WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 300: Toàn diệt - Kinh ngạc

Chương 300: Toàn diệt - Kinh ngạc



Không có bất kỳ trở ngại nào, uy lực vụ nô toàn bộ phóng ra xuyên suốt toàn bộ hẻm núi. Trọng Giáp kị sĩ Đoàn muốn trãnh cũng không thể tránh, muốn né cũng không thể né, trong nháy mắt đã bị sóng xung kích bao phủ.

Tại mặt kia của ngọn núi, sau khi Lão gia tử vượt qua liên vọt chạy xuống chân núi, đồng thời dựa theo Giang Tinh Thần đặn đò. hai tay bịt kín lỗ tai.

Nhưng dù vậy, lão vân bị chấn động đến đầu óc ông ông mụ mâm. vụ nỗ quá lớn, khiến chân lông toàn thân lão dựng đứng.



- Má nó!

Cảm nhận được đất rung núi chuyển dưới chân, Lão gia tử kinh hãi, vội vàng tìm một khối đá to lớn vững chắc, núp ở phía dưới.

- Tiểu tử khốn kiếp kia nói là sự thật, má nó... quá kinh khủng!



Lão gia tử nhìn đất đá xung quanh đang lăn lông lốc xuống. lần đầu tiên trong đời cảm thấy sợ hãi. Uy lực như vậy. quả thật không phải sức người có thể kháng cự, đừng nói Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn, cho dù tất cả đều là Nguyên Khí cao thủ, cũng chắc chắn bị vụ nô hại chết!

Vụ nỗ này thật ra vô cùng ngắn ngủi, nhưng trong cảm nhận của Lão gia tử lại là vô cùng dài. Lão thầm nghĩ mà SỢ. nếu như động tác của mình chậm một chút, chưa kịp vượt qua ngọn núi núi, thì kết quả...

Không biết là khi nào, hết thảy đều khôi phục lại yên tĩnh, nổi lòng Lão gia tử cuối cùng cũng bình tĩnh lại, từ từ mở hai tay đang bịt kín lỗ tai, cản thấy lỗ tai vẫn đang vang lên ong ong. màng tai đau nhói.

- Phù... ù.. ù...

Lão gia tử thở ra một hơi thật dài sau khi nín thở, sau đó lại hít thở sâu thêm vài lần, lúc này mới xoay người trở lại đỉnh núi!

Trong nháy mắt khi thấy được hẻm núi, đông tử Lão gia tử chợt co rút lại, trên mặt khó nén khỏi vẻ kinh hãi. Tuy rằng đã sớm dự đoán ra kết quả này, nhưng khi nhìn thấy thảm trạng phía dưới, Lão vẫn là vô cùng chân động. Tình cảnh trước mắt quả thật chính là địa ngục trần gian, hai bên hêm núi giống như bị bóc mất một lớp, bụi cây hoàn toàn biến mất, đề lại hai bên sườn múi trụi lủi.

Mà ở bên trong cốc đã không còn một hơi thở, bất kề là người hay ngựa. toàn bộ đều năm la liệt, bị đất đá lăn xuống chôn vùi gần một nửa.

- Ret... đùng"

Một tiếng sâm từ chân trời chợt vang lên, mưa lớn như hạt đậu rơi xuống, trong chớp mưa lớn đã trút xuống mù mỊT.



Lão gia tử đứng trong màn mưa, nhìn vô SỐ người ngựa bên trong cóc, trầm giọng lẩm bẩm nói:

- đều chết hết, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, đã hủy diệt cả một Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn... Tiểu tử này, trong đầu còn



có bao nhiêu thủ đoạn như vậy a...

Quay lại lúc Lão gia tử mới vừa ra tay. Tại phía sau lêu lớn nơi Quân đoàn thứ nhât đóng quân. Giang Tinh Thần không ngừng đi qua đi lại, sương mặt lo lắng.

Bụi nổ tung tạo thành lực phá hủy, đời trước Giang Tinh Thần đã nghe thông báo qua vô SỐ lần, cũng đã từng ngôi trước màn hỉnh ti vi khi đài truyên hình trung ương phát sóng hô lên “Có thật không vậy?” Hắn cũng đã từng được chứng kiến thí nghiệm làm cho bụi nổ tung. Nhưng hắn cùng không dám bảo đảm rốt cuộc có thể được hay không.

Chủ yếu nhất chính là vẫn đê nông độ bột mì, nông độ như thế nào mới có thể đạt tới tiêu chuẩn. hắn cũng không biết, cũng chỉ có thể chuẩn bị nhiêu một chút. 1 ngàn cân bột mì, dùng túi lớn đặc chế chứa đựng, môi túi hai ngàn cân. làm ra hơn năm mươi cái. nhiều hơn nữa mà nói, với tốc độ của Lão gia tử cũng khó mà bắt kịp. nếu như địch nhân có đây đủ thời gian xông tới, thì kế hoạch sẽ thất bại.

Cái kế hoạch này, cùng chỉ Lão gia tử mới có thể làm được, cả Quân đoàn thứ nhất, chỉ có tu vi của lão có thể đạt tới yêu cầu của Giang Tinh Thần, tốc độ đủ nhanh, hai ngàn cần ném ra tựa như dạo mát vậy.

Có điều, Giang Tinh Thần lo lắng chính là, không biết Lão gia tử có thể nhớ được lời dặn của hắn hay không, toàn bộ trình tự không thể sai một chút nào. nếu không cũng sẽ không thể thành công.

Còn có một yêu tố khác, chính là thời tiết. Sáng sớm hôm nay bâu trời âm u, nếu như trời mưa, kết quả có thể tưởng tượng được.

Lỡ như kế hoạch này thất bại, vậy thì tương đương với việc hắn một tay đây Quân đoàn thứ nhất về hướng hủy điệt, thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ Đế quốc. hắn cũng không biết, sau đó Đại đế cùng Nguyên soái có giết chết hắn hay không, bởi vậy hắn cũng đã chuẩn bị săn tinh thân chạy trôn.

- Đường Sơ Tuyết cũng thật là, cứ như vậy tín nhiệm ta. lỡ như ta không ngăn được thì sao chứ!

Giang Tinh Thần thì thâm nói. Trước đó hắn đã khuyên qua Đường Sơ Tuyết, đề nàng làm tốt chuẩn bị trong câ hai trường hợp. Nhưng Đường Sơ Tuyết chỉ nói một câu "Ta tín nhiệm ngươi" liên phái tất cá binh lực đến cứ điểm phía trước.



- Thật không biết nàng làm quân đoàn trưởng như thế nào nữa, dân theo một lúc trăm mây ngàn quân ra đánh giặc, đưa ra quyết định cũng không lưu một chút đường lui!

Giang Tinh Thần lại bực bội nói một câu, rồi vừa bước đi vừa ngẩng đầu nhìn trời, thầm nhủ:

- "Ngàn vạn lần đừng mưa a! Ngàn vạn đừng mưa... Vương quốc Thiên Dực đã đảnh tới tận trưa TÔI, thế nào Trọng Giáp kỵ sĩ Đoàn vẫn chưa chạy tới chứ...

- Unh...

Giang Tinh Thần đang suy nghĩ, đột nhiên một Tiếng nổ thật to từ hướng hẻm núi truyền đến, khiên tai của hắn bị chân động kêu lên ong ong. Những người đứng bên cạnh



hắn cũng đều ngẩn ra, toàn bộ đều há hốc miệng. trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ nhìn về phía hêm núi. Bọn họ đều hiều rằng. Tiếng nổ này cũng không phải là sâm sét.

- Xong tôi! Giang Tinh Thần nắm chặt tay vui sướng vung mạnh.

. trên miệng lộ ra nụ cười:

- Cuối cùng cũng không cần phải chạy trốn nữa..

Nói trôi, Giang Tinh Thần liên chậm rãi thở phào một hơi, khẽ lăc đâu một cái, nụ cười trên mặt dần dần thu lại. trong ánh mắt hiện ra vẻ bất đắc di.

Một lát sau, Giang Tinh Thần khẽ thở dài, lẩm bẩm nói: - Không ngờ chỉ một ý tưởng của ta, mà hơn sáu ngàn nhân mã liên bỏ mình trong nháy mắt...

- Ầm ầm Giang Tinh Thần đang lầm bâm, đột nhiên một tiếng sét chợt nổ vang.

- Má nó! Lão tử mới chỉ là thầm nghĩ, ngươi má nó cùng không cho là sao?! CHang Tình Thân ngẩng mạnh đâu. chỉ bầu trời măng.

- Ầm ầm!

- má nó! Ta không làm bộ nữa là được chứ gì...

Giang linh Thân vội vàng thu tay lại, quay đầu chạy vào lêu. Phía sau hãn, từng hạt mưa như hạt đậu rơi xuống. nháy



- Vận số thật đúng là không tôi mà!

Giang Tinh Thần nhìn trận mưa to ngoài lêu, chỉ cảm thấy sợ hãi, nếu như chậm một chút nữa, thì kế hoạch này sẽ hoàn toàn thất bại.

- Alii! Ngay cả ông trời cũng không giúp Huyền Nguyên Thiên Tông, trận chiến này, còn đánh cái gì nữa a... Nắm bắt được quy luật của sự vật cùng biết cách vận dụng. đó mới là chính đạo! Âm mưu cùng dương mưu gì đó của ác ngươi, chỉ là thuật mà thôi, còn chưa đủ...

- Ầm ầm!

- Ách! Com em ngươi ông trời, ta lại làm ra về sao... Được tôi, hình như là ta làm ra vẻ thật, ta không nói nữa được không...

Cùng lúc đó. trong lều lớn phía trước, Đường Sơ Tuyết cũng đang sững sờ, thậm chí ngay cả thân binh đưa tới tin tức chiến sự cùng không thấy. Tiếng nổ lớn vừa rồi kia, giống Giang Tinh Thần miêu tâ như đúc.

- Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, sẽ tiêu diệt Trọng ráp kỵ sĩ Đoàn:

Tuy rằng Giang Tinh Thần đã sớm nói cho nàng kết quả có thể xẩy ra, nhưng lúc này nàng vân khó có thể tin nổi lẩm bẩm một tiếng. Sau đó, nàng lập tức trở nên mừng rỡ, đứng vụt dậy:

- Thành công. Giang Tinh Thần thực sự đã thành công... Người đầu!


Đường Sơ Tuyết lần nữa hít sâu một hơi, nàng đã bắt đầu cảm thấy kinh hãi...

- Thật lâu sau, Đường Sơ Tuyết mới bình tĩnh lại, quay trở về ghê chủ tọa, lớn tiếng phần phó: - Thông báo cho bôn vị Phó đoàn trưởng. tập hợp tất cả binh lực, ra ngoài nghênh địch. lấy Đội Mũi Tên làm quân tiên phong, đánh thắng tới đại doanh của đôi phương cho ta!

- Rõ! Thân binh khom người lình mệnh, rồi nhanh chóng chạy ra ngoài, truyền đạt quân lệnh của Đường Sơ Tuyết.

Sau đó, Đường Sơ Tuyết quay đầu nói với Lão gia tử:

- Lão đi bảo vệ Giang Tinh Thần đi, ta đích thân xuất chiến, phản kích giết ngược lại bọn chúng! Trận này, bọn chúng chắc chắn phải thua!

Dứt lời, Đường Sơ Tuyết liên gọi thân binh tới, mặc áo giáp. sải bước ra khỏi lêu trại, phóng người lên ngựa, xông về chiên trường phía trước.

Nhìn theo bóng lưng Đường Sơ Tuyết, Lão gia tử tỏ ra hơi chần chờ, Chẳng biết tại sao. lão lại cảm thấy có chút sợ hãi đối với Giang Tinh Thần.

- Sao vậy chứ, ta như vậy là sao!

Lão gia tử võ mạnh đầu mình một cái, lầm bâm:

- Tên nhóc khốn kiếp kia chỉ là giỏi sử dụng đầu óc mà thôi, hắn chỉ là một tên nhóc con, có gì đáng đề cho lão tổ tông ta sợ hãi chứ!

Nói rồi, Lão gia tử liên bừng lên khí thế, sải bước tiến về phía sau, thầm nghĩ:

- "Trước đó tiểu tử này tính kế ta, bắt ta một mình là việc, nói sao cũng không thể dê dàng tha thứ cho hắn được... Đúng rồi, bắt hắn cùng chơi cờ tướng, đê xem hắn có khóc lóc câu xin ta không!"

Thế nhưng, khi Lão gia tử tiến vào trong lều, thấy được Giang Tinh Thần đang viết viết vẽ vẽ gì đó trên một miếng lụa trắng. ý nghĩ chơi cờ lập tức ném lên trời:

- Hử? Lại có thứ tốt!

Trên mặt lão lập tức lộ ra vẻ hiếu kỳ. nhích tới gần.

- Lão gia tử, đã trở về rồi sao?! Kết quả thế nào? Giang Tinh Thần ra vẻ bình tĩnh hỏi một câu.

- Toàn diệt!

Lão gia tử lời ít mà ý nhiêu. sau đó cũng không nhắc lại chuyện này nữa, mà hưng trí bừng bừng hỏi:

- Tiểu tử, ngươi đang chuẩn bị thứ gì vậy?

- hắc hắc!

Giang Tinh Thần nở nụ cười, nói:

- Lão gia tử, ta kê chuyện xưa cho lão, lão có muốn nghe hay không?














trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.