WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tàng Phong

Chương 200: Núi có cây mà không có nhánh (2)

Chương 200: Núi có cây mà không có nhánh (2)


Từ Hàn có chút sững sờ.

Hắn nuốt nước miếng một cái, chỗ cổ họng nhúc nhích một hồi, dù đã cố hết sức muốn dời tầm mắt của mình, nhưng khóe mắt quét nhìn vẫn không tự chủ được rơi xuống bên trên tư thái linh lung của Diệp Hồng Tiên.

Thần sắc càng che càng lộ thái độ của hắn rơi vào trong mắt Diệp Hồng Tiên, vị đại tiểu thư này lại chỉ cười khẽ một tiếng.

"Về rồi sao?" Nàng nói như vậy, bên trong thanh tuyến sền sệt bao vây lấy ôn nhu gần như có thể khiến người ta hòa tan mất.

Mà chuyện này còn chưa kết thúc, sau khi nói xong lời này, Diệp Hồng Tiên liền đứng lên, đong đưa eo nhỏ của mình cất bước tiến lên, cái eo uyển chuyển kia dường như mang theo một cỗ hấp dẫn cực kì kỳ dị.

Cũng không biết rốt cuộc có phải là ảo giác hay không, Từ Hàn vào lúc đó mơ hồ cảm thấy, liền ngay cả nhiệt độ trong phòng cũng theo eo nhỏ thấp thoáng của nàng mà tăng lên mấy phần.

Từ Hàn có chút miệng đắng lưỡi khô.

Hắn sững sờ ngay tại chỗ, tựa như bị người thi hành pháp thuật không nhúc nhích.

Lúc này, Diệp Hồng Tiên rốt cục đi tới bên cạnh hắn.

Cùng đến còn có cỗ mùi thơm nhàn nhạt trên người nàng, Từ Hàn không thể gọi ra tên, lại cảm thấy cực kỳ dễ ngửi.

"Ngươi. . ." Từ Hàn há miệng ra, muốn nói chút gì đó, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, cánh tay trắng nõn như ngọc của Diệp Hồng Tiên liền đặt vào sát môi hắn.

"Xuỵt." Nàng thở nhẹ trên vành tai của hắn, khí tức ấm áp quét trên lỗ tai Từ Hàn, khiến hắn cảm thấy có chút ngứa.

"Nên nghỉ, thiếp thân giúp chàng cởi áo." Rồi sau đó Diệp Hồng Tiên khẽ nói, thân thể chậm rãi vòng qua phía sau Từ Hàn, một cái tay vào lúc đó dán lồng ngực, chậm rãi sờ vào trong ngực hắn, nhìn bộ dáng dường như thực sự có ý giúp Từ Hàn cởi áo ngoài xuống.

Mà Từ Hàn dường như cũng trầm mê bên trong mùi hương ôn nhu của nàng, không biết trời nam đất bắc.

Nhưng cùng lúc đó, trong tay Diệp Hồng Tiên chợt sáng lên một đường hàn mang, một con dao găm từ trong ống tay áo nàng trượt ra, thẳng tắp đặt ở trên gáy Từ Hàn.

"Nói! Rốt cuộc ngươi có liên quan như thế nào với Kiếm Lăng Nam Hoang!" Thanh tuyến nhu tình vạn loại của Diệp Hồng Tiên vào thời khắc ấy đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Giống như dao sắc giờ phút này đang gác ở trên cổ hắn.

"Đây là . . . Hồng Tiên, ngươi muốn làm gì?" Từ Hàn lúc này mới như ở trong mộng mới tỉnh, bên trong giọng nói không thiếu sợ hãi.

"Ngươi cho rằng ngươi có thể giấu diếm được bổn tiểu thư sao? Người hôm nay tới tìm ngươi rõ ràng chính là Mặc Trần Tử của Kiếm Lăng Nam Hoang! Nói đi, rốt cuộc ngươi cất giấu bao nhiêu bí mật ở sau lưng ta!" Diệp Hồng Tiên cắn răng nghiến lợi hỏi, trong giọng nói lộ ra cực kỳ nhiều oán khí. Mà dao găm gác ở trên cổ Từ Hàn vào lúc đó lại siết thêm mấy phần, hắn thậm chí có thể cảm nhận được hàn ý từ bên trên con dao găm kia truyền đến.

Từ Hàn nghe vậy vẻ sợ hãi trên mặt chợt tan đi, ngược lại có chút cổ quái hỏi: "Ngươi muốn hỏi việc này?"

"Không được sao?" Diệp Hồng Tiên thầm cho rằng đã khống chế được Từ Hàn cho nên vênh mặt hất hàm nói.

Từ Hàn trong lòng lập tức cười khổ một hồi, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc như cũ, nói: "Ngươi không tin ta?"

Từ lúc Diệp Hồng Tiên nhập môn liền biểu hiện ra đủ loại không tầm thường, điểm này Từ Hàn sao có thể nhìn không rõ. Lấy tính cách của Diệp Hồng Tiên, làm ra cử động như vậy tất nhiên có mưu đồ. Từ Hàn biết rõ điểm này, bởi vậy mới đưa kế liền kế phối hợp nàng diễn một màn kịch như vậy, vì muốn thăm dò rõ ràng vị đại tiểu thư này rốt cuộc đang bàn tính chuyện gì.

Lại chẳng ngờ hôm nay mình vốn có ý tốt không để cho Diệp Hồng Tiên tham dự việc này, lo ngại không nhìn ra ý đồ đến của Mặc Trần Tử mà dính líu tới nàng.

Ai ngờ chưa kéo vị tiểu sư thúc này dính líu không nói, ngược lại còn khiến nàng hoài nghi . . .

Mà lấy tâm tính của Từ Hàn, vào lúc này cũng không kìm được sinh ra một cỗ bất đắc dĩ ta vốn đem lòng chiếu trăng sáng, không ngờ trăng sáng chiếu cống rãnh.

"Ta. . ." Diệp Hồng Tiên lúc này liền muốn nói chút gì đó, nhưng Từ Hàn hiển nhiên không có ý định tiếp tục chơi trò trẻ con với nàng.

Từ Hàn vào lúc đó bắt đầu vận chuyển ba trăm sáu mươi lăm khiếu huyệt trong cơ thể, chân khí quanh người chỉ trong chớp mắt liền ngưng tụ cùng một chỗ, rồi sau đó tay của hắn duỗi ra như chớp giật, cầm chắc dao găm của Diệp Hồng Tiên, sau đó chân phát lực, cả người chợt chuyển.

Khi đó Diệp Hồng Tiên không kịp đề phòng chỉ có thể phát ra một tiếng kinh hô, dao găm bay khỏi tay mình, thân thể chợt nhẹ sẽ phải ngửa mặt ngã quỵ, cũng may Từ Hàn tay mắt lanh lẹ, một tay giữ chặt, không để cho nàng ngã nhào trên đất.

Diệp Hồng Tiên thiên tư hơn người đương nhiên không giả, nhưng dù sao thời gian tu luyện vẫn còn quá ít, chưa đột phá đến Thông U cảnh thì sao có thể là đối thủ của Từ Hàn lúc này, chỉ vừa đối mặt đã bị hắn cứng rắn chế trụ.

Diệp Hồng Tiên sau khi lấy lại tinh thần đã thấy gương mặt Từ Hàn gần trong gang tấc cùng ý cười nhạt trên gương mặt hắn giờ phút này, sắc mặt nàng đỏ lên, lúc này mới kịp phản ứng hóa ra tất cả mọi chuyện trước đó đều là giả tạo diễn kịch với nàng mà thôi.

"Ngươi!" Nàng chưa từng nhận qua ủy khuất như vậy, lập tức nhíu mày lại, liền muốn phát tác.

Nhưng Từ Hàn vào khi đó lại áp sát tới, gương mặt nghiêm nghị nói: "Ta giấu diếm ngươi, cũng là vì tốt cho ngươi. Từ mỗ mặc dù tự nhận không phải là chính nhân quân tử gì, nhưng ngươi dẫn ta tới Linh Lung các, ta nhất định sẽ không lấy oán trả ơn. Ta chỉ hi vọng thời gian sau này, ngươi và ta có thể có đầy đủ tín nhiệm cho nhau."

Lời này vừa dứt, cũng không chờ Diệp Hồng Tiên kịp phản ứng, Từ Hàn liền thu hồi đệm chăn trên đất ôm vào trong ngực, lại gọi Huyền Nhi đang mơ hồ ở một bên, quay người liền ra ngoài phòng, đi đến gian phòng của Sở Cừu Ly.

Chờ Từ Hàn đi hồi lâu, vị Diệp đại tiểu thư này cuối cùng mới hồi phục thần trí.

Nàng nghĩ đến tất cả những chuyện mới phát sinh, vẻ ửng hồng mới thối lui trên mặt lại xuất hiện một lần nữa.

Nàng phồng má nhìn về phía cửa phòng, hung hăng dậm chân, dùng giọng nói chỉ có nàng mới có thể nghe rõ tự lẩm bẩm.

"Đồ đần. Ta không phải là Tần Khả Khanh, ta không muốn ngươi tốt với ta như thế này."





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.