WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tàng Phong

Chương 203: Lưỡng tình tương duyệt (Hai bên yêu nhau) (2)

Chương 203: Lưỡng tình tương duyệt (Hai bên yêu nhau) (2)


"A!"

Một tiếng thét kinh hãi bay lên, cũng không đơn thuần là từ trong miệng Mông Lương, còn có mọi người phía sau Phương Tử Ngư.

Mông Lương đến liền để cho mọi người kinh ngạc một hồi, mà Phương Tử Ngư đột nhiên ra tay với vị cao đồ Ly Sơn này, càng vượt quá mọi người đoán trước.

Mông Lương tuy nói là tới cửa khiêu chiến, nhưng về tình về lý đều tuân thủ quy củ, Phương Tử Ngư sao có thể ra tay với gã?

Ngay lúc mọi người sững sờ, Mông Lương vốn ăn một quyền chật vật đứng lên từ trên mặt đất.

"Cô nương, ngươi. . . ." Gã chỉ vào Phương Tử Ngư, cảm thấy khó hiểu, hỏi.

Phương Tử Ngư cũng hồi phục thần trí, Mông Lương xuất hiện quá đột nhiên, thêm với thần sắc khinh bạc của gã lúc ở trong phủ Tế thế trước đó, thực sự để cho Phương Tử Ngư cảm thấy khó chịu, đột nhiên trông thấy cho nên căng thẳng trong người, mới theo bản năng vung ra một quyền. Lúc này nghĩ lại cũng biết mình không hợp đạo lí, thế nhưng cứ nghĩ gã đến gây phiền toái với Trần Huyền Cơ, với tính cách của Phương Tử Ngư đương nhiên không có dũng khí đi cúi đầu nhận sai.

Bởi vậy lông mày nàng lúc đó nhíu lại, ra vẻ trấn định nhìn Mông Lương, nói ra: "Đứng lên đi đồ dê xồm, ai bảo ngươi dùng cái loại mặt híp, mắt hí này nhìn ta?"

Đám người Từ Hàn ở bên nghe vậy lập tức trong lòng lạnh lẽo, bản lĩnh càn quấy của vị đại tiểu thư này thật khiến người âm thầm líu lưỡi.

"Dê xồm? Mặt híp, mắt hí ?" Mông Lương vào thời khắc này rút cuộc từ trong mộng mới tỉnh, gã cẩn thận suy nghĩ một chút, ánh mắt của mình sao lại khoác lên lời lẽ văn hoa thế này?

Gã nhăn mày lại, đau khổ suy tư thật lâu, chợt tâm tư khẽ động.

Đúng rồi đúng rồi. Gã gật đầu giống như hiểu ra chuyện gì đó.

Ánh mắt của gã trong trẻo như thế, chỉ đơn thuần là thưởng thức, không có nửa điểm dục vọng, Phương Tử Ngư có thể sinh ra tâm tư như vậy có lẽ là vì trong tâm hồn thiếu nữ như nàng có sự ưa thích đối với chính mình, vì vậy trong lòng ngượng ngùng, ánh mắt của mình trong mắt nàng lúc nãy đã thay đổi đi ý vị.

Mông Lương nghĩ đến lý luận này, càng cảm thấy nhất định là như thế.

Chỉ là bộ dáng tự gật đầu của gã rơi vào trong mắt những người ở đây, lại khó tránh khỏi để cho mọi người kinh hãi lạnh người, thầm suy nghĩ chẳng lẽ lúc nãy vị cao đồ Ly Sơn này bị Phương Tử Ngư đánh một quyền vào đầu choáng váng hay sao?

"Này, ngươi không sao chứ?" Phương Tử Ngư lúc đó tim đập mạnh một cú, đi ra phía trước, có chút lo lắng đặt trên đầu, có ý tốt hỏi.

Nếu như tên Mông Lương này thực sự bị nàng đánh tới ngốc, chuyện này truyền đi nếu Ly Sơn phái người đến đây nói rõ lí lẽ, chỉ sợ là phiền toái cực lớn rồi.

Nàng nghĩ như vậy liền đưa tay ra muốn dò xét tình huống của Mông Lương một phen, nhưng lúc này tay vừa mới duỗi ra, Mông Lương giống như đã lâm vào trong hoảng hốt cùng lúc đó lại mãnh liệt đưa tay ra, nắm chặt lấy tay nàng.

"Ngươi! Ngươi muốn làm gì ta?" Phương Tử Ngư cả kinh, thầm cho rằng tên Mông Lương muốn ra tay trả thù, lập tức liền muốn triển khai tư thế.

"Tử Ngư, ta đã biết tâm tư của nàng, nàng yên tâm, chờ ta đánh bại Trần Huyền Cơ, ta nhất định quay về Ly Sơn báo cáo sư tôn, để cho người chuẩn bị hậu lễ tới Linh Lung các cầu hôn." Nhưng Mông Lương vẫn cực kỳ chân thành nhìn Phương Tử Ngư rồi nói ra như thế.

Vốn đám người Từ Hàn ở phía sau đã chuẩn bị ra tay nghe vậy lại sững sờ, thần sắc trên mặt càng thêm cổ quái muôn phần.

Tuy rằng hôm qua thấy bộ dáng Mông Lương như vậy, liền cảm thấy vị cao đồ Ly Sơn này rất là đặc biệt. ...

Chỉ là bọn hắn không bao giờ nghĩ tới, gã lại đặc biệt tới khi trình độ như vậy.

"Ngươi. . . Ngươi. . . Ngươi! ! !" Phương Tử Ngư chưa từng trải qua tình huống như vậy, sắc mặt vốn đọng lại, lập tức liền trở nên ửng đỏ, nàng không biết làm sao chỉ biết chỉ thẳng mặt Mông Lương, khoảng hơn mười hơi thở lại không thể nói ra chữ thứ hai.

Nhưng vẻ mặt của nàng như vậy rơi vào trong mắt Mông Lương, khiến gã cho rằng Phương Tử Ngư đang ngượng ngùng.

Vì vậy gã lấn thân tiến lên, cách Phương Tử Ngư gần hơn vài phần.

"Mặc dù ta và nàng khác biệt tông môn, nhưng thâm tình của nàng, Mông mỗ ta tuyệt không cô phụ. Nàng cũng không cần lo lắng, sư tôn của ta mặc dù có chút nghiêm khắc, nhưng rất thông tình đạt lý, sau khi ta trở về sẽ giải thích rõ với người, chắc chắn người cũng sẽ không phản đối. Nang hãy yên tâm có ta ở chỗ này, ta cam đoan không quá ba tháng đội ngũ cầu hôn nhất định đi tới Linh Lung các." Mông Lương cực kỳ chắc chắc nói, bên trong thanh tuyến nhu hòa mang theo tình nghĩa, khiến cho ba người ở bên nghe thấy trên người cũng nổi da gà.

Mà tâm tình của Từ Hàn lúc này đã không thể dùng các lời lẽ văn hoa như ngạc nhiên, khiếp sợ để hình dung, hắn nhìn cả khuôn mặt hầu như đỏ bừng cũng như đỉnh đầu sắp bốc khói của Phương Tử Ngư, nghĩ đến vị đại tiểu thư này ngang ngược trước đó, có thể biến nàng thành bộ dáng như thế này, Từ Hàn thực sự rất tán thưởng vị cao đồ Ly Sơn này.

Không nói về việc bàn luận chí hướng kiếm đạo, năng lực trên việc trêu chọc thiếu nữ mà nói, Mông Lương thực sự hơn Trần huynh gấp trăm nghìn lần.

Từ Hàn trong lòng thầm suy nghĩ, mà bên trong ánh mắt nhìn về phía hai người càng nhiều thêm vài phần vui vẻ.

Bà cô của Linh Lung các cũng dám trêu chọc, vị Mông Lương này . . .

Mấy người lúc đó nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ tiếc hận - nhân tài như vậy lại bị chết quá sớm, quả thực đáng tiếc.

Mà trên thực tế, Phương Tử Ngư cũng không để cho bọn hắn thất vọng.

"Tìm chết! ! !"

Một hồi gào thét cao vút vang lên, trên Trọng Củ Phong bầy chim hoảng hốt bay.

Lúc này thân thể vị Mông thiếu hiệp kia vẽ ra một đường vòng cung thật đẹp giữa không trung, thẳng tắp ngã xuống bên ngoài mười trượng.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.