Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 79: Khí thế rung động (1)

Chương 79: Khí thế rung động (1)



- Thùng... Thùng... Thùng... Thùng...

Sau tiếng trống thứ nhất vang liên, từng tiếng trống tiếp theo vang vọng truyền ra, ngay cả những người bên ngoài hội trường đều nghe được vô cùng rõ ràng. Thanh âm như sấm rền khiến trái tim tất cả mọi người nhảy lên kịch liệt, một cảm giác khó tả theo nhịp trống cũng từ từ dâng lên.

Trong sân hoàn toàn yên lặng trở lại, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Giang Tinh Thần đang đánh trống to trên đài, toàn bộ tâm thần đều bị hấp dẫn lên đó. Những người bên ngoài hội trường thì đang kinh ngạc, không biết âm thanh tựa như tiếng sấm rền đang phát ra là thứ gì.

Mấy vị giám khảo chợt biến sắc, bắt đầu tỏ ra kinh ngạc, ánh mắt dần dần sáng lên, hoàn toàn bị thanh âm loại nhạc cụ mới độc đáo này hấp dẫn.

Vẻ mặt mấy vị quân đoàn trưởng thì đều đại biến, từ kinh nghiệm sa trường của bọn họ đem lại cảm nhận hoàn toàn bất đồng, bọn họ nhận ra, âm thanh này không ngờ lại có thể khiến cho khí thế của người ra dần dần tăng lên.

Cảm thụ sâu sắc nhất, hẳn là những binh sĩ tới trước quan sát kia. Từng tiếng chấn động như sấm rền, khiến bạn hắn có một loại kích động không tự chủ được muốn tiến lên, người bên cạnh đều có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ trên người bọn họ đang tản ra, không khỏi tận lực kéo giãn khoảng cách.

Mạt Hồng Tiêm, Triệu Đan Thanh, nhị ca, lão tứ, Tôn Tam Cường, tất cả đều tỏ ra cực kỳ kinh ngạc, bọn họ cũng là lần đầu nghe được tiếng trống này.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mị Nhi rốt cục cũng lộ ra nụ cười đắc ý, liếc mắt nhìn đám người Mạt Hồng Tiêm bên cạnh.

- Xếp hàng!

Một tên binh lính ở trước nhất chợt rống lên hai chữ tựa như gào thét.

- Hey!

Sáu tên binh sĩ đồng loạt rộng lớn, nhanh như chớp hòa lẫn vào tiếng trống như sấm rền, khiến người nghe giật nảy mình.

Sau đó, sáu người liền bày ra trận hình trùng kích tam giác điển hình trong quân đội, đồng loạt dậm chân lên mặt đài, Ngư Lân Giáp trên người vang lên rầm rầm, tay phải nắm chuối đạo bên hông, theo nhịp trống từng bước tiến về phía trước.

Mấy hàng người đang xem ở gần sân khấu nhất lập tức cảm nhận được một cổ sát khí ập vào mặt, tựa như bản thân đang ở trên chiến trường, chuẩn bị xuất kích vậy.

- Thùng! Thùng! Thùng! Thùng...

Tiết tấu nhịp trống bắt đầu tăng nhanh, Uyển Nhu cũng gia nhập vào, hai mặt trống to đồng thời vang lên, khiến âm thanh lập tức tăng lên gấp đôi.

Mà loại nhịp trống càng lúc càng nhanh, cũng làm cho trái tim tất cả mọi người đập nhanh hơn, hô hấp không tự chủ được cũng dồn dập theo.

Bước chân binh lính theo nhịp trống tăng nhanh, khí thế trên người cũng không ngừng kéo lên, trong mắt của bọn họ thậm chí đã xuất hiện vẻ điên cuồng.

Mấy đại quân đoàn trưởng ở hàng đầu càng nhìn càng trừng lớn mắt, không ngờ cũng không khắc chế được bản thân, rục rịch kích động, hai tay dần dần nắm lại.

Cơ thể Đường Sơ Tuyết đã hơi nghiêng về phía trước, đôi mắt xinh đẹp lóe lên vẻ hưng phấn, tựa như sắp sửa nhảy ra ngoài vậy.

Triệu Đan Thanh, Mạt Hồng Tiêm, nhị ca, lão tứ cũng cảm thấy tinh thần theo nhịp trống càng ngày càng kéo lên, không nhịn được muốn rống to một tiếng.

- Thùng thùng thùng thùng...

Trên đài, tốc độ tay của Giang Tinh Thần và Uyển Nhu tăng nhanh, nhịp trống biến thành một tràng tiếng sấm cuồn cuộn, tinh thần của mọi người đã dâng cao đến cực điểm. Thậm chí người xem dưới đài có một số đã nín thở, chờ phát tiết ra ở phút cuối cùng.

- Thùng! Thùng!

Hai tiếng trống trầm hùng vang lên, dùi trống trong tay Giang Tinh Thần và Uyển Nhu bất thình lình dừng trên mặt trống, tiếng trống liên miên như sấm rền đột nhiên im bặt.

- Hey!

Binh sĩ chạy ra rìa sân khấu quát lớn một tiếng, tay phải rút đao ra khỏi vỏ, chém một đao vào không trung, khí thế như có địch thì không có ta, phát tiết ra tất cả khí thế đã lũy tất trước đó.

Trong nháy mắt khi binh lính chém ra, đám người Đường Sơ Tuyết, Ngô Thiên Phong, Trần Huyền Cảm đều nắm chặt hai tay, hét lớn một tiếng:

- Tốt!

Mà theo tiếng trống đột nhiên im bặt, binh lính phát ra một đao toàn lực, binh sĩ đang quan sát cũng đồng loạt quát lớn một tiếng, trong sân tựa như truyền ra một tiếng sấm dậy, khiến mọi người xung quanh nhất thời giật nảy mình.

Ngay sau đó, trong sân truyền ra hàng loạt tiếng thở dài thoải mái, hoàn toàn phóng thích ra tâm tình bị kìm nén vừa rồi, mỗi người đều cảm nhận được một loại sảng khoái không nói nên lời.

- Đây rốt cuộc là nhạc cụ gì vậy, tiếng như sấm rền, hơn nữa lại có thể kích động tâm tình của người ta.

Những binh lính kia lại hiện ra vẻ khó tin, vừa rồi bọn họ cơ hồ bị nhịp trống kích động mà theo bản năng hô lên. lt; pgt;

Bảy đại quân đoàn trưởng liếc nhìn nhau, trên mặt khó nén khỏi vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, trong lòng đều thầm hiểu được suy nghĩ của đối phương.

Hai mắt Định Bắc Hầu sáng lên, nhìn lướt qua vị trí quân bảy, trong lòng mừng như điên:

- "Bất kể diễn xuất lần này như thế nào, chỉ bằng vào việc trong tay đám người Uyển Nhu có hai món nhạc cụ mới, chắc chắn sẽ thắng lợi trở về!”

Phía sau hắn, Mạt Hồng Tiêm lẩm bẩm lên tiếng:

- Tiểu tử này cũng thật lợi hại! Sao có thể làm ra được hai món nhạc cụ như vậy chứ...

Nhị ca, lão tứ, Triệu Đan Thanh, Tôn Tam Cường, tất cả cũng đều thay đổi thái độ đùa giỡn lúc trước, vẻ mặt hết sức nghiêm túc.

Mà cảm thấy rung động nhất, chính là mấy vị giám khảo Học Viện Đế Quốc kia. Trong giây phút thưởng thức ngắn ngủi vừa rồi, bọn họ đã cảm nhận được loại nhạc cụ này có năng lượng rất lớn, quả thực có thể nói là cải cách trọng đại của giới vũ nhạc...

Chỉ là một hồi trống ngắn ngủi, mà thái độ của tất cả những người dự tuyển bên trong sân đều thay đổi, từ cười nhạo biến thành mong đợi:

- Nam nhân diễn ca múa mà hay như vậy, thật sự là mới nhìn thấy lần đầu đó!

Lúc này cao hứng nhất, không phải Mị Nhi thì là ai chứ? Nàng đắc ý nhìn chung quanh một chút, cái đầu nhỏ vênh lên thật cao:

- Hừ! Hiện tại sao không cười nhạo nữa đi... Đây chính là ca ca ta đó!

Trên đài, Giang Tinh Thần cũng không chú ý đến biến hóa của người xem, tâm trạng của hắn cũng đang bị kích động, hồi trống vừa rồi mới chỉ là làm nóng người mà thôi.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch