Hồng Y nữ tử thần thái lười biếng, tay ngọc cầm chén, nhẹ nhẹ uống một ngụm rượu ngon, khuôn mặt ửng đỏ nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng. - Khương Tư Nam! Cháu trai của Trấn Quốc Võ Thành Vương, không nghĩ tới đã trải qua một lần sinh tử, vậy mà đột phá, hơn nữa bổn nguyên cường đại, căn cơ thâm hậu, người mang linh căn Thổ thuộc tính, xem ra lúc này đây sinh tử đại kiếp đã nhận được cơ duyên nào đó? Rốt cuộc là cái gì đây? Cặp môi đỏ mọng của Hồng Y nữ tử khẽ nhúc nhích, trong ánh mắt xinh đẹp tuyệt trần mang theo một cỗ nghiền ngẫm. Một gian phòng khác. Con thứ ba của Đức Tông Hoàng Đế, cũng là Tam hoàng tử ngồi ngay ngắn, áo bào đẹp đẽ quý giá, khí độ bất phàm. Bên cạnh hắn ngồi một thanh niên tuấn mỹ sắc mặt tái nhợt, chỉ là bờ môi rất mỏng, con mắt hẹp dài, cho người một loại cảm giác cay nghiệt. Nếu lúc này Khương Tư Nam ở đây, nhất định sẽ nhận ra, thanh niên tái nhợt là cháu trai của Ninh Quốc Công, cũng chính là ca ca của Tần Như Tuyết: Tần Chung. - Khương Tư Nam lại muốn cùng Hoàng Thiên Hoa đổ đấu Hoang Thú, cái này thật đúng là có ý tứ. Tam hoàng tử mở miệng nói. Tần Chung cười nhạt một tiếng. - Điện hạ, lúc này đây Khương Tư Nam chết mà phục sinh, nghe nói còn chiếm được một vị đại năng coi trọng, tu vi nhiều năm đình trệ có lẽ có chỗ tăng lên, lại cùng Hoàng Thiên Hoa trở mặt thành thù, lúc này đây đổ đấu Hoang Thú nói không chừng chỉ là khí phách chi tranh mà thôi! - A? Vậy ngươi nói một tháng sau cuộc chiến sinh tử ai có thể thắng? Dù Khương Tư Nam đã nhận được một ít cơ duyên, nhưng mà một tháng muốn nói hắn có thể theo kịp Hoàng Thiên Hoa, chỉ sợ cũng không dễ dàng a! Ánh mắt của Tam hoàng tử khẽ động, khẽ cười nói. Trong ánh mắt của hắn lóng lánh, rất có uy nghiêm, cho người một cổ áp lực cường đại. Tần Chung nghĩ nghĩ, ngẩng đầu rất nghiêm túc nói: - Nhưng mà hắn đã đưa ra một tháng sau ước chiến, nói rõ hắn vẫn có chỗ dựa nào đó, nhưng mà ta căn bản không nghĩ ra được có thể có linh dược gì, có thể làm cho hắn ở trong một tháng ngắn ngủn đột phá đến Tiên Thiên cảnh, điểm này có phần để cho ta khó hiểu! - Nếu như một tháng sau hắn có thể thắng thì sao? - Nếu như hắn thắng, Tam hoàng tử lại để cho hắn đi cùng Khương Vân Thiên, như vậy tin tưởng bệ hạ sẽ rất cam tâm tình nguyện chứng kiến! Tần Chung nhàn nhạt nói. Tam hoàng tử nhướng mày, sau đó lại chậm rãi giãn ra. Giờ phút này, trên Đấu Thú Tràng cực lớn, Thiết Giác Tê Ngưu cùng Hắc Lân mãng chiến đấu cũng đã xong, cả hai đều mình đầy thương tích, đều là Hoang Thú Nhị phẩm, lực lượng không kém bao nhiêu, nhưng mà cuối cùng nhất Hắc Lân mãng vẫn ghìm chặt cổ của Thiết Giác Tê Ngưu, tươi sống ghìm chết đối thủ. Người xem bốn phía, thắng tiền hoan hô khiêu dược, thua tiền nện thủ dậm chân, chửi ầm lên. - Tư Nam, chúng ta riêng phần mình trước chọn lựa Hoang Thú như thế nào? Hoàng Thiên Hoa khẽ cười nói. Hắn là khách quen ở đây, ba ngày trước tính toán Bạch Long Ngọc chính là hắn chủ đạo, tự nhiên đối với cái này rất quen thuộc, rất nhanh thì có một quản sự mặt mũi tràn đầy cung kính chạy ra đón chào. - Tốt, không có vấn đề! Khương Tư Nam cũng biết quy củ nơi đây, đổ đấu Hoang Thú tất cả đều là dựa vào mình chọn lựa, đã khảo nghiệm ánh mắt riêng phần mình, cũng khảo nghiệm vận khí của mình. Trong thạch thất của Hoang Thú tràng, tồn phóng các loại Hoang Thú mà Trân Bảo Các từ trong Đại Hoang Sơn chộp tới. Bách Túc Ngô Công, Tri Chu, Hắc Ma Lang, Thanh Lân Báo, Tọa Sơn Điêu, Tứ Tí Viên Hầu... Cuối cùng, Hoàng Thiên Hoa tuyển một con Hoang Thú Tam phẩm Tọa Sơn Điêu, mà Khương Tư Nam cũng chọn lựa một con Hoang Thú Tam phẩm Tứ Tí Viên Hầu. Chỉ là, trong quá trình chọn lựa, thời điểm Khương Tư Nam vuốt ve Tứ Tí Viên Hầu, âm thầm đem mười giọt máu tươi dùng huyết khí bao vây lấy dung nhập đến trên người Tứ Tí Viên Hầu, chỉ cần thần hồn của Khương Tư Nam khẽ động, huyết khí sẽ phá vỡ, máu tươi liền có thể đi vào trong cơ thể Tứ Tí Viên Hầu. Chứng kiến Khương Tư Nam chọn lựa Tứ Tí Viên Hầu, Bạch Long Ngọc lập tức trở nên nhụt chí, có chút phàn nàn lên tiếng nói: - Tiểu vương gia, tuy hình thể của Tứ Tí Viên Hầu khôi ngô, lực lượng cường đại, nhưng vừa lúc lại bị Tọa Sơn Điêu khắc chế, Tọa Sơn Điêu chẳng những hai móng cứng rắn như sắt, ưng miệng sắc bén, mấu chốt nhất chính là nó biết bay, chỉ cần nó bay lên, Tứ Tí Viên Hầu căn bản đánh không đến nó! - Yên tâm, Bạch bàn tử, Tứ Tí Viên Hầu này nghe nói bốn tay có thần lực, lực có thể nhổ núi, tuy Tọa Sơn Điêu cường đại, nhưng mà nhất định sẽ bị Tứ Tí Viên Hầu xé thành phấn vụn! Khương Tư Nam tin tưởng tràn đầy, tùy tiện nói. - Đúng vậy, ca ca nói nó thắng, nó nhất định có thể thắng! Khương Vũ Điệp đối với Khương Tư Nam là tín nhiệm mù quáng, cũng vô cùng hưng phấn nói. Trong nội tâm Hoàng Thiên Hoa lạnh lùng cười cười, khóe miệng chợt lóe lên vẻ trào phúng. - Tư Nam, ngươi đã muốn thắng trở về thanh Ngân Sương Bảo Đao này, chỉ dựa vào 120 vạn lượng bạc trên người ngươi là không đủ, năm đó Bạch lão gia tử ở Trân Bảo Các đấu giá hội, bỏ ra hai trăm vạn lượng bạc mới lấy được thanh tuyệt thế Thần Binh này! - Mắc như vậy? Khương Tư Nam sững sờ, dù trong nội tâm đã biết rõ cây bảo đao này giá trị xa xỉ, nhưng thật không ngờ đắt đỏ như thế, không khỏi trừng Bạch Long Ngọc. Bạch Long Ngọc biểu lộ có chút ngượng ngùng, hắn cũng không biết vài ngày trước vậy mà ngu xuẩn như vậy, đầu nóng lên đánh bạc cây bảo đao này. Giờ phút này, hai người đánh bạc đưa tới chung quanh rất nhiều người chú ý. - Như thế nào? Tư Nam, chẳng lẽ ngươi không có nhiều bạc như vậy? Hoàng Thiên Hoa cười nói: - Nếu như không có cũng không quan hệ, chỉ cần ngươi viết giấy nợ là được! - Hừ, ta như thế nào không có bạc? Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, từ phía sau lưng lấy xuống hộp gỗ. - Trong này là nhất tông trân bảo, giá trị viễn siêu 80 vạn lượng, chỉ cần ngươi thắng, nó sẽ là của ngươi! - Trân bảo? Hắc hắc! Hoàng Thiên Hoa mặt lộ vẻ không tin. - Tư Nam, vậy ngươi lấy ra cho chúng ta xem xem, nếu quả thật là trân bảo, vậy có thể cho rằng tiền đặt cược! Hắn là biết rõ, Võ Thành Vương phủ nhìn như quyền thế không nhỏ, nhưng mà ở phương diện kinh tế lại giật gấu vá vai, đại bộ phận thu nhập đều cho Huyền Vũ Doanh, trước Khương Tư Nam tích trữ tiền đều bị hắn mua linh dược tu luyện rồi, hắn cũng không nhận ra Khương Tư Nam có thể lấy ra trân bảo gì giá trị 80 vạn lượng bạc.