Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tàng Phong

Chương 124: Khách đến thăm đêm khuya (2)

Chương 124: Khách đến thăm đêm khuya (2)


Dưới ánh nến lờ mờ trong phòng, bóng người màu tím đưa lưng về phía Từ Hàn giống như một cái Thái Sơn đặt ở trong lòng hắn, khiến hắn không thể thở dốc.

Cấp bậc sư thúc của Linh Lung Các, cùng với cái trường bào màu tím kia, tu vi ít nhất cũng đã Thiên Thú cảnh, nhân vật như vậy nếu muốn giết Từ Hàn chẳng qua chỉ đơn giản như động đầu ngón tay mà thôi, chính như y nói, Từ Hàn cần phải suy nghĩ kỹ hơn.

Từ Hàn cau màu nhìn chằm chằm bóng người kia một lúc lâu, rồi giống như hiểu ra một chuyện gì đó, hắn buông lỏng nắm đấm trong tay ra.

"Các hạ muốn làm gì, hoặc có thể nói muốn dựa vào ta để biết thêm điều gì?"

Nếu như người đến đã có thể thấy được Yêu khí trong cơ thể hắn, vậy hiển nhiên có thể đoán được nền tảng của hắn, nếu như muốn thì cũng đã giết chết hắn rồi, không cần phải cố làm ra vẻ huyền bí như thế, vậy nếu không muốn giết thì chắc chắn y sẽ muốn đạt được thứ gì đó từ trên người Từ Hàn.

Mà bất kỳ là thứ gì khi mà y chưa nhận được đáp án, Từ Hàn kết luận đối phương sẽ không động thủ, bởi vậy sau khi nghĩ thông suốt những điểm này, hắn bình tĩnh lại.

Chích.

Lúc này đột nhiên có một tiếng vang nhỏ tuôn ra, một cái điểm sáng bay ra từ thân thể bóng người kia, lấy tốc độ cực nhanh bay về phía Từ Hàn.

Từ Hàn trong lòng giật mình, liền muốn đưa tay chống cự, thế nhưng tốc độ của điểm sáng thực sự quá là nhanh, trong đầu hắn mới xuất hiện ý nghĩ như vậy, tay còn chưa kịp làm ra hành động thì vật kia đã đâm sâu vào lồng ngực hắn.

Đó chính là một cái châm bạc.

Nhỏ bé, sắc bén, phần đuôi kết nối vào một đường chỉ trắng, nếu không nhìn kỹ, thực sự khó có thể nhận ra sự hiện hữu của nó.

Châm bạc kia chui vào cơ thể khiến Từ Hàn phát ra một tiếng kêu đau đớn, từng đạo Chân Nguyên thuận theo châm bạc kia trào vào trong cơ thể Từ Hàn, thân thể Từ Hàn cùng lúc đó trở thành cứng đờ, lại không thể động đậy.

"Ừ, cho ta xem xem." Bóng người kia lại tiếp tục nói.

"[Tu La Quyết] của Sâm La Điện, [Đại Diễn Kiếm Chủng] của Kiếm Lăng Nam Hoang, ừ còn có dược lực của Phu tử Thiên Sách Phủ còn sót lại."

"Thú vị. . . Thú vị. . ."

Ngữ khí của người nọ giống như phát hiện một mảnh đất mới mà hơi có chút hưng phấn, nhưng tâm trạng của Từ Hàn vào một khắc này lại chìm đến đáy cốc.

Những thứ này đều là bí mật của hắn, thậm chí mỗi cái đều đủ để mang họa chết người đến cho hắn, chỉ vì một cái châm bạc đã bị người đến nhìn ra nguồn gốc, Từ Hàn không kìm được sinh ra một cảm giác mình trần như nhộng lộ ra dưới gió tuyết, một vẻ lạnh lẽo lan ra khắp người, từ đầu đến chân hắn.

"Khoảng chừng một năm trước, Long Tòng Vân dẫn người đuổi giết Thương Hải Lưu, không ngờ lại bị Sâm La Điện ám sát, ngoại trừ mấy tên đệ tử đi theo gã, tất cả đều toi mạng, chỉ duy nhất cô bé Tần Khả Khanh kia lại được một vị Tu La Sâm La Điện cứu."

"Tuổi tác của vị Tu La kia có lẽ gần bằng ngươi, rồi sau đó bên người Thương Hải Lưu lại có thêm một thiếu niên lại trạc tuổi ngươi vậy."

"Về sau, lần cuối cùng mà Thương Hải Lưu xuất hiện là ở phụ cận núi Đại Uyên, cũng vừa đúng lúc mà Phu Tử của Thiên Sách Phủ mất tích, cho đến bây giờ vẫn không tìm ra dấu vết của người này. Mà một tên nhóc không nơi nương thân như ngươi thì khác, lại bỗng nhiên trở thành con rể Diệp Thừa Thai, ngươi nói. . . việc này có khéo hay không?"

Người nọ chậm rì rì nói, thanh tuyến nhẹ nhàng, thật giống như một người cha đang kể lại một chuyện xưa để dỗ dành con mình chìm vào giấc ngủ.

Nhưng thân thể Từ Hàn vào lúc đó đã bắt đầu run rẩy, tất cả mọi chuyện của hắn lại hiện lên cực kỳ rõ ràng dưới suy đoán của người nam nhân này, hắn cảm thấy dường như mình đã bị xem thấu đáo.

Đây cũng không phải là một thể nghiệm vui sướng gì, nhất là khi bản thân Từ Hàn lại mang theo quá nhiều bí mật.

"Các hạ đêm khuya tới đây, cũng không phải vì giảng cho Từ mỗ nghe một cái chuyện xưa vô căn cứ như thế chứ" Dù trong lòng sợ hãi với người đến như thế nào thì Từ Hàn vẫn biểu hiện ra được đầy đủ trấn tĩnh. Hắn trầm giọng nói, mà sau lưng cũng đã mở niêm phong của cánh tay phải xong, chuẩn bị liều cá chết lưới rách cùng người nọ.

Lúc đối mặt với vị Tu La sứ của Sâm La Điện kia, dù cho tình huống đó cực kỳ khẩn cấp, thì từ đầu đến cuối Từ Hàn cũng không có ý định bỏ niêm phong cánh tay phải, bởi vì hắn biết rõ một khi bỏ niêm phong cánh tay Yêu này, không cần nói đến kết quả cuối cùng như thế nào thì hắn cũng chỉ có một con đường chết. Mà tên Tu La sứ kia mặc dù cường đại, vẫn còn cách xa tình cảnh phải cắt đứt sự sống của chính mình.

Từ Hàn không muốn chết, vì vậy hắn liều mình đánh cược một lần.

Mà nam tử trước mặt này, bất kể tu vi hay là tính toán hiển nhiên cũng đã vượt xa khỏi vị Tu La sứ kia, Từ Hàn cũng không cho rằng nếu như đối phương muốn giết hắn, hắn có thể có chút phần thắng nào.

Vậy xem ra bất kể Từ Hàn có muốn sống như thế nào, bày ở trước mặt hắn cũng còn duy nhất một con đường chết.

Cho nên không để người muốn hắn phải chết trải qua cực kỳ thoải mái đi.

Từ Hàn nghĩ như vậy trong lòng liền có quyết ý.

"Đương nhiên không phải vậy." Giọng nói của người nọ lại tiếp tục vang lên.

Từ Hàn trong lòng trầm xuống, Yêu khí trên cánh tay phải vốn đã mở ra bắt đầu khởi động, hiển nhiên đã chuẩn bị tốt cho việc liều mạng.

Thân thể của người kia theo lời ấy hạ xuống, chậm rãi di chuyển qua, lọt vào trong tầm mắt lại là một gương mặt mà Từ Hàn đã từng gặp một lần.

Ninh Trúc Mang!

Vị chưởng giáo đại nhân của Linh Lung Các - Huyền Hà Phong Ninh Trúc Mang!

"Ta muốn thu ngươi làm môn hạ của ta."

Mà thanh âm của y vào lúc đó cũng vang lên, vang vọng trong phòng hẹp lờ mờ này.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch