Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 298: Nỗ lớn (1)

Chương 298: Nỗ lớn (1)



Khoảng thời gian sau đó, Giang Tinh Thần dân theo một đám người, dặn Đường Sơ Tuyết cùng mình chuẩn bị địa điểm bố trí, ngoại trừ chở quân lương tới, những người không có nhiệm vụ đều không được đi vào, ngay cả Lão gia tử cũng bị ngăn bên ngoài.

Mà Đường Sơ Tuyết sau khi nghe Giang Tinh Thần nói rỡ. lập tức tỏ ra kinh hãi như một cô bé, hoàn toàn mất đi về binh tĩnh và vững vàng của một vị đệ nhật quân đoàn trưởng, lẩm bẩm nói:

- Điều này sao có thể chứ...

Tiếp theo, Đường Sơ Tuyết liên đích thân dân hơn một ngàn tên cao thủ trong quân đội di chuyên trong đêm. đi tới gần đỉnh một một trong hai tòa núi cao tạo thành hẻm núi, dựa theo phân phó của Giang Tinh Thần. bắt đầu đào móc tại một chỗ dốc đứng. mọc đây bụi cây.

Lão gia tử bị lòng hiếu kỳ hành hạ đến khô sợ, không ngừng vây quanh Đường Sơ Tuyết hỏi thăm, nhưng quân đoàn trưởng lại kín như bưng. một chữ cũng không tiết lộ, kiến Lão gia tử vô cùng buồn bực...

Khuya ngày thứ ba từ khi Giang Tinh Thần tới, trong lều lớn, Đường Sơ Tuyết đang cùng mây vị Phó đoàn trưởng ngôi thành vòng tròn, thảo luận quân tỉnh.

- Quân đoàn trưởng. đại quân Vương quốc Thiên Dực đã hoàn thành tập kết! Đoán chừng sẽ lập tức phát động tấn công!



Một vị Phó quân đoàn trưởng nói.

- Ừm! Truyền lệnh cho tất cả tướng sĩ chuẩn bị, săn sàng nghênh chiên! Đường Sơ Tuyết phân phó.

- Chúng ta thật sự không cần chia quân ra sao? Một vị Phó quân đoàn trưởng khác hỏi.

- không cần!

Đường Sơ Tuyết khoát tay, nói:

- Toàn lực ứng phó với Vương quốc Thiên Dực đánh chính diện!

- Quân đoàn trưởng, ngài điều quân lương đi một nửa, còn dư lại không thể chồng đỡ được trong thời gian chiên đâu quá dài a!

- Cũng không dùng hết nhiều như vậy, chỉ dùng 1 ngàn cân bột mì mà thôi! Còn lại đều đưa trở về kho hậu cân cho ngươi!

Đường Sơ Tuyết giải thích một câu, tôi đứng dậy:

- Cứ như vậy đi, các ngươi mau truyên lệnh xuống, Cẩn thận đối phương tập kích đêm!

- Rõ! Nhóm người Phó đoàn trưởng khom người lĩnh mệnh, mang theo đâu óc mơ hồ rời khỏi lêu lớn.

Đợi cho mọi người đi rồi, Đường Sơ Tuyết liên thở ra một hơi thật dài, khẽ nhíu mày lầm bâm nối:

- Phương pháp kia, thật sự có thể được không. khó tin quá...



Một đêm bình an, Vương quốc Thiên Dực cũng không phát động tấn công! Sáng sớm hôm sau, dưới sắc trời âm trầm, một loạt tiếng trống đột nhiên vang lên phá vỡ khung cảnh của buổi sáng, tại phía Vương quốc Thiên Dực, hơn năm ngàn tên binh sĩ hò hét, khí thế như thủy triêu xông về cứ điểm tiên duyên của Quân đoàn thứ nhất.

Bên trong lều lớn phía sau đội quân này, một người đứng tuổi mặc hoàng bào đang ngồi đối diện cùng Đông Vạn Sơn, hai người thấp giọng nói cười, tỏ ra hết sức thoải mãi.

- Trưởng lão! Ngài nói có khhi nào Càn Khôn Đế quốc sẽ điêu những quân đoàn khác đến đây không?! Người trung niên cười ha hả hỏi.

- Hành động của Mục Thiêu Đông tại Lam Vũ thành, tin rằng cao tầng Càn Khôn Đế quốc đã nhìn ra, trừ khi bọn họ ngu ngóc, nếu không tuyệt đối sẽ không điêu binh. Chậm trê ngày mùa, chỉ băng số lương thực lần đạt được của chúng ta từ lần hiệp nghị trước, bọn họ khó qua khôi mùa đông năm nay! Không có lương thực, quân đội của bọn họ chống đỡ chúng ta tấn công băng cách nào chứ?!

Đông Vạn Sơn hờ hững nói.

Người trung niên nói tiếp:

- Quân đoàn thứ nhất tan vỡ, đả kích này đối với bọn họ cũng hết sức to lớn, đề cho chúng ta xâm nhập vào nội địa Đế quốc, bọn họ sẽ hở đầu hở đuôi... Kế hoạch này của trưởng lão quả thật là lưu loát không có kẽ hở. Đối phương biết rõ mục đích của chúng ta, cũng không có bất kỳ biện pháp nào! Bọn họ cày bừa vụ xuân còn có thể kéo dài, nhưng thời gian ngày mùa rất ngắn, cần phải tập trung sức người! Chúng ta chính là lây thịt đè người, ép cho bọn họ không thở nỗi! Có lẽ hiện tại Càn Khôn Đại đế cùng Quân bộ đang uất ức phát điên ri!

Đông Vạn Sơn cười ha ha nói:

- Kế hoạch lần này thành công. công lao của Vương quốc Thiên Dực ngươi cũng vô cùng to lớn, chắc chắn Tông chủ sẽ phân phối tài nguyên cho các ngươi!

- Ha ha ha ha...

Người trung niên cười lớn một trận. nói:

- Còn muốn cảm tạ Đông trưởng lão, nếu không có ngài gây áp lực với số đông, điều động một Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn từ Liên Minh Thú Nhân đang giăng co nơi tiên tuyến đến đây. chỉ băng mình chúng ta cũng không bắt được nha đầu Đường Sơ Tuyết kia!

Đông Vạn Sơn khoát tay áo nói:

- Ta cũng không có quyết đoán như vậy, vẫn là Tông chủ suy tính thâu đáo. lúc trước bày ra cho Hùng tộc một bữa tiệc lớn, khiến bọn họ vô tâm chinh chiến, ta mới có thể điêu Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn thứ năm tới đây...

Hơi ngừng một chút, Đồng Vạn Sơn liên thở dài một tiếng:



- Đáng tiếc! Không có thể thực hiện được kế hoạch thứ nhất, Tiểu tử Giang Tinh Thần kia quả thực lợi hại, giơ tay nhắc chân một cái đã hóa giải bố cục này, khiến cho Nam Giang Hầu phải đích thân xin lỗi ở ven đường! Nếu không,

chúng ta cũng không cần tốn công như vậy. Lrận này chiến thăng. Vương quốc Thiên Dực ngươi tôn thất e là cùng

không nhỏ, Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn thứ năm cũng giống vậy!



- Ừm!

lên trung niên gật đầu. vẻ mặt thoải mái trở nên hơi nặng nề, thấp giọng nói:

- Ngoại trừ Kim Giáp Cấm Vệ Quân ra, Quân đoàn thứ nhất chính là lực lượng chiến đầu mạnh nhất của Càn Khôn Đế quốc, nha đầu Đường Sơ Tuyết này lại không đơn giản, trậnchiến này chắc chắn tôn thất sẽ không nhỏ!

tuy rằng đây là một công lao tày trời, sau này cũng sẽ được phân phối tài nguyên, nhưng sức chiến đâu của quân đội Vương quốc Thiên Dực. sau trận chiến này cũng sẽ bị kéo đến điểm thấp nhất.

Đông Vạn Sơn vỗ vỗ bả vai trung niên, nói: - Mục đích chủ yêu của chúng ta chính là làm ảnh hưởng ngày mùa của Đê quốc, một trận tôc chiên tôc thăng, sau


Khi mấy ngày mùa trôi qua, chúng ta liên rút lui, từ đó có thể hạ tốn thất xuống mức thấp nhất!

Người trung niên liên nói: - Ta cũng có ý đó...

Cùng lúc đó, trong lều lớn Quân đoàn thứ nhất, Đường Sơ Tuyết ngôi ở chủ vị, sắc mặt nặng nề, tâm trạng của nàng lúc này không yên nổi, thậm chí còn tràn đầy bất an. Tình huồng như vậy, đã nhiều năm qua chưa từng xuất hiện trền Iigười nàng.

Tuy rằng nàng lựa chọn tín nhiệm võ điều kiện đối với Giang Tinh Thần, hoàn toàn an bài y theo cái kế hoạch này, cũng không có chia quân ra phòng ngự. Nhưng trận chiến này dù sao cũng liên quan đến toàn bộ Đế quốc, quả thực

nàng khó có thể bình tĩnh nôi.

Không lâu sau, một tên binh lính thân cận băt đầu thường xuyên ra vào, liên tục đưa tin về chiên sự cho Đường Sơ Tuyết.

- Tin tưởng hắn! Trước giờ chưa từng có chuyện gì hắn không làm được!

Đường Sơ Tuyết thở mạnh ra một hơi, nhủ thâm. rồi bắt đầu truyền từng mệnh lệnh xử lý theo tình hình chiến sự.

Tại trong sân phía sau lêu lớn, Giang Tinh Thần cũng đang tỏ ra ngưng trọng. hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu nhìn trời, miệng không ngừng thì thâm:

- Đừng mưa a, ngàn vạn lần đừng mưa! Nếu không ta sẽ phải bỏ Trốn mắt...

Mà lúc này, tại vách đã được bụi cây che lắp gần định núi tạo thành hẻm núi kia, Lão gia tử đang ân giấu trong một cái sơn động to lớn. Đây chính là sơn động được hơn một ngàn cao thủ tôn suốt hai đêm đào ra.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch