Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 80: Khí thế rung động (2)

Chương 80: Khí thế rung động (2)



Hơi ngừng một chút, hai cánh tay của hắn lần nữa đánh xuống, tiếng trống trầm hùng lại nổi lên, nhưng lần này không phải từ chậm đến nhanh dần, mà là bốn tiếng trống ngắn cực mạnh.

- Thùng thùng thùng thùng... Thùng thùng thùng thùng... Thùng thùng thùng thùng...

Liên tiếp đánh ra tám hồi trống ngắn, mỗi một hồi đều tựa như một bó đuốc, lần nữa thắp lên nhiệt huyết mới lắng xuống trong lòng mọi người.

- Kiêu ngạo! Khí phách! Đương đầu! Sóng vạn trượng!

Giang Tinh Thần cất lên tiếng ca vô cùng khí phách, từng chữ từng chữ nhấn mạnh.

Trong lòng tất cả mọi người nhảy dựng, như thể bị sóng lớn đánh sâu vào. Âm tiết quá ngắn, phối hợp với nhịp trống mạnh mẽ có lực, mặc dù không có bất kỳ loại nhạc cụ nào phối hợp, nhưng lại khiến trong lòng người nghe nổi sóng cuồn cuộn.

Tất cả mọi người, bao gồm bảy đại quân đoàn trưởng ở hàng ghế đầu, bao gồm cả Định Bắc Hầu và đám người Mạt Hồng Tiêm, tất cả đều trào dâng lên một cỗ khí thế hào hùng từ tận đáy lòng, tựa như sẵn sàng đối mặt với sóng lớn vạn trượng vậy.

Giám khảo Học Viện Đế Quốc, thân mang trọng trách, cưỡng ép áp chế cảm thụ của bản thân, tập trung bình phán tiếng ca của Giang Tinh Thần. Lúc này bọn họ mới biết, không chỉ có nữ tử cất lên tiếng hát mới hay, mà nam nhân cũng có thể để nghe như vậy, cho dù chỉ có nhịp trống nổi lên, cũng có thể khiến cho người ta cảm thấy sảng khoái.

Câu đầu tiên vừa dứt, mấy tên binh sĩ liền rống lớn:

- Hô!

Lúc này, bọn họ đã sớm tra đao vào vỏ, đồng loạt vụng quyền đánh ra, động tác đều nhịp, mạnh mẽ có lực.

- Nhiệt! Huyết! Tựa như ánh mặt trời đỏ rực!

Câu thứ hai tựa như đổ dầu vào lửa, khiến người nghe lần nữa nhiệt huyết dâng cao,

Quyền pháp sáu tên binh sĩ đánh ra, chính là loại quyền quân đội thường dùng để đánh nhau, nhưng dưới nhịp trống cùng ca từ làm nền, từng chiều từng thức lại rất có tiết tấu, tay đấm chân đá đều tràn đầy lực bộc phát, đánh mạnh vào thị giác của mọi người.

Vừa nghe vừa xem, hai tầng cảm thụ khiến cho tất cả mọi người, bất kể là quý tộc hay binh lính, bình dân, toàn bộ đều chìm đắm trong tiếng ca hào hùng vạn trượng.

- Gan! Như! Sắt! Luyện! Cốt! Như! Kim! Cương! Trí cao vạn trượng Hey tuệ nhân thâm trường Hổ thúc ta phấn đấu, làm hảo hán!

- Hêy!

- Làm một trang hảo hán!

- Hô!

- Mỗi ngày đều phải tự cố gắng!

Mỗi lần ngắt nhịp giữa từng câu, sáu tên binh sĩ liền đồng thanh hô lên! Bài hát này trôi chảy dễ thuộc, tiết tấu vấn luật cực mạnh, người xem dưới đài lập tức thuộc lòng, mỗi lần ngắt nhịp giữa câu, gần như tất cả mọi người đều điên cuồng hét lên cùng binh lính, dường như chỉ có như vậy mới có thể bày ra khí phách hào hùng trong lòng bọn họ vậy.

Hơn 1 ngàn người cùng hô lên, cơ hồ muốn lật ngược cả sân trường lên vậy. Định Bắc Hầu, bảy đại quân đoàn trưởng ở hàng đầu sau khi quay đầu lại nhìn, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc cùng rung động không nói nên lời.

Đặc biệt là mấy vị giám khảo, đều kinh ngạc muốn rớt cằm! Đã nhiều năm hành nghề, nhưng bọn họ cũng chưa từng thấy qua tràng diện trước mắt. Có thể khuấy động toàn trường cùng hưởng ứng như vậy, mức độ được hoan ngênh của nhạc khúc này quả thực là quá nghịch thiên đi!

Phía sau sân khấu, tất cả ca vũ đoàn còn lại đều bị hấp dẫn tiến ra nhìn. Vốn đoàn vũ nhạc Tử Kinh này cũng không có danh tiếng gì, hơn nữa lại còn có cả nam nhân xen vào, những ca vũ đoàn khác đều cho rằng bọn họ đang cố ý đùa bỡn. Nhưng khi chứng kiến diện hiện tại...

Những ca vũ đoàn có hy vọng nhất: Huyện Phi, Lam - Mộng, Vân Hoa, còn có Thần Hi xếp hạng đệ nhất năm trước, lúc này đều ghen tỵ muốn phát điên.

Người xem đều ngốc hết cả rồi sao, nhạc khúc thô lỗ như vậy mà cũng hưởng ứng...

Một cô gái cau mày nói.

- Tỷ tỷ! Cơ thể của ngươi cũng đang nhịp theo đó!

- Ách! Có sao, sao ta lại không phát hiện chứ!

- Có mà, vừa rồi... hi hi!

Một cô gái khác lấp lửng nói, rồi sau đó liền hưởng ứng hộ to một tiếng.

Cô gái lúc trước lập tức vớt vát:

- Đây đã coi là gì chứ...

Trên đài, tâm tình Giang Tinh Thần cũng hoàn toàn chuyên chú, dùi trống đánh xuống đã không cần phải cố ý khống chế, chỉ bằng cảm giác đối với dao động, hắn liền có thể đánh xuống vô cùng đúng lúc, sử dụng lực đạo một cách hợp lý nhất.

Uyển Nhu là người hưng phấn nhất, hết thảy thấp thỏm lo lắng lúc trước, hiện tại đã sớm tan thành mây khói. Tràng diện vạn người dưới đài toàn bộ hô lên, khiến nàng vô cùng kích động, so với tràng cảnh trên đài ẻo lả ca múa, dưới đài lẳng lặng lắng nghe trước kia, đây mới đúng là loại hình ca múa mà người xem thích nhất, mỗi lần bọn họ điên cuồng hét lên, đều là một lần bọn họ công nhận đối với tài năng của nàng.

Cơ thể tựa như được truyền vào vô tận lực lượng, lực đạo Uyển Nhu nổi trống cũng bắt đầu gia tăng, như thể cùng tỷ thí với Giang Tinh Thần vậy, không ai nhường ai.

Người xem càng tỏ ra hứng thú hơn. Theo câu đầu "Nhiệt huyết nam nhi!" Giang Tinh Thần hát ra, bọn họ liền lớn tiếng hô: “Sánh tựa mặt trời!”

Câu ca này vừa dứt, nhạc khúc cũng đã đi được hơn nữa bài. Dùi trống trong hai tay Giang Tinh Thần liền bắt chéo lại với nhau, nghiêng người nhường qua một bên. Trong trí nhớ của hắn, đoạn tiếp theo phải là kèn Xô-na mới đúng, âm điệu cao vút của nó sẽ càng thêm kích động tâm tình của mọi người. Nhưng thời gian cấp bách, hắn căn bản không có thời gian nghiên cứu, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp bố trí một màn múa, dùng làm nhạc dạo giữa hai đoạn.

Mà hiện tại, chính là lúc Uyển Nhu độc diễn.

Gần như ngay khi Giang Tinh Thần nhường ra vị trí, thì sáu tên binh sĩ đang đi quyền trước mặt cũng đồng thời nhanh chóng dạt sang hai bên. Thân hình Uyển Nhu chuyển động mạnh.











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch