Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 294: Chiêu số thật độc ác (1)

Chương 294: Chiêu số thật độc ác (1)



- ác!

Lão gia tử đột nhiên hỏi, Giang Tinh Thần không khỏi sửng sốt, lập tức đáp:

- Tôi nói không tránh khỏi đối phương đánh bọc, phải chia binh phòng ngự!

- Không phải cái này, còn trước đó nữa! Lão gia tử nói.

- Trước đó nữa! Giang Tinh Thần chớp chớp mắt, nói:

- Kết quả này phải trải qua phân tích cẩn thận cùng to gan...

- Cũng không phải! Câu sau, câu sau đó là gì?

- Hình như... Giang Tinh Thần nhớ lại, nói: - Đầu Óc cũng phải vô cùng bình tĩnh!

- Đúng rồi! Chính là câu này!

Lão gia tử nói rồi, đột nhiên như hiểu thấu chuyện gì, vỗ mạnh vào vai Giang Tinh Thần.

- Ne..

Giang Tinh Thần có chút mơ hồ, hắn căn bản không hiểu quân sự, nào dám nghĩ kế bậy bạ, vừa rồi chỉ nói theo phân tích của Đường Sơ Tuyếtm sau đó tự khen một phen, chẳng qua là đắc chí, đùa với Lão gia tử một chút, nào ngờ Lão gia tử phản ứng lớn như vậy.

- Nếu như, chuyện của ngươi ở Nam Giang Lĩnh còn chưa giải quyết, bọn họ còn cầm chân người, hiện tại sẽ thế nào?

Lão gia tử nhìn Giang Tinh Thần đang mơ hồ, hỏi.

- Vậy còn cần phải hỏi, hoặc là mấy người Nguyên soái tiếp tục tạo áp lực lên Nam Giang Hầu, hoặc là Đại Đế tự

mình ra tay, làm sao cũng không thể cho phái bảo thủ chiếm thế mạnh được!

Giang Tinh Thần nói.

- Như vậy, có phải tất cả mọi người đều tập trung đến Lam Vũ Thành?

Lão gia tử lại hỏi.

- Ừ! Giang Tinh Thần có chút hiểu ra, nhíu mày nói:

- Lão gia tử, lão nói là, chuyện ở Lam Vũ Thành, không đơn giản là đấu tranh giữa chúng ta và phái bảo thủ, rất có thể còn có người Huyền Nguyên Thiên Tông thúc đấy!

- Tiểu tử ngươi thông minh! Lão gia tử thầm khen, gật đầu nói:

- Đấu tranh nội bộ nổi lên, tác động chú ý của mọi người, mặc kệ là chúng ta, hay là phải bảo thủ... Như vậy, Huyền Nguyên Thiên Tổng tám đại Vương quốc phát động đột kích, còn ai giữ được bình tĩnh...

- Dù là thế, chúng ta thủ còn không được! Chiến lực của chúng ta cũng không kém mấy so với tám đại Vương quốc mà!

- Là thủ được! Nhưng chúng ta đánh mất tiền cơ, sẽ rơi vào bị động, phải cần rất nhiều sức người sức của để chống

Ở lại đối phương. Ngươi đừng quên, giờ là lúc nào, các nơi 3 đều đang chuẩn bị ngày mùa, rất nhiều lĩnh hậu bị đều phải hỗ trợ thu hoạch lúa mạch!

Lão gia tử nói.

- Hít!" Giang Tinh Thần hít vào một hơi lạnh, chiều này x Huyền Nguyên Thiên Tông quá độc ác, lại là vì làm

chậm trễ thu hoạch của Đế quốc. Một khi lúa mạch nát trong ruộng, vậy mùa đông năm nay...

- Tiểu tử! Nói lại lần này người lại lập công lớn! Nếu như chuyện Lam Vũ Thành chưa giải quyết, khó tránh khỏi để cho Huyền Nguyên Thiên Tông chui vào khe hở, nhưng hiện tại, xem chừng Nguyên soái cùng Đại Đế cũng nhìn ra được vấn đề rồi.

Giang Tinh Thần hít sâu một hơi, nhìn về phía Lão gia tử, ánh mắt khác thường. Cho tới nay, ấn tượng với Lão gia tử của hắn cũng chỉ là cao thủ võ công, không ngờ tới lão già này còn lợi hại như thế.

. "Gừng càng già càng cay mà, bình thường không lộ dấu vết, so sánh lại, ở Lam Vũ Thành nhìn như ta bày mưu tính kế, nhưng thật ra chỉ là trò trẻ con, thành phần may mắn quá lớn!"

Giang Tinh Thần thầm cảm thán, Lão gia tử lại trở nên đắc chí:

- Tiểu tử, học thêm đi, ngươi còn non lắm!

- Sặc!

Giang Tinh Thần cơ mặt co rút, lão già này, mới nể một chút là bắt đầu lên mặt rồi.

Tuy nhiên, lần này Giang Tinh Thần cũng không phản bác, đánh cờ kiểu này không phải hạng mạnh của hắn.

- Lão gia tử, chúng ta nói cả buổi, cũng không liên quan gì tới Quân đoàn thứ nhất! Huyền Nguyên Thiên Tông đã không thể đột kích, vậy Vương quốc Thiên Dực làm thế là có ý gì?

Giang Tinh Thần hỏi.

Sắc mặt Lão gia tử trầm xuống, nói:

- Chơi lớn không được, người ta chơi thẳng! Trực tiếp nhằm vào Quân đoàn thứ nhất, vừa tấn công trực diện, còn có đánh bọc, nếu các ngươi điều binh tăng viện, vậy tám đại Vương quốc cùng hành động. Bảy đại quân đoàn ai thiếu binh lực kẻ đó xui xẻo, chỉ cần để bọn chúng đột phá một chỗ, vậy sẽ rắc rối to... Mà nếu không tăng viện, bọn họ sẽ toàn lực tấn công Quân đoàn thứ nhất! Ta đoán, quân đội đánh bọc của bọn họ, tuyệt đối không bình thường!

- Có cứu hay không, quả thật khó lựa chọn mà!

Giang Tinh Thần cảm thán, người ta chính là dương mưu, chính là ăn hiếp người đang ngày mùa, không đủ nhân viên hậu bị.

- Tiểu tử, có muốn theo ta đi Quân đoàn thứ nhất một chuyển, ngươi nhiều ý xấu, không chừng giúp được Sơ Tuyết nha đầu thì sao?

- Không được! Tôi không biết gì về đánh nhau, căn bản không giúp được gì?

Giang Tinh Thần lắc đầu.

Lão gia tử nhếch miệng nói:





- Tiểu tử, không phải lão nói ngươi! Bây giờ ngươi có tiền, có người, còn thiếu công lao, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, nếu ngươi có thể giúp Sơ Tuyết nha đầu thắng

trận này...

Lão gia tử nói câu này làm hắn động lòng, tiền cùng người đều đã có, còn thiếu tước vị cùng địa bàn, chỉ cần lãnh địa có thể thăng cấp trấn nhỏ, hắn sẽ có thể yên tâm phát triển.

Nhưng mà ngẫm lại, Giang Tinh Thần vẫn lắc đầu nói: - Tôi phải mau về xem Mị Nhi!

- Hiện tại tiểu nha đầu đang uống thuốc, bệnh tình sẽ không chuyển biến xấu, ngươi còn thiếu tiền thuốc hay sao! Đừng nói nhảm, mau đi theo ta!

Lão gia tử nói rồi, không cho Giang Tinh Thần có cơ hội nói, một tay túm lấy hắn kéo lên, nhanh chóng chạy đi xa....

Cùng lúc đó, trong Lam Vũ Thành lại có một chiếc xe ngựa chạy ra, trong xe, Mục Thiếu Đông mặt đầy ý cười, nhỏ giọng nói:

- Giang Tinh Thần giải quyết chuyện Lam Vũ Thành thì sao chứ, cuối cùng Đế quốc cũng nhất định thất bại!

- Thiếu gia! Trưởng lão Đồng Vạn Sơn thật là lợi hại, đã sớm đoán trước tình huống này, để lại hậu chiều như thế!

Thuộc hạ ở bên cạnh nói:

- Chính là tổn thất hơi lớn, nếu kế hoạch trước thành công, sẽ không tốn sức đạt được mục đích!

Mục Thiếu Đông gật đầu nói:

- Nhưng mà như vậy cũng tốt, bọn họ nhìn ra chúng ta muốn ảnh hưởng thu hoạch, khẳng định sẽ không điều động những quân đoàn khác, nhưng Quân đoàn thứ nhất bị công phá, cũng là tai ương ngập đầu với bọn họ.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch