WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 274: Gây khó để -Mua ngựa (2)

Chương 274: Gây khó để -Mua ngựa (2)

ˆ.. ".............. Tinh Thần không khỏi cảm thán hình dung của Lão gia tử thật sự chuân xác. Thân hình người này hơi mập, trên mặt giống như bôi một lớp dầu, đều có chút phản quang, gương mặt hiền hòa cười, thần tình láu cá, một bộ dạng cỏ đầu tường ai cũng không đắc tội.

Nghe được mục đích Lão gia tử đến đây, Nam Giang Hầu chửi ầm lên nhân viên công tác vô dụng, sau đó vô ngực bảo đảm chuyện này cứ giao cho hắn, nhất định tìm được bản ghi chép mua bán.

Uyên chuyên từ chối yến thỉnh của Nam Giang Hầu. Lão gia tử mang Giang Tinh Thần ra khỏi phủ, đắc ý nói:

- Thế nào Tiểu tử, mặt mũi lão tổ tông ta cũng đủ lớn phải không?

- Đương nhiên, Lão gia tử ra tay, không chuyện gì không làm được!

Giang Tinh Thần lần này không đả kích Lão gia tử mà là cười nịnh bợ.

Lão gia tử lập tức hơi lâng lâng, từ khi biết Tiểu tử này tới nay, hắn đều chưa từng nói lời như vậy.

- Lão gia tử chúng ta đi dạo một vòng thành Lam Vũ, sau đó ta mời lão đi quán ăn tốt nhất ăn cơm!

Giang Tinh Thần có vẻ rất cao hứng, đi về phía trước.

- Cái gì gọi là quán ăn tốt nhất, ngươi tự mình động thủ làm một bữa cho ta mới tốt!

Trong miệng Lão gia tử lẩm bẩm, đi về trước theo Giang Tinh Thần.

Hai người trước đi trường đua ngựa xem một trận đấu! Giang Tinh Thần không quen thuộc cái này, hoàn toàn là bộ dạng xem náo nhiệt, đời trước cũng chỉ thấy qua trong tỉ vi.

Nhưng mà Giang Tinh Thần phát hiện đua ngựa nơi này vô cùng đơn giản, chính là một đám người đắt ngựa chính mình đến thi đẫu, một trận có hai mươi con ngựa! Trên bàn chỉ có tỷ lệ cược của môi con ngựa. xếp hạng tỷ lệ cược cũng không có.

Mặt khác, tuyên thủ dự thi cũng có thể cược, cái kia không xem thứ hạng, ngựa của người nào chạy nhanh, người đó lập tức thắng tiền.

Xem xong trận đấu, Giang Tinh Thần lôi kéo Lão gia tử đi đến khu chợ mua bán. ngựa bên cạnh trường thị đấu.

- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì, muốn mua ngựa tham gia thi đấu sao?

Lão gia tử hỏi.

- Đúng vậy!

Giang Tinh Thần gật đầu. nói:

- Đua ngựa này nhìn có chút ý nghĩa!

- Ngươi còn tâm tư này, chờ tin tức tìm được bản ghi nhân ma hắn nha đâm MMị Nhi bia hna ta lẫn tin trở vrềt mm...



Lão gia tử nhíu mày nói.

- Nam Giang Hầu cũng chưa cho chúng ta tin chính xác, ghi chép tám năm trước, sợ là tìm mắt mấy ngày luôn!

Giang Tinh Thần nói, đi vào khu chợ.

- Tiểu tử, ta khuyên ngươi đừng giỡn, trong khu chợ này rất ít khả năng chọn được ngựa tốt, đều là người ta chọn quá một Thúy nhi còn dư lại... ngươi mua dự thi căn bản là vứt trắng tiền!

Lão gia tử kéo lại Giang Tinh Thần đang đi vào trong.

- A, còn có thuyết pháp này!

Giang Tinh Thần cười cười lại nói:

- Không sao, ta chính là ngứa tay, chơi thử mà thôi!

- Ngươi nếu muốn chơi, quay đầu tìm một con thật tốt chỗ La Vũ, hắn tuyệt đối cho ngươi ngựa tốt!

“Ta nếu biết được tình huống nơi này đã xin La Vũ từ lâu!”Giang Tinh Thần thầm nói, sau đó nói tiếp:

- Không sao, mua cũng như vậy!

- Tiểu tử ngươi thật rảnh rang lo chuyện bao đồng, không có chuyện gì lại chơi ném tiền!

Lão gia tử khuyên một câu nhưng cuối cùng cũng cùng Giang Tinh Thần đi vào khu chợ.

- Con này không được, rất gầy yếu, vừa thấy đã biết có bệnh... Còn này cũng không được, thân hình quá lớn, khẳng định không nhanh nhẹn... Màu sắc lông mao con này quá THỜ...

Hai người tiếp tục đi vào trong, Lão gia tử không ngừng phê bình, không có một con ngựa nào có thể đi vào pháp nhăn của lão.

Ước chừng đã qua nửa tiếng, bước chân Lão gia tử bồng nhiên ngừng lại, ánh mắt đừng ở một con ngựa cao to thuần đen.



- Con ngựa này cùng không tệ lại không có người khác chọn đi!

Lão gia tử kỳ quái nói một câu, đi về trước.

- Lão gia tử, ngài mua ngựa sao!

Một gã thanh niên chừng hai mươi tuổi tiến ra tiếp đón, nhưng trên mặt không có nụ cười của thương gia bình thường, trầm thấp nói:

- Trước tiên phải nói con ngựa này của ta...

- Lão gia tử, chân phải phía trước của con ngựa này có vết thương!

Tên bản ngựa bên cạnh đột nhiên lại gần nói:

- Lão gia tử hay là qua chỗ ta xem một chút, ngựa này của ta đều ở Liên Minh Thú Nhân chọn được!

- Lục Tiểu Tam ngươi có ý gì!

Thanh niên nhíu mày, không kiềm được tức giận rống to.



——....................



Tên bán ngựa kêu Lục Tiểu Tam cười ha ha, nói với Lão gia tử:

- Lão gia tử, ngài cũng không muốn mua một con ngựa bị thương phải không?

- Cái gì mà bị lừa, ta vốn không có ý định che giấu!

Thanh niên hét lớn:

- Ngựa của ta bị thương nên giá cả sẽ thấp! Hơn nữa đây cũng là vét thương nhỏ, không phải sẽ lành sao!

Lục Tiểu Tam nói:

- Giá tiền thấp có ích lợi gì, người ta mua ngựa đề thi đấu, con ngựa này của ngươi thi đâu thua bảy tám lần liền, từ lâu đã không còn ý chí chiến đấu, coi như thương lành cũng không thăng được một trận!

- Ngươi!

Thanh niên không lời chống đỡ, phẫn nộ nhìn chằm chằm Lục Tiểu Tam, gần như không nhịn được muốn động thủ.



- Thế nào, ngươi còn muốn động thủ đánh ta? Được, ngươi thử ra tay xem...

Lục Tiểu Tam ngắng cao nhìn thanh niên, về mặt khinh thường.



Nhưng hắn chỉ mới nói một nửa, Giang Tinh Thần từ phía sau đi lên, thản nhiên nói:

- Chúng ta muốn con ngựa này!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.