Thần bận rộn lần nữa, đào hầm ngầm hắn thông báo cho thợ thủ công những hạng mục công việc cần chú ý, hầm rau cải phải giữ lại lỗ thông hơi, mặt khác còn phải chuẩn bị rất nhiều khạp nước lớn, đẻ lên nước mới CÓ thể bảo trì nhiệt độ hầm Tau cải.

Hầm ngầm cũng cần phải lớn giống vậy, ong mật cần vượt qua mùa đông, nếu không đều rét chết tốn thất sẽ quá lớn. Về phần chuyện thùng nuôi ong hoạt động là không cần lo lắng. từ khi con sói kia phát hiện tác dụng kỳ điệu của Dân Nguyên Không Trận, hắn làm thí nghiệm hai lần, chỉ cần vận khởi hít thở dẫn động nguyên khí, ong mật sẽ không chích hắn.

Phát hiện này càng làm hắn thêm xác nhận nguyên khí ảnh hưởng động vật rất lớn.

Mới khai hoang vạn mâu đất, các thú nhân vẫn tiếp tục khai hoang, hắn không kịp gieo hạt giống. Nhưng mà bởi vì hạt giống rau cái gìông 1 như đều có nguyên khí, cũng không cần hắn phí tâm, chỉ cần khống chế nguyên khí trong hạt giống không tiết ra ngoài là tốt rồi.

Thu thập phần lớn hạt giống rau cải, Giang Tinh Thần lợi dụng trận pháp ổn định, trong đó nguyên khí dao động, Giang Tinh Thần lập tức giao những hạt giống này cho Thạch Oa Tử, giúp hắn bảo quân tốt. Những rau cải kháng rét khác, hắn hiện tại còn chưa tìm được.

Hai ngày sau, Triệu Đan Thanh chạy đến, mang ba mươi bộ thuốc, việc làm Giang Tinh Thần không nghĩ tới là Tôn Tam Cường cũng cùng theo sau, hơn nữa có vẻ tâm sự nặng nề.



- Tôn lão huynh, có phải là có chuyện gì không hay tìm ta?



Cất xong dược vật, Giang Tinh Thần hỏi.

- Cái này... cái kia... ta chính là muốn...

Tôn Tam Cường â ấp ủng. nói chuyện đều có chút lắp bắp.

- Tên ngu ngốc này, thế nào mà ngay cả lời nói đều nói



không ra!

Triệu Đan Thanh vô cùng khinh thường mắng một câu, sau đó nói với Giang Tinh Thần:

- Trong nhà tiểu tử này gặp phiền toái lớn, muốn tìm người vay tiền đó!

- À, vay tiền à, chuyện nhỏ!

Giang Tinh Thần cười cười hỏi:

- Tôn lão huynh cần bao nhiêu?

- A... năm trăm ngàn hoàng tinh tệ!

“Phụt!” Thân mình Giang Tinh Thần nhỏm đậy, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, không tin hỏi:

- Huynh nói năm trăm ngàn hoàng tinh tệ?

Thị công liên tục, hơn nữa khai thác đất hoang. hắn mặc dù có quán ăn ruột đê, sinh ý xưởng nhạc khí nhưng trong tay chỉ có hơn năm trăm ngàn hoàng tinh tệ, nếu đều cho Tôn Tam Cường, việc làm sau này hắn không cách nào làm được!



- Giang huynh đệ. không tiện sao?

Tôn Tam Cường có chút lo lắng hỏi.

Giang Tinh Thần cũng không trả lời mà hỏi ngược lại:

- Nhà huynh rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cần nhiều tiền như vậy?

- Lão đại nhà chúng ta đua ngựa cược thua hai triệu!

Tôn Tam Cường thở dài nói.

- Cái gì?

Giang Tinh Thần chấn kinh, hai triệu hoàng tinh tệ. NDT hơn một triệu, má nó cái này cược cũng quá lớn TÔI.

- Lão đại nhà chúng ta nhìn thấy kiếm được nhiều tiền, lo lắng không tranh giành được với ta. bị ta quân lí gia tộc! Cho nên... huynh ấy lần này bị người ta hăm hại, cho là mình mua được ngựa tốt, lập tức dân đi thi, kết quả người ta sắp xếp kết quả, huynh ấy liền thua hai triệu! Hiện tại người đều bị giữ lại!

cười khổ lắc đầu, Tôn Tam Cường nói:

- Trong nhà chúng ta gom góp một ít được một triệu, Hồng Tiêm Tỷ cùng Triệu Đan Thanh cho ta năm trăm ngàn, bây giờ chỉ còn thiếu năm trăm ngàn!

Giang Tinh Thần nghĩ nghĩ, nói:

- Ta chỉ có thể cho huynh bốn trăm ngàn, hiện nơi này của ta đang khai hoang. nếu cho huynh hết thì không thể tiến hành việc này... còn dư lại một trăm ngàn, huynh tự nghĩ biện pháp!

- Được, cảm ơn Giang huynh đệ!

Tôn Tam Cường cảm động đến rơi nước mắt, còn một trăm ngàn cũng đề lo liệu, hắn từ nơi nào cũng có thể mượn tạm được.

Còn Giang Tinh Thần, Mạt Hồng Tiêm, Triệu Đan Thanh ba người cũng không lo lắng tương lai hắn có thể

hay không hoàn lại tiền, hỏi rõ nguyên nhân lập tức cho hắn mượn tiên, thật sự làm hắn không thể không cảm động.

Sau khi cầm ngân phiếu, Tôn Tam Cường vội vã rời đi, Triệu Đan Thanh nhìn bóng lưng hắn, nhẹ giọng hỏi Giang Tinh Thần bên cạnh:

- Ngươi không sợ hắn sẽ không hoàn tiền hả?

- Các ngươi không phải cũng cho hắn vay sao!

Giang Tinh Thần đáp lại, cười nhạt.

- Tiêu tam tử này quả không tệ, nếu là gia đinh quý tộc bình thường, ngươi thua là chuyện của ngươi, ta đây mới lười quân ngươi sống chết, sẽ không dùng hai triệu đi chuộc người!



Giang Tinh Thần mỉm cười nói:

- Tôn lão huynh nghĩ sâu hơn ngươi... Được rồi, ngươi cũng nhanh trở về, ta còn muốn động thân!

- Hả!

Triệu Đan Thanh tròn mắt, không vul nói:

- Ta nói này huynh đệ à, ngươi cũng không nghĩ ta từ nơi xa mang thuốc đến, ngươi tại sao không chiêu đãi ta một bữa đi! Đuôi ta đi còn không nói, còn bảo muốn động thân cái gì, rõ ràng là kiếm cớ!

- Không tin thì thôi!

Giang Tinh Thần cũng không giải thích, quay đầu bước đi.



- Ai da... huynh đệ. muội muội của chúng ta bệnh rồi, tốt xấu gì cũng để ta liếc mắt nhìn một cái chứ, trở về còn bàn giao cho Hồng Tiêm tỷ bọn họ.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch