Năm đó huyện Vũ Đức đã xảy ra một chuyện lớn, đó chính là Bí thư Nghiêm Vọng Tung về hưu.
Nói là về hưu nhưng trên thực tế, chính xác là bị bãi chức!
Lúc đó chế độ nhận bao thầu hợp đồng gia đình vừa được đẩy ra thị trường Trung Quốc không được bao lâu, các từ ngữ cải cách xuất hiện rất nhiều trong các văn kiện lúc đó. Đối với việc tranh luận con đường sau này nên đi như thế nào, từ quan chức các cấp đến địa phương cũng đều không có một kết luận chính xác nào.
Theo lý mà nói, những chuyện này không liên quan gì đến Nghiêm Vọng Tung, ông ta là người có tính tình hào phóng, cấp trên nói như thế nào thì ông ta làm như thế, đối với các phương châm lý luận này nọ, tính mẫn cảm của ông ta cũng không cao.
Hẳn là vấn đề xuất hiện từ trên phương diện này.
Bởi vì không có tính mẫn cảm trên vấn đề chính sách, Nghiêm Vọng Tung đã làm ra một việc thay đổi cả vận mệnh của ông ta.
Vào cuối năm 83, huyện Võ Đức xuất hiện một số doanh nghiệp tư nhân, tiệm tạp hoá, tiệm ăn nhỏ, theo như cách nhìn của đời sau mà nói, đây có thể là những doanh nhân cơ bản đầu tiên của thị trấn. Nhưng vào thời điểm đó, nhất là vào cái nơi lạc hậu như thế này của huyện Vũ Đức, có thể nói đây chính là coi trời bằng vung.
Cho nên, có một sớ người có dụng ý đã thêm dầu vào lửa, Nghiêm Vọng Tung đã đích thân hạ lên niêm phong những cửa hàng đó, hơn nữa còn nghiêm khắc phê bình.
Chuyện này xảy ra vào khoản tháng 11, 12, nhưng vào năm thứ hai, cũng chính là ngày 2 tháng 1 năm 1983, Trung ương in và phát hành “một số vấn đề về chính sách kinh tế nông thôn năm đó” “ gọi tắt là “văn bản đầu tiên của Trung ương năm đó”. Văn bản vạch ra: Kể từ phiên hợp Đảng toàn thể thứ ba đến đây, nông thôn nước ta xảy ra rất nhiều thay đổi lớn. Trong đó ảnh hưởng sâu nặng nhất chính là thực hành nhiều hình thức nông thôn sinh sản phổ biến, hệ thống hợp đồng bao thầu càng ngày càng trở thành hình thức chủ yếu, hệ thống hợp đồng bao thầu là một sáng tạo vĩ đại của nông thôn nước chúng ta dưới sự lãnh đạo của Đảng. Lý luận hợp tác nông thôn của chủ nghĩa Marxism được áp dụng vào thực tiễn cho bước phát triễn mới của nước chúng ta. Bây giờ, đã xác định phương hương, tài liệu này còn mô tả các cải cách cơ cấu dựa theo tình hình của nước chúng ta, thực hiện tiến bố của nên kinh tế cải cách nông nghiệp, tái cơ cấu và thay đổi công nghệ, thoát ra khỏi đặc tính Trung Quốc với 14 câu hỏi, chẳng hạn như con đường phát triễn nông thôn của chủ nghĩa xã hội.
Ngày 12 tháng 01, sau thảm họa cải cách ở Trung Quốc, lúc ông cụ người đã vượt qua bao khó khăn trong cuộc khủng hoảng đó nói chuyện với các đồng chí phụ trách trong Ủy ban kế hoạch nhà nước, Ủy ban kinh tế nhà nước và các ban ngành nông thôn, công khai phát biểu:
- Văn kiện số đầu tiên năm nay viết rất tốt, vấn đề chính sách đã được giải quyết, nông thôn, thành phố đều có một bộ phận người trở nên giàu có, cần cù làm giàu vào thời gian đó. Một bộ phận là những người đã giàu trước đó, một bộ phận khác đang giàu có lên, do mọi người đều áp dụng phương pháp mới, phương pháp mới tốt hơn phương pháp cũ. Tóm lại, tất cả các công tác đều được sự trợ giúp kiến thiết từ Chủ nghĩa xã hội Trung Quốc, cũng đều là giúp mang lại sự thịnh vượng và hạnh phúc cho nhân dân, có thể giúp cho quốc gia phát triển thịnh vượng hay không, tiêu chuẩn cân bằng đã làm đúng hay chưa?
Nếu như chỉ có như vậy, thì vẫn chưa đủ để người ta nhớ tới Nghiêm Vọng Tung, vào ngày 13 tháng 04, vụ viện quốc gia tuyên bố “Một số quy định về hợp tác lao động thành thị” và “Một số quy định về chính sách nền kinh tế phi nông nghiệp ở thành thị”- quy định bổ sung. Ngày hôm sau, lại ban bố “Quy định tạm thời về một số vấn đề chính sách kinh tế tập thể đô thị” văn bản tài liệu kể trên, kinh tế cá nhân đô thị là nền kinh tế công cộng cần thiết, bổ sung hữu ích, kinh tế tập thể là một phần quan trọng của nền kinh tế công cộng của chủ nghĩa xã hội, là một trong những hình thức kinh tế cơ bản của nên kinh tế nước chúng ta.
Sau một loạt tài liệu công văn được tuyên bố, người của toàn thành phố thậm chí ngay cả người trong huyện Vũ Đức cuối cùng cũng tìm được cơ hội lật ngã Nghiêm Vọng Tung.
Theo như cách nói của đời sau, tội danh của Nghiêm Vọng Tung là gây trở ngại cho sự phát triển kinh tế cá nhân của thành phố.
Từ Quân Nhiên nhớ mang máng, cha nuôi đã từng nói qua với mình chuyện này, vào mùa hè năm 83, lão Bí thư Nghiêm Vọng Tung chính thức về hưu, không lâu sau vì buồn bực mà qua đời, bởi vì ông cụ không có cách nào chấp nhận được việc mình cả đời làm công tác cách mạng này, nhưng đến cuối cùng mình lại trở thành tội nhân đi lệch chính sách của Đảng và nhà nước.
Sau đó rất nhiều năm, ngoại trừ dì Đóa Đóa và Lý Dật Phong, thì chỉ còn lại một số người lớn tuổi ở huyện Vũ Đức, vẫn còn nhớ đến vị lão Bí thư tính khí hùng hồn như vậy năm đó.
Sau đó Từ Quân Nhiên nghe cha nuôi phân tích, sở dĩ Nghiêm Vọng Tung bị người ta đuổi xuống đài, không phải vì nguyên nhân ông ta đống cửa một số tiệm ăn nhỏ và tạp hóa nhỏ, mấu chốt đó chính là hướng gió ở phía trên đã thay đổi, hơn nữa cái ghế Bí thư huyện ủy của ông ta lại là miếng bánh ngon trong mắt người khác, các lãnh đạo ở thành phố đương nhiên hi vọng có một thuộc hạ chịu nghe lời, hơn nữa vào lúc đó thuộc hạ của những người trong công tác xã hội lại rất đề cao công nhận lão Bí thư này, khiến cho rất nhiều người trong huyện đều cực kỳ đố kị ông ta, cho nên hai bên mới cùng nhau hợp tác.
Không chỉ có chuyện đó, cho dù không có cái cớ gây trở ngại cho việc phát triển kinh tế cá nhân, cũng sẽ có người nghĩ cách để đuổi Nghiêm Vọng Tung xuống đài.
Bây giờ điều Từ Quân nhiên phải làm là, thay đổi tất cả những chuyện này, làm cho Nghiêm Vọng Tung cũng như mình trọng sinh lần nữa, người đầu tiên bị thay đổi vận mệnh.
Tuy nhiên, cụ thể phải làm thế nào, cũng chỉ là một kế hoạch mơ hồ trong lòng Từ Quân Nhiên.
Cho dù là như vậy, hắn cũng không lo lắng, kiếp trước Từ Quân Nhiên có thể làm bí thư thành ủy, bản lĩnh khác thì không có, chứ bản lĩnh làm quan thì lại vươn xa hơn những người khác.
Huống chi, trong đầu của hắn còn có ký ức về phương hướng phát triển mười mấy năm sau cũa Trung Quốc, đủ loại phương pháp xử lý phát triển ở từng địa phương, chỉ cần trấn trụ được Nghiêm Vọng Tung, coi như là mình đã tìm được một chỗ dựa lớn ở huyện Vũ Đức rồi, Tục ngữ thường nói lưng dựa đại thụ dễ hóng mát, Từ Quân nhiên cũng không cho rằng con đường sau này của mình rất thoải mái, tên khốn Hoàng Tử Hiên, kiếp sau hẳn là người có vị trí đứng đầu ở Tỉnh ủy, thậm chí còn tiến cử vào cục chính trị. Nếu mình muốn đối phó với anh ta, mình nhất định phải xảy ra xung đột với một thế lực khổng lồ phía sau anh ta, đây là một trận đánh ác liệt gian khổ.
Tuy nhiên, trong tương lai một ngày nào đó, vị Bí thư Hoàng vô cùng phong quang này cuối cùng cũng phải chôn thân trong tù, nhưng đó là chuyện của cả chục năm sau, Từ Quân Nhiên không đợi được, cũng chờ không được đến lúc đó!
Bất kể là vì kiếp này của mình, hay là kiếp trước của cha nuôi, Từ Quân Nhiên cũng sẽ không tha cho tên Hoàng Tử Hiên này.
- Anh Quân Nhiên, lần này anh quay về có phải đến tìm Đóa Đóa vui chơi không?
Ngay lúc Từ Quân Nhiên đang suy nghĩ lung tung, bên tai vang lên tiếng nói của tiểu la ly Đóa Đóa.
Nghiêng đầu nhìn về phía trước, Từ Quân Nhiên cười khổ nói:
- Đóa Đóa, em ngồi như vậy, anh Lão Hổ sẽ mệt đó.
- Sẽ sao?
Tiểu la ly cúi đầu nhìn thoáng qua Lý Dật Phong đang bị mình cỡi trên người, dùng lực hai chân kẹp lấy cổ Lý Dật Phong, nói:
- Đại Lão Hổ, anh mệt sao?
Lúc này Lý Dật Phong rất muốn kêu mệt, nhưng vừa nghĩ đến việc mình đã đưa tiền mua kẹo cho Từ Quân Nhiên làm người tốt, chẳng may tiểu a đầu này về nói với ông nội, mình nhất định sẽ bị đánh cho một trận nhớ đời, Lý Dật Phong sớm đã trải qua nhiều lần cuộc sống đầy “ huyết lệ” như vậy, lắc lắc đầu nói:
- Không mệt, Đóa Đóa em nhẹ như vậy, anh làm sao mệt chứ.
Tiểu la ly thỏa mãn gật đầu, sau đó nhìn về phía Từ Quân Nhiên:
- Anh Quân Nhiên thấy chưa, Đại Lão Hổ nói không mệt.
Từ Quân Nhiên lắc đầu, quả nhiên là có tướng phu thê, từ nhỏ đã bị bắt nạt đến chết vậy rồi.