Sau khi cân nhắc những yếu tố ưu và nhược điểm này trong đầu, Thẩm Tiểu Vũ một lần nữa suy nghĩ lại, sau khi xác nhận rằng không có quá nhiều sơ hở nào, liền chuẩn bị đi vòng quanh trung tâm thương mại một lần nữa.
Có kinh nghiệm từ lần trước, bây giờ cô đã biết cách tiến vào trung tâm thương mại.
Chỉ cần thả lỏng trạng thái, nghĩ đến sự tồn tại của trung tâm là có thể tiến vào được! Sau khi ở trung tâm mua sắm, Thẩm Tiểu Vũ nhìn kỹ những thứ trong khu ngũ cốc, có rất nhiều loại ngũ cốc, số lượng cũng không nhỏ, ngũ cốc, dầu, mì, vv ...
đều có đầy đủ, còn có nhiều thức ăn khác mà cô có thể không nhận ra.
Theo lý mà nói thì khi nhìn thấy hẳn sẽ phải cảm thấy vui vẻ.
Nhưng Thẩm Tiểu Vũ lại có một khuôn mặt cay đắng, lông mày của cô nhăn lại, như thể cô đang gặp khó khăn trong việc lựa chọn. Những thứ này thực sự rất tốt!!! Thậm chí, theo quan điểm của cô, những loại ngũ cốc thô nhất và xấu nhất trong thời đại ngày nay là những mặt hàng rất được ưa chuộng, chưa kể những thứ đặc biệt bắt mắt như gạo, bột mì, mì khô,
cô có thể tiện lấy ra.
Nhưng đến lúc đó cha mẹ phải giải thích như thế nào đây, ngẫm lại chỉ khiến họ thêm đau đầu.
Trong khoảng thời gian này, cô cũng không thể ăn được mấy thứ này, cho nên lấy ra cũng vì cho cha me.
Nhưng hiện tại mọi nhà đều ăn chung, không có nhiều hộ riêng biệt, cũng chỉ có một bộ bếp lò, cho nên nếu cô không nghĩ ra cách nào thông suốt, thì một bữa cơm canh đàng hoàng cũng không có biện pháp mà ăn! Còn có bản thân cô, hiện tại chỉ có thể uống sữa bột hoặc các loại nước pha sẵn. Nhưng sữa bột ở trung tâm thương mại đều là loại đóng hộp hoặc đóng gói, dù là loại sữa bột nào đi chăng nữa thì cũng không dễ dàng lấy ra, bản thân cô cũng quá nhỏ, đem đồ vật ra rồi lén lút xử lý là chuyện hoàn toàn không làm được. Bực! Thật là bực chết đi mà!! Đôi lông mày nhỏ của cô như được dính chặt lại với nhau, đôi mắt của cô quét từ chỗ này sang chỗ kia, rồi từ chỗ kia đến chỗ nọ, thể hiện rõ ràng những phiền muộn của cô.
Chỉ cần xét đến việc mỗi lần vào trung tâm thương mại đều có giới hạn thời gian nhất định, cô cũng không dám ở bên trong ngẩn người quá lâu.
Cuối cùng, gạo cao lương và bột ngô đã được chọn.
Bản thân hai loại ngũ cốc này cũng không quá đặc biệt.
Cho dù nhìn có vẻ tinh tế hơn, nhưng ít ra nó không phải là loại lương thực mà người nông thôn thời nay không thể có được, ngược lại, hai loại lương thực này đều là lương thực chính của nông thôn.
Cô cũng không lấy quá nhiều, dùng ý thức thao túng đem hai loại lương thực này lấy chừng khoảng một ký.
Thông qua thí nghiệm tối hôm qua, cô cơ bản xác định hiện tại chỉ có thể chọn ba thứ mang ra ngoài, gạo cao lương và bột ngô là cho cha mẹ, còn lại cuối cùng đương nhiên là cho chính mình.
Biện pháp đều do con người nghĩ ra.
Sữa bột đóng gói không dễ lấy ra, nhưng cô có thể dùng ý thức khống chế để mở túi bao bì bên ngoài, chỉ lộ ra túi bao bì bên trong, sau đó lấy sữa bột ra.
Bao bì bên trong của một số túi sữa bột được đóng gói rất đơn giản, không có chữ nào viết trên đó, ngay cả khi chất liệu của túi đóng gói vẫn còn hơi khó xử, nhưng đây là cách tốt nhất mà Thẩm Tiểu Vũ có thể nghĩ ra được, chỉ cần mở bao bì và trực tiếp đổ sữa bột ra ngoài là được phải không?! Sau khi đưa ra quyết định, Thẩm Tiểu Vũ không còn do dự nữa.
Cô bước ra khỏi trung tâm thương mại với những gì đã chọn để mang ra ngoài.
Khi mở mắt ra, ba túi bao bì xuất hiện ngay ngắn bên cạnh cô như thể chúng được tạo ra từ không
khí, một tay cô còn đang đặt trên túi sữa bột.
Mà hết thảy những thứ này vừa vặn lọt ngay tầm mắt Thẩm Uyển !!!