Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 45: Tắm (2)

Chương 45: Tắm (2)

Cách sắc thuốc Triệu Tử Tường đã viết sẵn, dược liệu đều đổ chung vào một chỗ. Những dược liệu này đều là chứa Nguyên Khí, nhiệt độ không thể quá cao, thay vì nói là sắc thuốc, chi bằng nói là dùng nước ấm từ từ rót vào thì hơn, gần giống như ngâm lá cây Vân Vụ vào nước vậy. Hắn dùng một cái hũ bằng gốm để nấu nước, tra dược liệu vào... Không lâu sau, mùi thơm của thuốc đã bốc lên tràn ngập, trong đó có cả mùi thuốc Đông y. Giang Tinh Thần thấy cũng đã đến lúc, vội vàng đổ nước thuốc ra, bưng nhanh vào nhà - Mị Nhi! Nhân lúc thuốc còn nóng, uống nhanh đi! Giang Tinh Thần ngồi ở mép giường, một tay đỡ tiểu nha đầu dậy, để nàng ngồi lên nửa người, tay kia bưng chén, đưa đến gần miệng nàng - Ca ca! Tiểu nha đầu khẽ hô lên một tiếng, cũng không há mồm, mà chỉ là nhìn Giang Tinh Thần, hai mắt lóng lánh nước. Đêm qua tuy nàng đang ở vào trạng thái nửa hôn mê, nhưng những chuyện xảy ra nàng đều biết hết, ngay cả những lời nói của ca ca, nàng vẫn đang còn nhớ. Lúc này thấy ca ca ân cần chăm sóc mình như vậy, nàng vô cùng cảm động, trong lòng thổn thức không thôi - Mau uống thuốc đi, lúc này nhiệt độ vừa đủ, để lâu nữa sẽ nguội mất! Giang Tinh Thần khiển trách một tiếng, rồi nâng chén thuốc lên chạm vào môi tiểu nha đầu - Nhanh nào! Hắn lại thúc dục một tiếnh, rồi cười ha hải - Tiểu nha đầu, trước kia luôn cưỡng ép đút cho ta ăn, lần này muội cũng nếm thử chút mùi vị đi! Khóe miệng Mị Nhi chu lên, gần như không nhịn được cười, tâm trạng đang xáo trộn cũng dần dần ổn định lại. Sau đó lườm Giang Tinh Thần một cái hé môi cắn vào miệng chén - Oái! Cho muội uống thuốc chứ không phải cho muội ăn cơm, muội cắn chén làm cái gì? Giang Tinh Thần không nói nên lời, nha đầu kia mới hơi khá một chút đã lại trở nên điên điên rồi - Ưc. ực, ực... Một chén lớn nước thuốc rất nhanh đã chui vào bụng, tiểu nha đầu “ợ” một cái, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi lấm tấm - Cảm thấy thế nào? Tốt hơn chút nào không? Giang Tinh Thần hỏi - Khỏe hơn rất nhiều! Thân thể rất ấm áp! Nói chuyện cũng không cố hết sức giống lúc trước nữa! Mị Nhi gật gật đầu - Vậy thì tốt! Giang Tinh Thần nở nụ cười, rồi xoa xoa đầu Mị Nhi, nói: - Không bao lâu nữa, muội sẽ lại “vui vẻ loi choi” như lúc trước thôi! - Ca ca! Mị Nhi bất mãn nói dỗi một tiếng, cái gì gọi là vui vẻ “vui vẻ loi choi” chứ. Thân thể tiểu nha đầu chuyển biến tốt, tâm trạng Giang Tinh Thần cũng cảm thấy rất thoải mái, hắn vỗ vỗ đầu Mị Nhi lần nữa, định đứng dậy trở vào bếp thu dọn một chút. Nhưng hắn vừa mới đứng dậy, tiểu nha đầu đã gọi hắn lại, nói: - Ca ca, nấu thêm chút nước nóng đi, muội muốn đi tắm! Cơ thể nhớp nhúa thật khó chịu! - Tắm sao?! Giang Tinh Thần hơi sửng sốt, hỏi: - Bây giờ muội có sức để giơ tay lên sao? - Có chứ! Mị Nhi thử một chút, cái miệng nhỏ nhắn chu lên. Sau khi uống thuốc, nàng cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, cho rằng đã có thể vận động. Nhưng ai ngờ vẫn chưa được, nàng không khỏi uể oải nói: - Vẫn chưa có sức lực! - Không sao! Ca ca tắm cho ngươi! Giang Tinh Thần cười, ôn nhu nói - A Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mị Nhi đỏ bừng lên thẹn thùng, giơ tay chặn lại nói: - Không cần đâu. ca ca! - Có cái gì phải xấu hổ! Ta là ca ca muội. Giang Tinh Thần gõ nhẹ đầu Mị Nhi một cái, rồi cười giễu nói: - Lại nói, thân thể muội gầy như cọng giá đỗ vậy, có thể thấy được cái gì hay ho chứ! - Hừ! Mị Nhi lập tức nhướng mày, nàng không biết cọng giá đỗ là cái gì, nhưng thân thể mình nàng lại rất rõ ràng, dĩ nhiên biết ca ca dùng từ đó để hình dung cũng không phải tốt đẹp gì - Còn nói không có cái gì hay ho, lúc ở Tử Kinh Dong Binh Đoàn, ca ca chẳng hôn ta thật lâu là gì, hôn hết cái này đến cái khác! Mị Nhi bất chợt nói ra một câu - Ách! Giang Tinh Thần bị câu nói này khiến cho choáng váng, lảo đảo sém quỵ xuống đất - Đó mà là hôn muội sao, đầu óc tiểu nha đầu muội chứa thứ gì vậy... Giang Tinh Thần trán nổi gân xanh, chỉ chỉ Mị Nhi hồi lâu, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là xoay người đi ra ngoài - Ha ha! Thấy Giang Tinh Thần chịu thua bỏ chạy, con ngươi tiểu nha đầu linh động xoay chuyên, lộ ra nụ cười vô cùng vui vė... Hơi nước tràn ngập, nhiệt độ trong phòng cũng theo đó tăng lên, Giang Tinh Thần cầm cái gáo gỗ tự chế múc nước, từ từ xối lên người tiểu nha đầu. Vừa nãy Giang Tinh Thần gọi tiểu nha đầu là cọng giá, còn tỏ vẻ giễu cợt. Lúc này tắm cho nàng mới nhìn ra, thân thể tiểu nha đầu ngay cả cọng giá cũng không bằng, đáng lẽ ra một cô gái 13 tuổi đã bắt đầu trổ mã, nhưng nàng thì trông vẫn như em bé vậy, thân thể gầy như que củi, căn bản không có bao nhiêu thịt - Thật không biết trong ba năm qua, tiểu nha đầu đã chịu biết bao nhiêu khổ sở, thật tội nghiệp... Trong lòng Giang Tinh Thần chua xót. Mị Nhi thì hoàn toàn khác hẳn lúc trước, đầu cúi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, không nói câu nào. Tuy xấu hổ, nhưng lúc này trong lòng Mị Nhi lại rất bình yên và hưởng thụ. Đã nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên có người tắm cho mình, mà người này, lại là ca ca mà mình hiểu rõ nhất! Thậm chí nàng còn thầm hy vọng, giây phút này vĩnh viễn ngưng lại vậy... Nhưng hy vọng của Mị Nhi không có khả năng trở thành hiện thực được, dù sao đi nữa nàng cũng là một cô gái. Giang Tinh Thần không thể nào cọ rửa toàn thân cho nàng, chỉ rửa sơ qua cặn mồ hôi đọng lại trên người mà thôi, chủ yếu là để cho nàng cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái là được rồi. Lau lau sạch sẽ, rồi mặc áo lót cho Mị Nhi xong. Giang Tinh Thần liền ôm nàng đến bên giường, đắp chăn lại, lúc này mới đi rót nước dọn dẹp. Ngay khi hắn đang thu dọn, hâm nóng lại bánh và thịt hôm qua Mị Nhi chưa ăn. chuẩn bị dọn cơm, thì Tôn Tam Cường tới!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch