Có thể là bận rộn suốt cả ngày quá mệt mỏi nên Lý Thanh Vận ngủ rất say, cô không biết chiều nay là dịp gì.
Cô nửa tỉnh nửa mơ nghe thấy tiếng khóc của đứa bé, tiếng sau còn to hơn cả tiếng trước vang lên, đinh tai nhức óc.
"Nhị Bảo đừng khóc nữa, có anh trai ở đây rồi." Một giọng nói dịu dàng dỗ dành vang lên, tiếng khóc của cậu bé dần dần nhỏ đi, cậu bé nấc một cái rồi khóc nức nở khe khẽ.
Lý Thanh Vận còn buồn ngủ, cô quay đầu sang nhìn hai anh em ở bên cạnh một chút, tại sao lại nằm mơ, ngủ tiếp đi.
À, không đúng.
Một giây sau, trong đầu của Lý Thanh Vận đột nhiên xuất hiện thêm rất nhiều ký ức không thuộc về mình.
Lý Thanh Vận vất vả lắm mới phát hiện ra việc mình ngủ một giấc tỉnh lại, vậy mà bản thân đã xuyên qua, mà lại là xuyên qua người mẹ vô lương tâm: Lý Chiêu Đệ ở trong giấc mộng.
Càng bi thảm hơn chính là sau khi tiếp thu ký ức của hấp thu Lý Chiêu Đệ, cô đại khái hiểu rằng mình có thể đã xuyên sách và cái thân thể của nguyên thân Lý Chiêu Đệ chỉ là pháo hôi trong một quyển sách chỉ có mấy nét bút, thậm chí ngay cả vai phụ cũng không phải.
Nghĩ đến mấy dòng miêu tả ít ỏi về Lý Chiêu Đệ ở trong sách, Lý Thanh Vận chỉ có cảm giác muốn ngất xỉu ngay tại chỗ. Người ta xuyên qua đều xuyên qua người nữ chính xinh đẹp và thiện lương vì sao đến phiên cô lại xuyên qua một người ích kỷ và tham lam như nguyên thân cơ chứ?
Trong sách, Lý Chiêu Đệ có hai đứa con trai, Cố Yến Lễ và Cố Yến Thời, chính là hai đứa bé ở trên giường.
Khi Cố Yến Lễ lên năm, Lý Chiêu Đệ bị người khác cố gắng thuyết phục bỏ trốn, kết quả là cô ấy vô tình nghe được cuộc đối thoại của người đàn ông muốn bán mình cho bọn buôn người ở trên xe lửa nên cô ấy. Trong lúc tình thế cấp bách, cô ấy đã nhảy ra khỏi thân xe lửa và tử vong trong lúc chạy trốn.
Trong sách, Cố Yến Lễ giữ kín như bưng về người mẹ ruột này, người ngoài cũng không dám đề cập đến chuyện này. Cũng bởi do Lý Chiêu Đệ chơi rất tệ, rõ ràng đã nắm được những lá bài tốt lại bị cô ấy đánh tới nát nhừ.
Nghĩ tới đây, cô lại cảm thấy có chút may mắn, may mắn là vì mình đã xuyên qua vào thời gian này, Cố Yến Lễ vẫn chỉ là một đứa bé mới hơn bốn tuổi, Cố Yến Thời cũng mới năm tháng và những sự việc sau này vẫn chưa hề xảy ra, mọi thứ vẫn còn kịp để thay đổi.
Nói đúng ra đây là một quyển sách thời cận đại về nuôi con, nữ chính trọng sinh đã bồi dưỡng đứa con trai vốn là lưu manh đầu đường xoa chợ trở thành một sinh viên ưu tú, bản thân cũng tìm được một hiệp sĩ hoàn hảo để đổ vỏ và sống một cuộc đời hoàn mỹ.
Người hiệp sĩ đổ vỏ chính là người cha góa vợ của hai anh em, Cố Đình Chu.
Sau khi goá vợ, anh dẫn theo hai đứa con trai sống trong quân đội, công việc quá bận rộn, anh thật sự là ốc còn không mang nổi mình ốc, mẹ của anh đến giúp đỡ anh chăm sóc bọn nhỏ một khoảng thời gian, bà ấy khuyên anh nên cân nhắc tìm một người phụ nữ để chung sống lâu dài.
Vì muốn có người chăm sóc cho hai đứa con trai, Cố Đình Chu lựa chọn nữ chính trùng hợp xuất hiện làm vợ sắp cưới của mình.