Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 64: Chỉ ruột dê (1)

Chương 64: Chỉ ruột dê (1)



Giang Tinh Thần lấy ruột trâu rừng, cũng không phải để nghiên cứu thức ăn mới gì, chỉ là vừa rồi lúc Tôn Tam Cường lần nữa đề cập đến bảy vị quân đoàn trưởng đều tụ tập, đột nhiên hắn nghĩ tới một vấn đề lớn: chính là thủ pháp hắn khâu lại miệng vết thương, y sư khác có học được hay không?

Ở trên địa cầu, may bên trong miệng vết thương đều dùng chỉ ruột dê có thể tự tiêu, hắn dùng thủ pháp may bằng sợi gân thú, ở bên ngoài để lại đầu sợi, là khi trị liệu cho Mạt Hồng Tiêm, dựa vào tưởng tượng vô ý thức làm ra. Nói cách khác, không có Cảm Mẫn Trận tăng lên độ linh hoạt, hắn cũng không thể làm được.

Y sư của quân đội không có khả năng có cảm giác và độ bén nhạy như hắn, thì hoàn toàn không có khả năng học được thủ pháp này. Nói vậy, là phiền toái lớn rồi! Chẳng những Triệu Gia Dược Nghiệp xui xẻo, không chừng chính mình còn bị cưỡng ép mang đi làm y sư chuyên môn cho quân đội... đây cũng không phải là điều hắn muốn!

Nghĩ tới khả năng này, tâm tình của hắn dĩ nhiên chìm xuống. Tuy nhiên trước đó hắn không muốn để cho tiểu cô nương lo lắng, không có biểu hiện ra mà thôi. Hắn bảo Tôn Tam Cường kiểm ruột trâu, cũng không phải để làm thức ăn mới, mà để làm ra chỉ ruột dê.

Đời trước hắn có một người bạn nối khố, không có lên đại học. Sau trung học người này ở bên ngoài chạy sô dụng cụ điều trị. Lúc bọn họ uống rượu tán gẫu trời nam biển bắc, người anh em này đã từng nói, y khoa dùng chỉ ruột dê, phần lớn đều là làm ra từ màng mỏng trong ruột dê, lúc đó mấy người còn đàm luận một phen.

Hiện tại trong tay mình còn có năm phiến lá cây Vân Vụ, có thể tiếp tục tăng lên Cảm Mẫn Trận, tăng lên độ linh hoạt, dùng màng mỏng trong ruột trâu rừng làm ra chỉ ruột dê, cũng không phải không có khả năng.

Đi tới phòng bếp, làm xong nước ấm ngâm lá Vân Vụ vào... uống liên tiếp năm chén Vân Vụ, Giang Tinh Thần biến đổi phương pháp hô hấp, Cảm Mẫn Trận nhanh chóng lan tràn ra xuống phía dưới, rất nhanh chạy khắp toàn thân.

Hiệu quả của năm cái lá này, quả thực ra ngoài dự liệu của hắn, kế tiếp trận pháp lại từ từ sáp nhập vào thân thể, biến mât.

“Trận pháp này rốt cục giống như Thái Sơ Trận, hoàn toàn sáp nhập vào thân thể!” Giang Tinh Thần thầm mừng rỡ, điều này nói rõ Cảm Mẫn Trận đã đại thành.

Sau đó, Giang Tinh Thần tiếp tục dùng phương pháp hô hấp, cảm giác hơi nóng còn thừa lại, trong nháy mắt tất cả đều trào lên đầu, sương mù dạng thủy ngân kia lần nữa hiện ra, hiển hiện ra trận pháp thứ ba: là Minh Tri Trận.

Trận pháp này chỉ hiện lên loáng thoáng, thì hơi nóng do lá cây Vân Vụ sinh ra đã tiêu hao hêt.

“Minh Tri Trận, không biết có tác dụng mới gì đây?” Giang Tinh Thần trong đầu nhoáng lên một cái, liền buông bỏ ý niệm này, hắn phải nhanh chóng thử xem hiệu quả của Cảm Mẫn Trận đại thành.

Cầm trong tay một cây gỗ tròn, đao phong biến thành một quầng sáng, không tới một phút, đã thành hình dáng một cái bàn chải đánh răng.

Kế tiếp, Giang Tinh Thần lại ngạc nhiên phát hiện, khí lực của mình cũng lớn hơn rất nhiều, dùng cái dùi khoan cũng không tốn sức như trước. Về phần cuối cùng xỏ dây ràng dây lại càng thành thạo, không bao lâu sau một cái bàn chải đánh răng đã thành hình.

“Trình độ linh hoạt, khí lực, đều gia tăng một đoạn lớn... ” Giang Tinh Thần thầm suy nghĩ trong lòng, lại lấy ra một cây gỗ tròn...

Bàn chải đánh răng dưới hai tay linh hoạt của Giang Tinh Thần liên tiếp làm xong cái này tới cái kia. Khi hắn làm xong cái thứ mười, bỗng vang lên tiếng đập cửa, Tôn Tam Cường đã trở về.

- Thật không biết vật này có thể làm ra món ăn mới gì, mùi khó ngửi như vậy, may mà đang là mùa đông, chứ mùa hè ta cũng không giúp ngươi lấy đâu.

Tôn Tam Cường vừa huyên thuyên, vừa chỉ huy tên côn đồ phía sau đem vào một cái túi lớn đặt ở cửa phòng bếp.

- Tam Cường huynh! Làm phiền...

Giang Tinh Thần vừa định nói tiéng cực khổ, Tôn Tam Cường liếc mắt nhìn thấy bàn chải đánh răng, vội vàng cắt ngang lời hắn, hỏi:

- Ồ! Đây là đồ chơi mới gì vậy?

- Cái này... là bàn chải đánh răng, dùng để đánh răng! Giang Tinh Thần giải thích.

- Đánh răng! Tôn Tam Cường mắt sáng lên, lập tức nghĩ tới tác dụng.

- Cho huynh một cái, chấm chút ít muối bột là được, tuyệt đối sạch sẽ hơn so với súc miệng trơn! Giang Tinh Thần cười, đưa một cái.

- Ha ha! Huynh đệ thật hứng thú, ta cứ thu lấy! Cơ hồ như cướp giựt trên tay, Tôn Tam Cường vội cho bàn chải đánh răng vào túi, rồi dẫn thuộc hạ cáo từ rời đi.

Đợi cho Tôn Tam Cường ra ngoài, Giang Tinh Thần mở túi vải ra, cố chịu đựng mùi hôi, từ bên trong trút ra ruột trâu, cầm tiểu đao, bắt đầu cẩn thận bóc màng mỏng trong ruột...

Suốt hai tiếng, lúc này Giang Tinh Thần mới thở phào nhẹ nhõm: “May mà Cảm Mẫn Trận đại thành, nếu không bóc màng bên trong thì dễ, nhưng làm thành dây chỉ nhỏ quả thực khó khăn!”

Kế tiếp, chính là hong khô, hắn mơ hồ nhớ thứ này không thể đụng vào nước, nếu không sẽ giảm độ co dãn, dễ dàng gãy mất. Thật ra phương pháp tốt nhất là phơi dưới mặt trời nắng gắt, còn có thể tạo được hiệu quả sát trùng khử độc, nhưng ban đêm, cũng chỉ có thể dùng lò lửa sấy khô.

Bận rộn làm đến đêm khuya. Giang Tinh Thần mới xem như lục lọi làm ra một sợi chi ruột dê nhỏ. Sau khi dọn dẹp hết thảy sạch sẽ, hắn quay về trong phòng ngủ...

Qua ngày sau, mới vừa tờ mờ sáng Giang Tinh Thần đã rời giường, đắp chăn màu hồng này hắn luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Rửa mặt, nấu nước, làm điểm tâm... lúc Mị Nhi rời giường, một chén hoành thánh nóng hầm hập đã đặt trước mặt nàng.

- A! Lại có đồ ăn ngon! Vừa mở mắt thì có vui mừng, trong lòng tiểu cô nương vô cùng ấm áp, liên gắp lên một miếng đưa vào miệng.

- ... nóng, nóng! Tiểu cô nương vội há miệng hà hơi.

- Trước khi ăn thổi thổi một chút, không cần gấp gáp như vậy, cũng không ai giành với muội!

Giang Tinh Thần bất đắc dĩ quở trách một câu, xoay người rót một chén nước ấm, đưa tới bên miệng Mị Nhi.

Tiểu nha đầu an tĩnh lại, mím môi một cái, hai mắt nheo lại lóe lên một tia giảo hoạt mưu kế được như ý, há mồm ngậm miệng chén.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch