WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tàng Phong

Chương 77: Yêu đơn phương (2)

Chương 77: Yêu đơn phương (2)
" Rốt cuộc Mạnh Thư Các là người phục hồi tinh thần lại trước tiên, khóe miệng nhìn như có chút thương xót, cất lời nói:"Khó trách Từ huynh đệ muốn nương nhờ vào Hầu gia. Nhưng cũng phải nói Hầu gia cũng là người trọng tình trọng nghĩa, vì Từ huynh đệ như vậy, mà có thể gả Hồng Tiên sư muội cho ngươi, thực sự là có chút. . ."

Dù Mạnh Thư Các chưa nói xong lời, chẳng qua ý tứ phía sau đã rất rõ ràng.

Trái lại, La Ấn ở bên cạnh, sau khi nghe Từ Hàn nói như vậy thì có chút không đành lòng.

Gã mặc dù trẻ tuổi khí thịnh, nhưng cũng không có tâm tư xấu xa nào, những lời trước kia chẳng qua là vì không phục chuyện Diệp Hồng Tiên được gả cho nhân vật như Từ Hàn. Hiện tại nghe nói Từ Hàn gặp chuyện không may, sư huynh bên người lại đang cố hết sức tìm cách vũ nhục Từ Hàn, thầm cảm thấy có điều không đúng cho lắm. Nhưng cuối cùng, cũng không có dũng khí mở miệng bênh vực Từ Hàn.

Người sống trên đời này, nhiều khi sẽ là như thế.

Rốt cuộc thì kẻ đại gian ác, táng tận lương tâm cũng không có bao nhiêu, mà những người như La Ấn thì lại quá nhiều.

Trái phải rõ ràng, trong lòng của gã tự có phán đoán sáng suốt. Nhưng nếu chuyện thiện ác nhỏ nhặt lại mơ hồ không rõ, một khi bản thân có chút do dự, liền khó tránh khỏi bị những người xung quanh ảnh hưởng đến, làm ra những điều trái lương tâm. Đại khái là người quang minh chính đại thì nhiều, mà người hiểu rõ mình thì lại ít, đại khái là như thế.

Từ Hàn nghe Mạnh Thư Các nói ra những lời ấy, ánh mắt của hắn bắt đầu híp lại, mặc dù không nói, nhưng lại nhìn chằm chằm vào y, trong mắt mơ hồ có hàn quang chợt hiện.

Mạnh Thư Các vốn đang âm thầm đắc ý, lại bị Từ Hàn nhìn qua như vậy, trong lòng giật mình, trong chớp mắt sinh ra vài phần cảm giác sợ hãi.

Nhưng y phục hồi tinh thần lại rất nhanh, trong lòng có chút phiền muộn xấu hổ, bản thân như vậy lại sợ hãi một tên phế vật như Từ Hàn. Mà nghĩ như vậy, cảm giác phiền muộn xấu hổ liền biến thành phẫn nộ, định hỏi tội Từ Hàn một phen.

Khuôn mặt gã lập tức đỏ bừng, ánh mắt nhìn về phía Từ Hàn mơ hồ có ánh lửa bay lên.

"Lẽ nào Từ huynh đệ cho rằng điều tại hạ vừa nói có cái gì không đúng sao?" Y nghiến răng nghiến lợi nói, bên trong thanh âm nghe thấy sực nức mùi vị khiêu khích.

La Ân ở bên cạnh nghe vậy liền hoảng hốt, hiển nhiên gã hiểu rất rõ tính khí của vị sư huynh này, nghe ngữ khí của Mạnh Thư Các mà La Ấn thấy được y đã thật sự nổi giận, mặc dù gã cũng không ưa gì Từ Hàn, nhưng dù sao tu vi quá thấp, một khi thật sự đánh nhau, chỉ sợ khó tránh khỏi bị thương. La Ấn lại có chút không đành lòng, lúc đó gã nháy mắt lên tục với Từ Hàn, tỏ ý hắn nên chịu thua, không nên tranh chấp cùng Mạnh Thư Các.

"Mạnh huynh nói đương nhiên là đúng." Từ Hàn làm như không thấy ý tốt của La Ấn, hắn nhìn thẳng ánh mắt nảy lửa của Mạnh Thư Các, cực kỳ bình tĩnh nói:"tu vi Từ mỗ không tinh, hiển nhiên là không xứng với Hồng Tiên."

Lời kia vừa thốt ra, La Ấn cùng Mạnh Thư Các đều sững sờ, bọn họ thực sự không ngờ tới Từ Hàn có thể thẳng thắn thừa nhận chuyện này.

Nhưng còn chưa chờ bọn họ hiểu rõ ý tứ của Từ Hàn, thanh âm của hắn lại lần nữa vang lên.

" Cho dù không xứng, nhưng cũng là ý tứ của Hầu gia, nếu Mạnh huynh muốn vì Hồng Tiên mà bênh vực kẻ yếu, thì có thể cùng ngài phân trần một phen, ở chỗ này đấu khẩu với ta há chẳng phải là tính khí đàn bà hay sao?"

"Hả?" Sau khi nghe những lời đó, vốn lửa nóng đã hạ xuống ba phần thì Mạnh Thư Các biến sắc, y mãnh liệt đứng thẳng người lên, chỉ vào Từ Hàn liền định quát mắng.

"Mà nói tiếp, nếu Mạnh huynh không muốn hủy đi danh tiếng của Hầu gia, lại không đành lòng nhìn Hồng Tiên bị ta liên lụy, thế thì cũng có thể hiểu được. Nhưng tại hạ muốn hỏi một câu, Mạnh huynh dùng thân phận gì để thay Hồng Tiên nói những lời bất mãn như vậy?"

"Vậy theo Mạnh huynh thì vị Hầu gia kia là trưởng bối, ta chỉ vâng lệnh lập gia đình, tuy có trèo cao nhưng lại khó có thể từ chối, nếu Mạnh huynh căm phẫn thì vẫn phải tường trình với Hầu gia, hoặc sư tôn của nàng thuyết phục, đó mới là chính đạo. Dù gì cũng phải hỏi thăm ý kiến Hồng Tiên mới có thể phán xét. Nhưng Mạnh huynh thì sao? Ta và ngươi chưa lần nào chạm mặt, mới gặp gỡ lần đầu đã bị ngươi dùng lời lẽ ác ý bình phán, trong lời nói có gai, trong bông có kim. Là xem Từ Hàn ta là vật thừa, mềm yếu dễ bắt nạt hay sao?"

"Ngươi! ! !" Từ Hàn nói những lời này đều là có lý, lại đối chọi gay gắt, khiến cho Mạnh Thư Các vốn ngầm cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng thì nay lại bị nghẹn lời, chỉ có thể chỉ vào Từ Hàn, không ngừng nói "Ngươi! Ngươi! Ngươi", rồi sau đó không thể nói thêm câu nào nữa.

"Nhưng Linh Lung Các là danh môn chính phái của Đại Chu, ta không ngờ rằng lại dạy ra một đồ nhi như Mạnh huynh đấy. Nếu nói như vậy, Từ mỗ cả gan phỏng đoán, đó chính là Mạnh huynh hâm mộ giai nhân, vừa rồi mới rối loạn phương hướng, nói lên những điều không đúng sự thật này."

"Nếu chỉ có vậy, tại hạ cũng có thể hiểu được, dù sao Hồng Tiên thực sự rất xinh đẹp, không bằng để ta đi nói với Hồng Tiên một chuyến, nếu như nàng đồng ý ta sẽ giúp ngươi hoàn thành ước vọng, liền trở về Hầu phủ nói tất cả mọi chuyện, xin hủy bỏ hôn ước."

Từ Hàn vừa cười vừa nói, thần sắc vô cùng nghiêm túc.

Lời ấy vừa dứt, trong lúc La Ấn cùng Mạnh Thư Các đang kinh ngạc nhìn chăm chú, hắn liền quay đầu gọi dừng xe ngựa lại, dứt khoát bước xuống.

"Đỗ xe, đỗ xe! Hồng Tiên ta có việc muốn nói với ngươi!" Cho đến khi ngoài xe truyền đến tiếng la lớn của Từ Hàn, hai người lúc này mới hồi phục thần trí.

Bọn họ ngay lập tức hoảng hốt, chẳng lẽ Từ Hàn này là hạng người đầu trâu lỗ mãng như vậy, để lộ những lời này ra ngoài, Mạnh Thư Các không tránh khỏi rơi xuống xú danh cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, lúc đó y có nhảy vào sông Ly Giang cũng tẩy không sạch. Hơn nữa chỉ sợ sẽ bị Đồng Thiết Tâm hoài nghi, đến lúc đó chẳng phải được không bù mất hay sao.

Lập tức y cũng không nghĩ nhiều thêm, vội vàng bước chạy nhanh ra khỏi xe ngựa, muốn ngăn cản Từ Hàn nói những lời lỗ mãn kia cho người khác.

Mà Đồng Thiết Tâm lúc này cũng nghi hoặc dừng xe ngựa nhìn xuống Từ Hàn, Diệp Hồng Tiên cũng nghe thấy tiếng la của hắn, kéo rèm nhìn ra ngoài xe ngựa.

"Không được!" Mà phía sau, Mạnh Thư Các vừa mới xuống xe đã phát ra một tiếng thét kinh hãi, muốn ngăn trở.

Nhưng cuối cùng vẫn chậm trễ.

Lúc đó, Từ Hàn nhếch miệng cười cười, nhìn về phía Diệp Hồng Tiên nói.

"Chỗ ngươi có đồ ăn không?"





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.