WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 272: Nam Giang Lĩnh (2)

Chương 272: Nam Giang Lĩnh (2)

buổi trưa cũng không cần rất phiền toái, ta nghe nói con cua cùng tôm không tệ, liền ăn con cua.. - Quào...

Lời nói Triệu Đan Thanh còn chưa dứt, một bóng đen từ trong phòng lao ra như gió, cắn ống quần của hắn, dùng sức xé rách, trong cổ họng phát ra thanh âm ô ô.

- Hả, tình huống gì thế này?

Triệu Đang Thanh mơ màng, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

- Rách rồi!

Ông quần của hắn bị sói con cắt rách một mảnh lớn, sau đó sói con ngửa đầu, đắc thắng quay về.

Triệu Đan Thanh đứng ngây ngốc trong sân, rất lâu đều không rời khỏi vị trí...

Giang Tinh Thần cuối cùng cũng không nấu ăn cho Triệu Đan Thanh, vẻ trong phòng đặn đò Mị Nhi uống thuốc đúng giờ, tận lực không để cảm lạnh, rồi mới cùng Lão gia tử động thân đi Nam Giang Lĩnh.

Giang Tinh Thần mặc dù không nấu ăn nhưng Triệu Đan Thanh cũng không đói bụng, con tôm hùm con cua đã bắt xong, hơn nữa còn vô cùng để làm. Tiểu nha đầu Mị Nhi



mang hắn đi bờ sông bắt tôm bắt cua, sau đó Mị Nhi chỉ phương pháp chế biến.

buổi trưa, Triệu Đan Thanh ở bờ sông chơi đủ rồi, từng người cầm một đĩa lớn, vừa ăn vừa gật đầu:

- Thật không nghĩ đến xấu xí như vậy, hình thù lại kỳ quái lại mỹ vị như thế! Trước kia ngu ngốc mới bắt cá, đầu óc tuyệt đối bị heo đè...

Nam Giang Lình ở phía nam Đế quốc, hơi gần Vương quốc Nguyệt Ảnh, bởi vì ở vị trí tốt, khí hậu ấm áp, đất đai phì nhiêu, trải qua mấy đời kinh đoanh Nam Giang Hầu, nơi này gần với Đế đô cùng nơi sản sinh lương thực của Tề Nhạc Lĩnh, hơn nữa còn vô cùng phồn hoa, cửa hàng mua bán quá nhiều, hạng mục giải trí cũng khá nhiều.

Mười ngày sau, Giang Tinh Thần cùng Lão gia tử đi vào thành Lam Vũ trong Giang Nam Lĩnh. Nơi này tạo ra ấn tượng sâu nhất với Giang Tinh Thần là mua bán nô lệ, còn có trường đua ngựa có lớn có nhỏ.

Cho tới nay, Giang Tinh Thần đều nghĩ đến thế giới này mua bán nô lệ cũng không nhiêu, nhưng đến nơi này mới phát hiện bản thân nghĩ lầm rồi, đi vào trong thành không bao lâu, hắn đã gặp năm sáu nơi mua bán nô lệ bên đường, môi một nơi đều có mấy chục người, đại đa số đều là nữ nhân cùng trẻ em, thanh niên trai tráng cùng người lớn tuổi đều ít vô cùng.

Hơn nữa, nô lệ cũng không như hắn nghĩ, xanh xao vàng vọt, ánh mắt đại ra, người nào cùng có bộ dạng như sắp chết, đều có vẻ rất bình tĩnh, tuy rằng mặc vải bố bình thường nhưng nhìn ra rất khỏe mạnh.

Hắn không khỏi nghĩ đến lúc vừa mới chuvến kiên bộ dạng Mị Nhi gầy trơ cả xương, còn không bằng những nô lệ này.



- Tiểu tử, đừng kỳ quái! Những người này đều xuất thân từ nhà nghèo không được ăn cơm, tự nguyện bán thân làm nô lệ! Đến nơi này. buôn lậu nô lệ sẽ cho bọn họ cơm no, vả lại giữ thể điện với bên ngoài!

Lão gia tử nói.

- Hả?

Giang Tinh Thần liếc nhìn Lão gia tử, hỏi:

- Nói như vậy nô lệ khác thì sao!

- Bị lừa về, cũng không nghe lời, bị đánh thương tích cả người, đương nhiên không thể thả ra ngoài!

Lão gia tử nói.

- Còn có lừa về? Những buôn lậu nô lệ không sợ Đế quốc truy cứu?

Giang Tinh Thần kinh ngạc hỏi.

- Bất kỳ pháp quy nào cũng có lô hồng, không ít người đều có đanh hào cửa hàng. bắt cóc dân cư, đến nước khác đi một vòng, sang tay một lần, trở lại sẽ không có bất kỳ vẫn

để gì, ngươi nói truy cứu thế nào, người ta nói là mua được từ nước ngoài, thủ tục đầy đủ hết! Biết rõ là hắn bắt cóc người, ngươi cũng không có cách nào thăm dò... Hơn nữa coi như tra được vẫn có người muốn làm thủ đoạn bắt cóc dân cư này!

Nghe Lão gia tử giải thích, Giang Tinh Thần lúc này mới chợt hiểu, thầm nghĩ: “Đúng vậy, bất kỳ pháp quy nào cũng không ngăn được lòng tham của người khác, thế giới của chính mình kia, bắt cóc phụ nữ, trẻ em còn ít sao! Có ít người biết rõ phạm tội nhưng vẫn cứ làm!”

Cảm khái xong, Giang Tinh Thần cùng Lão gia tử đến một khu vực ở thành bắc, người nơi này vây quanh một cái sân rất lớn.

- Trong Nam Giang Lĩnh, nô lệ mua bản giao dịch thành công đều ghi chép ở nơi này, xác nhận thân phận nô lệ bị bán đi, chỉ cần không rời khỏi Càn Khôn Đế Quốc, nô lệ trốn đi cũng vô dụng, thân phận của hắn vĩnh viễn không sửa đôi được.

Lão gia tử tiếp tục giải thích.

Giang Tinh Thần gật đầu, tìm người hỏi rõ vị trí xác thực, từ từ đi vào trong. đi ra bên ngoài cái sân.

Người nơi này rõ ràng ít hơn, hiên nhiên người tiêu trừ bản ghi chép bán nô lệ cũng không phải rất nhiều.

Đi tới trước cửa, Ciang Tĩnh Thần nói rõ mục đích với thủ vệ ở cửa, lập tức cùng Lão gia tử đi vào.

Người phụ trách là một người rất mập mạp, ý cười hòa khí trên mặt, đặc biệt là sau khi thấy Giang Tinh Thần đưa ra Hoàng tinh tệ lại càng cười đến không thể khép lại.

được

.....................

Giang Tinh Thần lấy ra, mập mạp nói Giang Tinh Thần ngày mai trở lại, cách đây tám năm tìm được cũng không đề dàng. phải cần một ít thời gian giở lại bản ghi chép.

Giang Tinh Thần biết mập mạp cũng không nói khoa trương, thế giới này vừa không có máy vi tính, đến trang giấy còn không có, toàn ghi chép trên lụa da thú, tám năm trước gì đó dĩ nhiên không dễ tìm như vậy. Bởi vậy, hắn cũng không nhiều lời, nói câu cực khô, rồi cùng Lão gia tử TỜi đi.

Nhưng mà ngày thứ hai Giang Tinh Thần đến lần nữa, đến nơi này kết quả chiếm được là bản ghi chép mua bán của Mị Nhi không tìm được!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.