WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 7: Nguyên Tuyền, khu chợ (1)

Chương 7: Nguyên Tuyền, khu chợ (1)



"Thái Sơ Trận? Dùng để làm gì?"

Giang Tinh Thần kinh dị nhìn vào đường vân phức tạp hình tròn, sáng lên tựa như trời sao.

"Thở, thở, hít... Hít, hít, thở, thở.... "

Tiến hành theo cách hít thở, Giang Tinh Thần nhìn thấy đường vân hình tròn đang dần lan tỏa trong đầu, theo đường vân tỏa ra, những đốm sáng như sao trời cũng ngày càng sáng hơn, trong đầu vang lên tiếng nổ ong ong.

Hít thở nhanh hơn, Thái Sơ Trận cũng dần lan rộng, Giang Tinh Thần cảm giác đường vân đã tới cổ mình, đốm sáng trong đầu lúc này sinh ra chấn động nhỏ.

Đột nhiên, Giang Tinh Thần chợt lóe lên ý tưởng:

"Ta hiểu rồi, những đốm sáng đó chính là Nguyên Tuyền, tác dụng của Thái Sơ Trận này, hẳn là kích hoạt Nguyên Tuyền!"

Vừa nảy ra ý nghĩ này, Giang Tinh Thần lập tức tập trung toàn bộ tinh thần vào đố sáng, bắt đầu từ đêm qua, hắn đã tràn ngập tò mò với Nguyên Tuyền.

Nhưng mà, khi hắn quan sát cẩn thận lại phát hiện, những đốm sáng dày đặc tổ hợp lại, chính là hình dạng ngoài của bộ não.

"Cái gọi là Nguyên Tuyền, nói cách khác chính là neuron... Không sai, chính là neuron! Không thì sao đốm sáng lại tạo thành bề ngoài bộ não, trước kia ta xem kênh giáo dục có thấy... Neuron là chỗ phát ra sóng điện não, vậy kích hoạt Nguyên Tuyền, có phải chính là kích thích neuron khống chế thả ra sóng điện não... dẫn Nguyên Khí vào người... Đúng rồi, cộng hưởng! Sóng điện não ảnh hưởng tần suất chấn động Nguyên Khí bên ngoài... "

Trải qua một chuỗi suy đoán, Giang Tinh Thần không khỏi líu lưỡi, ban đầu nghe nói kích hoạt Nguyên Tuyền không dễ dàng, hắn còn chưa có ấn tượng trực quan, nhưng hiện tại hắn đã biết khó khăn cỡ nào. Dù không biết người thế giới này thông qua phương pháp tu luyện thế nào, nhưng khống chế sóng điện não, chuyện này chỉ nghĩ thôi đã thấy khó tin.

Kinh dị qua đi, hắn lại hưng phấn, tác dụng trận pháp đã rất rõ ràng, chỉ cần kích hoạt Nguyên Tuyền, vậy hắn sẽ lại nhận được thân phận quý tộc. Tuy rằng sản xuất cùng sinh hoạt ở thế giới này tương đối lạc hậu đơn điệu, hắn vẫn có nắm chắc kiếm được tiền, nhưng ở trong hoàn cảnh cấp bậc rõ ràng, không có thân phận địa vị tương ứng, chờ đợi mình tuyệt đối là những cái mồm đẫm máu.

Không bao lâu sau, tiết tấu hít thở kỳ lạ khựng lại, khôi phục bình thường, sương mù, đốm sáng, cùng với Thái Sơ Trận đồ đều biến mất, nhưng mà lần này hắn lại không còn cảm giác đói bụng.

"Hả?"



Giang Tinh Thần lấy làm lạ:

"Sao không cảm thấy đói bụng, còn chưa dùng hết năng lượng sao?"

Vừa nghĩ, hắn không khỏi thử vận hành cách hít thở, lập tức trong bụng tỏa ra dòng ấm, hắn lại nhìn thấy Thái Sơ Trận đồ dần dần kéo dài xuống dưới.

"Có thể tự chủ khống chế, thì ra là vậy!"

Giang Tinh Thần hiểu được, trước đó là cách hít thở dẫn dắt, hiện tại hắn có thể tự mình khống chế. Nhưng mà làm hắn chân chính ngạc nhiên, là lần đầu tự chủ vận dụng cách hít thở lại thuần thục như thế, giống như thành bản năng của hắn.

Một lát sau, cảm giác đói bụng truyền đến, không thể không ngừng lại cách hít thở, dấu ấn Thái Sơ Trận lại lớn thêm một chút.

"Trận pháp lan tỏa trong người, có thế nào chờ đến khi trải khắp cả người, sẽ kích hoạt được Nguyên Tuyền... "

Giang Tinh Thần nghĩ vậy.

- Ca ca, ca ca!

Bên tai đột nhiên nghe được tiếng gọi của Mị Nhi.

- Hả!

Giang Tinh Thần giật mình, nhìn sang Mị Nhi.

- Ca ca lại ngây người rồi, không thoải mái sao?

Mị Nhi đặt tay sờ trán Giang Tinh Thần, quan tâm hỏi.

- Không sao!

Giang Tinh Thần mỉm cười, trong mắt thần thái hưng phấn, lấy tay Mị Nhi xuống, xoa đầu nàng.

Mị Nhi sững sờ, nhìn mặt Giang Tinh Thần đến ngây người, trong đầu không khỏi toát ra ý nghĩ:

"Ca ca cười thật là dễ nhìn!"

Khuôn mặt Giang Tinh Thần đường nét rõ ràng, nhân trung dưới mũi rất sâu, thanh tú mà không mất cứng cỏi, tươi cười thần thái phấn chấn làm đặc điểm này càng thêm rõ ràng, Mị Nhi cảm giác nụ cười này sáng chói như mặt trời.

- Sao vậy, tiểu nha đầu?

Giang Tinh Thần đưa tay lắc lắc trước mặt Mị Nhi.

- Không có gì!

Mị Nhi mặt nhỏ nóng lên, đánh bay bàn tay lắc lắc của Giang Tinh Thần, trách lại:

- Còn nói mình khỏe, đang ăn cũng ngây người, thật không làm người ta bớt lo được!

Mị Nhi vừa càm ràm, vừa cầm bánh lá cây bọc bánh ban đầu, dùng gói kỹ một cái bánh bột mì trắng thừa lại.

- Mị Nhi, có thể cho cái bánh còn lại...

Giang Tinh Thần nhìn động tác của Mị Nhi, nuốt cái ực, năng lượng từcái bánh vừa rồi đã bị hấp thu mất.

- Không được! Giữ cái này lại để tối ăn!

Mị Nhi dùng sức lắc đầu, cẩn thận bỏ cái bánh bột mì gói kỹ vào trong lòng, vung tay lên:

- Đi thôi, chúng ta đi tìm chỗ ở, còn rất nhiều chỗ chưa đi, nói không chừng còn có chỗ như Hoàng đại thúc!

Giang Tinh Thần kéo tay Mị Nhi lại, không vui nói:

- Không phải đã nói rồi sao, để huynh nghĩ cách kiếm nhà!

- Huynh có cách nào chứ... Được rồi, bánh bột mì trắng cũng ăn, huynh đừng quấy nữa, mau buông tay đi, ngoan ngoãn nghe lời đi mà, còn trễ nữa thì trời sẽ lạnh!

Giang Tinh Thần đầu đầy chỉ đen, suýt nữa cắm đầu xuống đất, khóe miệng co rút:

"Nha đầu này, coi ta là con nít sao!"

Đột nhiên xoay người, Giang Tinh Thần nắm tay Mị Nhi đi ra đường lớn:

- Tiểu nha đầu, muội nhớ kỹ, huynh mới là ca ca! Huynh nói có cách là nhất định có cách.

Mị Nhi bị Giang Tinh Thần kéo lảo đảo đi tới, có phần bất mãn giãy giụa hai cái rồi cũng đi tới, ánh mắt toát ra hưng phấn. Trong ấn tượng của nàng, ngoài việc kích hoạt Nguyên Tuyền ra, ca ca chưa từng chủ động làm gì, đồng thời nàng cũng tò mò, rốt cuộc ca ca có cách nào.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.