WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 293: Bất an (2)

Chương 293: Bất an (2)



- Hí hí hí!

Ngay khi Lão gia tử khởi hành, Hắc Điện hí một tiếng, bốn vó tung lên, chạy ra đuổi theo sát Lão gia tử, làm Phùng Ky giật nảy mình.

- Ha ha, ngươi còn muốn tỷ thí với lão nữa hả!

Lão gia tử cười, hiện tại Hắc Điện rất ham thắng thua, nhìn thấy tốc độ nhanh liền muốn đuổi theo!

- Phì.. Hắc Điện xì mũi, hai mắt sáng rực, vô cùng hưng phấn.

- Được! Vậy tới đây!

Lão gia tử cười ha ha, đột nhiên tăng tốc, Giang Tinh Thần bị lão kéo đi, lập tức cảm giác bên tai ù ù, mắt cũng không mở nổi.

Hắc Điện lại hưng phấn hí dài, chở Phùng Ký đuổi sát theo sau, bốn vó như gió.

Một hơi chạy ra 1 dặm, Lão gia tử thế mới giảm tốc độ, quay đầu quan sát.

Lúc này Hắc Điện toàn thân đổ mồ hôi, giống như vừa tắm, hơi thở hồng hộc, rõ ràng đã rất mỏi mệt, nhưng ánh

mắt của nó vẫn bắn ra ánh sáng.

- Không chạy nữa! Hắc Điện là ngựa đua, sức bền không phải sở trường. Còn chạy như thế, có thể làm nó mệt chết!

Lão gia tử ngừng lại, đi lên vỗ đầu Hắc Điện.

Giang Tinh Thần thở phào, trong lòng có chút may mắn: "Nội tình Hắc Điện thật là tốt, nếu không phải lúc trước bị thương, còn thiếu ý chí chiến đấu, dù ta không dùng nguyên khí nuôi nấng, bồi dưỡng tốt một thời gian, cũng là ngang với cấp Hồng Vân! Mua thật là đáng giá... "

- Lão gia tử, ngài thật quá lợi hại!

Trên lưng ngựa, Phùng Ký cũng cả kinh trợn mắt há

mồm. Hắn biết Lão gia tử là cao thủ, nhưng không ngờ lợi hại đến mức này, Hắc Điện cũng không đuổi kịp, không khỏi khen một tiếng.

- Xời! Vậy có là gì chứ!

Lão gia tử lập tức trở nên đắc ý, giống như thế ngoại cao nhân, nhàn nhạt nói:

- Ta gánh mấy trăm cân, một ngày một đêm chạy 28 dặm...

- Được rồi! Chúng ta mau về thôi, ngươi đi theo Tam Cường huynh đi! Trên đường chú ý một chút, đừng cứ luôn để cho Hắc Điện chạy quá trớn!

Giang Tinh Thần đột nhiên lên tiếng, cắt lời Lão gia tử.

- Ay...

Khóe miệng Lão gia tử co rút, hung hăng trừng Giang Tinh Thần, thầm mắng:

"tên khốn kiếp nhà ngươi, chính là không muốn thấy lão tổ tông nổi trội mà!"

Giang Tinh Thần lại không biết có chuyện gì, nghe lời của Giang Tinh Thần, vội vàng thưa, kéo Hắc Điện quay đầu trở về.

- Tiểu tử, vừa rồi ngươi...

Phùng Ký đi rồi, Lão gia tử chỉ vào Giang Tinh Thần, đang muốn mắng mấy câu, đột nhiên trên trời truyền xuống tiếng chim ưng kêu.

- Ha? Tốc ưng của Sơ Tuyết nha đầu!

Lão gia tử lập tức dừng lại, ngẩng đầu nhìn trời, phát ra một tiếng huýt sáo rõ to.

nháy mắt đến đầu vai Lão gia tử.

Giang Tinh Thần mặt đầy hâm mộ, tốc ưng này rõ ràng khác với bình thường. Những con khác đều bay địa điểm cố định, còn con này lại biết người, nửa đường liền thấy được Lão gia tử.

Tháo thùng thư trên chân chim ưng, lấy ra lụa trắng, vừa xem, Lão gia tử liền nhíu mày.

- Lão gia tử, có chuyện gì?

Nhìn thấy vẻ ngưng trọng của Lão gia tử, trong lòng Giang Tinh Thần trầm xuống, lập tức hỏi.

- Sơ Tuyết nha đầu dường như gặp rắc rối, nhờ ngươi giúp phân tích thử!

Lão gia tử nói rồi, đưa lụa trắng cho hắn.

- Sặc! Bảo tôi giúp phân tích! Giang Tinh Thần kinh ngạc tròn mắt, cầm lụa trắng xem.

Một lát sau, hắn toát ra dở khóc dở cười:

- Lão gia tử, tôi đây nào hiểu chứ, làm sao giúp quần đoàn trưởng phân tích được?

Lão gia tử gật đầu, nghiêm túc nói:

- Ta cũng cảm thấy Sơ Tuyết nha đầu vẽ vời, nói với ngươi có ích gì?

- Á đù... lão có ý gì?

Giang Tinh Thần dựng thẳng chân mày, lời của Lão gia tử, sao giống y như mình nói với lãongày trước.

- Không văn hóa, thật là đáng sợ! Lão gia tử thay đổi biểu tình, cười đắc ý nói.

"Má nó không dính dáng gì có được không, không hiểu thì đừng có xài bậy, ta không hiểu quân sự, liên quan đồng nào với không văn hóa chứ!" Giang Tinh Thần thầm gào thét, nhưng ngoại miệng lại không, nhàn nhạt nói:

- Tuy rằng ta không thể phân tích ra mục đích cuối cùng của Vương quốc Thiên Dực, nhưng mà, ta dám khẳng định, bọn họ sẽ phát động tấn công!

- Nói nhảm, còn cần ngươi nói sao?

Vừa nghe, Lão gia tử cho là hắn thật sự có nhận xét gì, nào ngờ Giang Tinh Thần cho một câu như thế, còn không phải nói nhảm sao. Đối phương điều động quy mô lớn như thế, không tấn công, chẳng lẽ vô cớ lãng phí sức người sức của hay sao.

Giang Tinh Thần mỉm cười, nói tiếp:

- Vương quốc Thiên Dực có động tác rõ ràng như vậy, ngoại trừ muốn tấn công trực diện, còn một khả năng khác, chính là thu hút lực chú ý của quân đoàn trưởng...

- Chuyện này Sơ Tuyết nha đầu cũng nghĩ tới, cho nên mới phái người giám sát hai mặt núi, tránh bị người ta đánh bọc!

Lão gia tử nói.

- Quân đoàn trưởng quả nhiên tính toán không sót, cùng nghĩ giống như ta! Ta cho rằng, đối phương có động tác lớn như vậy, thật ra là vì bọc hậu đánh lén! Hiện tại quận đoàn trưởng nghĩ tới, vậy không thành vấn đề!

"...... "

Lão gia tử liền hết lời, tiểu tử này nói nhảm cả buổi, chỉ phân tích ra kết quả như thế, vậy Sơ Tuyết nha đầu còn hỏi ngươi làm gì! Không phải nói ngươi không có văn hóa thôi sao, ngươi liền cù nhây nói lâu như thế.

- Tiểu tử, ngươi giỏi! Lão gia tử vô cùng kính nể nhếch ngón cái.

- Không có gì, anh hùng nhìn giống nhau thôi! Giang Tinh Thần cười hắc hắc, đắc ý nói:

- Kết quả này nhìn thì đơn giản, nhưng phải trải qua cực kỳ to gan cùng phân tích cẩn thận, đầu óc cũng phải vô cùng bình tĩnh, một khi xác nhận, sẽ phải chia binh phòng ngự, vậy áp lực mặt chính...

Giang Tinh Thần đang làm nhảm, đột nhiên Lão gia tử khoát tay, ngừng hắn lại, vội hỏi:

- Ngươi vừa nói cái gì?

--













trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.